Nói thì chậm, mọi thứ diễn ra lại nhanh, toàn bộ quá trình Nhất Dạ Thiên Thu đi qua Ngoại thành chưa đến một canh giờ!
Đợi đến khi hắn tiến vào Nội thành, đi đến Hạo phủ, đã là gần canh bảy ban đêm, sắp đến giờ Kim Thiên Môn khai mở.
Hạo phủ, là Hạo gia tổng bộ duy nhất, là lớn nhất một phủ trong Hạo thành.
Tại thời kỳ Lục Tử Kiếp này, Hạo gia càng tấp nập ngựa xe, từng đoàn từng đoàn sang trọng xa hoa lung linh thú kéo, nghịt kín đường phố, một mực kéo dài từ trước đại môn Hạo phủ cho đến tận nửa Hạo thành.
Đây là rất nhiều thế lực kéo đến đây tạo ra tràng cảnh, có thể thấy Kim Thiên Môn sức hút cỡ nào mãnh liệt.
Hạo gia đại môn phía trước, tụ tập rất nhiều Yêu tộc tu sĩ, bọn hắn hăng say bàn tán về Kim Thiên Môn sự tình, không tính anh tài hào kiệt tham dự, chỉ nói đến người qua đường liền dùng mấy nghìn người để hình dung.
Không phải ai cũng có thể đi vào đại môn Hạo gia, muốn vào, cần có thác ấn, hoặc đặc trưng đồ vật mới có đi vào. Tỉ như sau khi hoàn thành thí luyện, mỗi thí sinh sẽ được phát một loại lục sắc lệnh bài. Hoặc là, Nội thành tu sĩ ở đây, Tiểu Yêu Cảnh sẽ được phát kim sắc lệnh bài, hoàn toàn miễn phí.
Hai loại lệnh bài này, chính là thác ấn.
Chỉ là năm mươi năm một lần, lục sắc lệnh bài không thấy, nhưng kim sắc lệnh bài lại khắp nơi.
Điều này nói rõ điều gì?
“Dân đen” tại Ngoại thành hoàn toàn không bị đếm xỉa!
Nhất Dạ Thiên Thu là người ngoại lai, không thuộc Tàng Thiên đại sâm lâm quản lí, cho nên không cần lục sắc lệnh bài, cái hắn cần chính là bối cảnh, hoặc đặc trưng đồ vật.
...
Lúc này.
Nhất Dạ Thiên Thu đi đến đại môn, trông thấy phía trước đứng đó bốn vị tu vi Yêu Quái canh cổng, bọn hắn toàn bộ mang nhân hình, nét mặt hung tợn.
— QUẢNG CÁO —
Đối với người không có lệnh bài lại dám nháo trò, bọn hắn không ngại đánh cho tàn phế, biêu thân thị chúng, cho nên không có hỗn loạn cùng mất trật tự ở đây, mọi thứ đều vô quy củ.
“Đứng lại.”
Ngay tại Nhất Dạ Thiên Thu ba người muốn vào đại môn, lại bị bốn người này chặn lại.
Di Lang mở vành nón đen lộ ra khuôn mặt, trực tiếp nói: “Vị công tử này đến tham dự Kim Thiên Môn.”
Gặp Di Lang hiện thân, đám người xung quanh, bao quát bốn người canh cửa đều khom mình hành lễ.
“Bái kiến Di Quân.”
Một người canh cửa, ngữ khí trịnh trọng nói: “Di Quân cần đáp ứng điều kiện, mới có thể vào bên trong, đây là qui tắc, cũng mong ngài thông cảm.”
Di Lang tính nói tiếp, bị Nhất Dạ Thiên Thu khuyên dừng, hắn lại cởi ra hắc bào, để lộ Kim Sa ra ngoài, đám người đều thấy.
Hắn nói: “Bằng cái này đã đủ sao?”
“Kim Sa!”
“Cái gì! Ta không nhìn lầm chứ?”
“Không thể nào, hẳn là đồ vật giống nhau mà thôi, làm sao có thể là Kim Sa?”
“Nghe nói Kim Sa bảo y này là Tàng Thiên lão vương chủ tuỳ thân lúc trẻ, nó nhiễm lão vương chủ khí tức, Kim đạo lực lượng rất mạnh. Không biết hiện tại đã là dạng gì bảo vật, có khí linh hay không?”
“Vấn đề ở chỗ, nếu đây là Kim Sa, như vậy thanh niên này rốt cuộc thân phận tôn quý cỡ nào?”
“Còn thật hay không thật? Ngươi không thấy ngay cả Di Quân cũng tùy hành phía sau, còn có một vị khác mặc hắc bào, nói không chừng cũng là trong Binh Bộ nhân vật, việc này còn có thể lừa?“
— QUẢNG CÁO —
Đám đông thấy Kim Sa khoác thân, có tin tưởng thán phục, cũng có nghi ngờ không ít. Nhưng làm trong Binh Bộ, cũng là gia đinh Hạo gia, bốn người này kiến thức không đến nỗi hạn hẹp, lập tức nhận ra hàng thật.
Bốn người canh cửa đồng thời khom mình hành lễ, lấy cao nhất nghi thức mời Nhất Dạ Thiên Thu vào bên trong.
Nói đùa, đây là lão vương chủ ý đồ a, nếu không, lão vương chủ cũng không giao Kim Sa cho thanh niên này. Chung quy, dù có ra sao, thanh niên trước mắt cũng không phải người bọn hắn có thể trêu trọc.
