Rốt cuộc Kinh Tiên Lâu ở đại giang nam bắc đều có cửa hàng, chạy đến Tây Bắc cũng chưa chắc không thể.
Không nghĩ tới, hắn ta lại xem nhẹ chỉ số thông minh của Mặc Cửu Diệp, cho rằng hắn là vũ phu sẽ không có nhiều tâm tư như vậy.
Trăm triệu không nghĩ tới, hắn ta dùng hết tâm tư, kết quả lại bị người phát hiện nhanh như vậy.
Chẳng những như vậy, chỉ sợ mạng nhỏ đều phải mất ở chỗ này.
Tiết Phàm càng nghĩ càng hối hận, hắn ta không nên vì có thể ở trước mặt Hoàng Hậu lộ mặt ôm đồm được chuyện này.
Tâm tư của hắn ta nếu là bị Mặc Cửu Diệp biết, đoán chừng đều muốn cười trong chốc lát.
Tiết gia là không có người sao, lại phái một người không có đầu óc lại tự cho là đúng như thế tới Tây Bắc đối phó Mặc gia.
Thật đúng là xem Mặc gia hắn là tên ngốc...
Nhưng như vậy cũng tốt, hơn Tiết gia phái một người khôn khéo tới nơi này, nếu thật sự là như vậy, người ta tới bên này chuyện thứ nhất sẽ phái người đi điều tra tình huống của Mặc gia.
Tiết Phàm tự nhận là chính mình có đầu óc, còn lợi dụng Trần Võ và Vương Lâm làm bẫy rập.
Chẳng phải biết, chút tiểu kỹ xảo này căn bản không gánh nổi điều tra cẩn thận.
Tiết Phàm sợ Mặc Cửu Diệp lại rải thuốc bột lên vết thương cho hắn ta, vội vàng bảo đảm nói: "Ta không có thu hoạch gì, không có khả năng đưa tin tức đến kinh thành, ngươi nhất định phải tin tưởng ta."
Lúc hắn ta nói chuyện, còn nhìn chằm chằm tay Mặc Cửu Diệp, sợ một khi không thích hợp, người ta mở bao giấy kia ra... Mặc Cửu Diệp thấy thế, cố ý cầm bao giấy quơ quơ ở trước mắt hắn.
"Tiết gia trừ phái ngươi tới Tây Bắc ra, còn có kế hoạch gì khác?"
"Đã không có, ta tới Tây Bắc cũng chỉ là nghĩ cách hỏi ra tin tức của Hằng Vương ở chỗ ngươi, cũng không có mục đích khác." Tốc độ nói của Tiết Phàm cực nhanh, sợ nói chậm Mặc Cửu Diệp sẽ lại có động tác gì đó.
Nên hỏi cũng đều hỏi xong, về phần Tiết Phàm phái người bắt được gia quyến Vương Lâm, lấy chuyện này làm uy hiếp, đều là Mạnh Hoài Ninh người làm quan này nên hỏi đến, hắn cũng lười tốn nhiều miệng lưỡi với hắn ta.
Mặc Cửu Diệp nhìn về phía Mặc Sơ Hàn: "Bát ca, người này cũng có thể trực tiếp giao cho nha môn."
Mặc Sơ Hàn gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Tuy hắn ta không nhiều tâm tư như huynh đệ khác, nhưng rõ ràng một đạo lý.
Đó chính là tuy giao Tiết Phàm cho nha môn đi xử lý, cũng không có khả năng để hắn ta sống sót rời đi.
Bởi vì chuyện hắn ta biết hơi nhiều, nếu không phải cửu đệ vì án kiện yêu cầu, chỉ sợ đã giải quyết người ở chỗ này.
Xử lý một Tiết Phàm với Mặc Sơ Hàn mà nói cũng không phải việc gì khó, chỉ cần Mạnh Hoài Ninh nơi đó định án, chính là đến ngày c.h.ế.t của Tiết Phàm.
Lão nương Vương Lâm đi Doãn Thành báo quan, quan sai tới Châu Phủ bắt người cũng cần một ít thời gian.
Huynh đệ Mặc gia ở trước khi người quan phủ chưa tới là không có khả năng rời khỏi nơi này, Mặc Cửu Diệp thừa dịp thời gian này, tỉ mỉ điều tra hai nhà Kinh Tiên Lâu.
Cũng bởi vậy, hắn có được một viên thuốc an thần tạm thời.
Ở lúc hắn điều tra phòng ở của Tiết Phàm, phát hiện trong ngăn kéo bàn sách có mấy phong thư từ hắn ta và kinh thành bên kia lui tới.
Thông tín với hắn ta đều là phụ thân hắn ta Tiết Tấn Xuyên, nội dung cũng đều là có quan hệ truy tìm Mặc Cửu Diệp. Ý tứ của Tiết Tấn Xuyên là, để Tiết Phàm tới Tây Bắc phái người điều tra tình huống cụ thể của Mặc gia trước, sau đó lại chế định kế hoạch truy tìm Mặc Cửu Diệp.
Còn có, chính là Tiết Tấn Xuyên thúc giục Tiết Phàm hội báo này tình huống ở Tây Bắc hắn ta biết đến cho ông ta.