Nói thật, lúc người yêu cúi xuống nhìn chằm chằm mình, tôi có chút sợ hãi, không dám lặp lại mấy chữ "không nên gặp nhau" lần nữa.Anh ấy nâng tay lên.Tôi sợ tới mức run rẩy, cho rằng anh ấy muốn đánh tôi nên tôi lập tức nhắm chặt hai mắt lại, không dám mở ra.Nhưng anh lại đặt tay lên đầu tôi, nhẹ nhàng vuốt tóc tôi.Tôi vẫn rụt người lại, không dám thả lỏng."Em sợ anh?" Anh ấy thấp giọng thấp hỏi, vẫn giọng nói mê người chết tiệt ấy.Nhưng hiện tại không phải là lúc chú ý đến thứ này.Tôi mở mắt ra, thật cẩn thận quan sát sắc mặt của anh.Vẻ mặt của anh rất bình thường.Tôi nuốt nước bọt, khô khan đáp: "Em không, không sợ."Anh ấy lại bình tĩnh hỏi: "Bình thường anh đối với em như thế nào?"Tôi vội vàng trả lời: "Rất tốt! Ngoại trừ cha mẹ em, Tự Bạch là người đối với em tốt nhất.""Nhưng em sợ anh.
Bởi vì ở trên giường anh nhất thời không khống chế được nên em ghét anh rồi." Anh run rẩy nói một câu rồi lui về phía sau từng bước.Tôi nhìn thấy trong đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp của anh ánh lên nước mắt, anh chau mày, ánh mắt như lên án nhìn thẳng vào tôi.Tôi luống cuống.Tôi mềm lòng.Tôi biết, khẳng định các bạn đang ghét bỏ tôi quá mềm lòng quá không có nguyên tắc.Nhưng không phải đâu, tôi chỉ bị sắc đẹp mê hoặc mà thôi (đừng đánh tôi).Nhìn thấy bộ dạng uất ức tự trách của bạn trai tôi hơi áy náy.
Tôi cảm thấy mình đã chuyện bé xé ra to rồi.Anh ấy ôm đầu ngã ngồi lên ghế, bi ai lên tiếng: "Em muốn chia tay anh."Nghe anh nói như thế tôi rơi vào mơ hồ.Tôi có một người bạn trai cũ.
Tôi quen anh ta hồi năm nhất, anh ta lớn hơn tôi vài tuổi.Nguyên nhân chia tay chính là anh ta chê tôi ở trên giường không phóng túng.Mới vừa quen nhau một tháng, bạn trai cũ đã muốn lên giường, anh ta nhõng nhẽo với tôi hai tháng, tôi mới miễn cưỡng đồng ý.Trong đêm mà tôi đồng ý ấy, lúc đang làm đến bước cuối cùng rồi, anh ta muốn tôi khẩu giao cho anh ta.Tôi không chịu.Anh ta muốn chơi phòng tắm play.Tôi vẫn không chịu.Anh ta muốn tôi ngồi trên tự mình động.Tôi lại không chịu.Kế tiếp anh ta lại nói ra mấy yêu cầu khác, tôi đều không đồng ý.Lúc ấy anh ta dùng một loại ánh mắt rất phức tạp nhìn tôi trong chốc lát, sau đó anh ta mất hứng leo xuống khỏi người tôi, ngồi ở bên giường đốt một điếu thuốc.Anh ta đưa lưng về phía tôi, giọng điệu bình tĩnh: "Tôi đã có vô số bạn giường trước khi quen em."Tôi mê mang ngồi dậy, không biết vì sao anh ta lại đột nhiên nói chuyện này."Có phải em chưa hiểu giới của chúng ta không?""Trong gay bar, ai cũng có thể tùy tiện kéo một người đi 419, lúc kích thích đến cực hạn thậm chí ngay cả bao cũng không mang, ngày hôm sau tỉnh lại, nếu như vừa lòng thì coi như làm bạn tình một đoạn thời gian, không hài lòng thì next.
Có đôi khi còn không kịp nhớ được mặt của người đã tình một đêm với mình như thế nào.""Đồng tính rất cởi mở.
Em thử lên mạng tìm bộ gayporn xem nói không chừng còn có thể tìm được đoạn phim lúc trước tôi đã làm với một người đàn ông xa lạ nào đó, vô cùng sắc nét nhưng không thấy mặt thôi.""Em cho rằng những bài viết châm chọc ghê tởm về việc đồng tính là đầu sỏ lây bệnh S trên mạng từ đâu tới? Chính là bởi vì loại người như tôi.""Nói thật với em chuyện này, hai ngày trước tôi mới tình một đêm xong.""Nếu không phải em không chịu cho tôi làm, em sẽ không bị mọc sừng."Anh ta vừa nói vừa mặc quần áo vào, cuối cùng xoay người nhìn tôi với vẻ tiếc hận: "Không muốn thì thôi, tôi là kẻ tham hưởng thụ nhưng cũng không phải loại thích ép buộc người khác.
Đáng tiếc, em xinh đẹp như vậy không biết về sau sẽ bị tên nào hốt đây."Cuối cùng anh ta nói một câu: "Chúng ta nên chia tay đi."Tôi đánh cho anh ta một trận.Đồ gà trống này bình thường buông thả quá độ nên rất yếu ớt, anh ta bị tôi đè đầu xuống đánh.Quay về chủ đề chính.Hiện giờ nghe thấy bạn trai hiểu lầm tôi muốn chia tay, tôi lại dao động.Tôi lại bắt đầu hoài nghi có phải vì quan niệm của tôi quá bảo thủ hay không, thật sự người khác yêu đương đều khá cởi mở, còn tôi bởi vì không thể nghĩ thoáng mà bị đá một lần.Hơn nữa người yêu hiện tại không hề giống bạn trai cũ, tên kia luôn thích động chạm tay chân ở nơi công cộng để tìm sự kích thích, miệng đầy lời thô tục, Phương Tự Bạch lại rất tôn trọng tôi, hôn nhẹ lên má cũng sẽ hỏi ý tôi trước, bạn bè của anh ấy cũng rất lịch sự, ai cũng mặc áo vest giày da.Tôi không thể bởi vì một chút việc nhỏ mà nghĩ anh ấy không tốt được.