“Kì lạ, tổng quản phủ đâu? Không ai đón khách sao?” Tàng Nhâm nói.
Di Lang nói: “E rằng đã đến gần canh bảy, hẳn là không ai nghĩ đến sẽ lại có người tham gia.”
Rất mau, ba người bọn hắn đi vào sảnh chính, nơi này đang diễn ra hội nghị, bàn về Kim Thiên Môn, đây cũng là truyền thống từ xưa đến nay.
“Kim Thiên Môn sắp mở, tin tưởng mỗi một vị đến đây đều là long phượng trong tộc loại, thiên kiêu chi tử tuấn kiệt. Kim Thiên Môn từ xưa đến nay, là bí cảnh chứa đựng thiên đại cơ duyên, là Yêu tộc Tiểu Yêu Cảnh thèm khát chi địa.”
“Nói nó là cái nôi của mầm non cũng không sai, mà chư vị tuổi trẻ tu sĩ ở đây, chính là mầm non quý giá của Yêu tộc.”
“Trong thời chiến như hiện tại, Tam Đại Tộc mâu thuẫn không ngừng, may mắn có Thánh Linh đại nhân, Tỳ Sa Hoàng bệ hạ, Thần lão tổ, Tàng Thiên lão vương chủ cùng chư vị Yêu Vương chống đỡ Yêu tộc mới có thể một mực trụ vững.”
“Tiểu bối chúng ta làm phần tử bên trong cũng không thể không quan tâm. Mà bây giờ, cơ hội chính là Kim Thiên Môn này, bên trong hung hiểm trùng điệp, sát cơ khắp nơi.”
“Hạo gia chi tử, Hạo Ninh, nguyện ý cùng chư vị xông pha lần này, cũng mong chư vị đáp lại lòng thành này, có thể giúp đỡ lẫn nhau a.”
Trong chính sảnh, một vị thanh niên nam tử đứng ở vị trí trung tâm dõng dạc tuyên bố. Lời nói hùng hồn, nặng trịch, có một loại tự tin tuyệt đối, nổi bật trong đám người.
Lúc này, gia nhân từ bên ngoài đi vào, nhỏ giọng nói với hắn một câu, thanh niên nam tử này mới dừng lại ánh mắt đầy ngạc nhiên nhìn ra bên ngoài.
Đám người trong sảnh, bao quát quyền thế gia tộc thế lực đều lộ ra thần sắc tò mò, rốt cuộc là chuyện gì lại khiến luôn luôn trầm ổn Hạo Ninh thất thố như vậy?
Chỉ gặp một vị người khoác Kim Sa từ ngoài đi vào, gương mặt nam tính lại tuấn mĩ đến cực điểm, là Nhất Dạ Thiên Thu.
— QUẢNG CÁO —
“Nhất Dạ tiểu đệ đến, ta không thể nghênh tiếp từ xa, thất lễ, thất lễ a!” Hạo Ninh lập tức tiến lên chắp tay cười nói, ngữ khí vô cùng thân thiết, người ngoài không biết còn tưởng bọn hắn là bằng hữu lâu ngày đây.
Đám người xung quanh bắt gặp Nhất Dạ Thiên Thu người khoác Kim Sa, toàn bộ cũng bị kinh động, bất kì một ai ở đây đều biết món đồ này.
Nhất Dạ Thiên Thu lộ ra không quan trọng, nói: “Làm phiền chư vị, ta chỉ là muốn đi Kim Thiên Môn.”
Hạo Ninh cười nói: “Đương nhiên là được, mời a.”
Nhất Dạ Thiên Thu được mời vào một chỗ ghế trống, nằm trong hàng ghế tiêu biểu, thình lình kẹp giữa tiểu ni cô cùng Huyết Linh Lung.
Huyết Linh Lung quay qua nói: “Hạo Ninh này, chính là nhị ca của Hạo Thiên, dù không phải là Tiểu Thế Tôn, nhưng luận tài trí chỉ có hơn chứ không kém. Tu vi của hắn thuộc về Yêu Quái đỉnh phong, lần này đi Kim Thiên Môn chính là tìm cơ hội đột phá trở thành Thượng Yêu.”
Thấy đối phương không quan tâm, nàng lại cười nói: “Trong Thập Đại Yêu Vương, mỗi một người đều có nét riêng biệt, nhưng Tàng Thiên lão vương chủ lại nổi danh bất cập đời nhất, ít đem ai để vào mắt, nói lão nhân gia ông ta ánh mắt quá cao cũng không sai. Nhất Dạ công tử người khoác Kim Sa, hẳn là thiên kiêu đỉnh tuyệt được công nhận a.”
“Tiểu tỷ gọi Linh Lung, luận tu vi hay tuổi đời đều nhiều hơn ngươi, vào Kim Thiên Môn ta sẽ bảo vệ ngươi một hai a.”
Nói xong, nàng quay qua nhìn Hạo Ninh, trong ánh mắt hoàn toàn không đem thanh niên này để vào mắt, có lẽ đối với nàng, Hạo Ninh điểm đặc biệt duy nhất, chính là thân huynh của Tiểu Thế Tôn mà thôi.
Mà nàng, chính là người có thể đặt song song với Huyết Linh Tiên vị thánh nữ Huyết Ma Giáo kia, đây là điều ai cũng công nhận, đủ thấy nàng tài trí hay tâm cơ đều không phải hạng thường.