Nhưng may mắn chính là, lần này phối liệu bao nhiêu hắn ta đều ghi lại trong lòng, muốn chế tạo ra cũng không khó.
Mấy huynh đệ xuống núi chẳng những cước trình mau, lại còn vận dụng khinh công, không bao lâu đã xuống chân núi.
Mặc Cửu Diệp vốn định đưa huynh trưởng bị thương trực tiếp tới nhà mình, hắn lo lắng thảm trạng của vài vị huynh trưởng dọa đến nhạc mẫu, nên lựa chọn đưa người đi nhà của ngũ ca.
Dàn xếp xong cho vài vị huynh trưởng, Mặc Cửu Diệp trở về đón Hách Tri Nhiễm.
Lúc này Hách Tri Nhiễm đang ngồi bất an chờ tin tức, thấy Mặc Cửu Diệp vội vàng trở về hỏi: "Thế nào, vài vị huynh trưởng có bị thương không?"
Sắc mặt Mặc Cửu Diệp hơi nặng nề: "Nhiễm Nhiễm, nàng đến viện ngũ ca xem nhìn xem trước."
Ở trước mặt nhạc mẫu, Mặc Cửu Diệp khó mà nói quá rõ ràng, hắn chỉ là chào hỏi với Hách phu nhân, rồi kéo Hách Tri Nhiễm rời đi.
Hách phu nhân cũng không rõ ràng đến tột cùng Mặc gia đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn dáng vẻ lo lắng kia của nữ tế, đã biết chuyện nhất định không nhỏ.
Nhưng từ trước đến nay bà ấy hiểu được đúng mực, người ta không muốn nói chuyện này sẽ không đi hỏi thăm.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đi vào nhà ngũ ca, ngũ ca và lục ca đang định giúp mấy người rửa sạch thân thể, thấy bọn họ lại đây, rối rít dừng động tác trong tay lại, hơn nữa chủ động nhường ra vị trí cho Hách Tri Nhiễm.
Tuy nói ngũ ca và thất ca đã bắt đầu giúp bọn họ rửa sạch, nhưng rốt cuộc vừa mới bắt đầu, lau còn không bằng không làm.
Chỉ thấy trên mặt vài vị huynh trưởng, một đen một trắng, nhìn qua khiến cho người nhịn không được muốn cười. Hách Tri Nhiễm bất đắc dĩ, cố nén ý cười tiến lên giúp bọn họ bắt mạch.
Thấy động tác của nàng dừng lại, ngũ ca nôn nóng hỏi: "Cửu đệ muội, tình huống của bọn họ như thế nào?"
"Ngũ ca yên tâm, phần đầu của đại ca bọn họ hẳn là bị va chạm, dưỡng mấy ngày thì tốt rồi."
Loại tình huống này đặt ở hiện đại, chẩn đoán chính xác chính là chấn động não.
Đương nhiên, chấn động não cũng phân nặng nhẹ, Hách Tri Nhiễm có thể xác định, vài vị huynh trưởng đều là chấn động não trung độ nhẹ, cũng không có trở ngại.
Hơn nữa giờ phút này ý thức của bọn họ không thanh tỉnh cũng thuộc về bình thường, không bao lâu sẽ tỉnh lại.
Về phần vết thương trên thân thể bọn họ, hẳn đều là một ít bị thương ngoài da, sau đó rửa thân thể sạch sẽ bôi chút dược là được.
"Cửu đệ muội, muội xác định bọn họ đều không có việc gì sao?" Rốt cuộc mấy người đều ở trạng thái hôn mê, ngũ ca không tin cũng bình thường.
"Bọn họ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng tỉnh lại bên người nhất định phải có người chăm sóc, có thể sẽ xảy ra tình huống nôn mửa và choáng váng."
Nói xong, Hách Tri Nhiễm cất bước đi ra ngoài, Mặc Cửu Diệp theo sát phía sau, bởi vì hắn biết, tức phụ nhi là tính tìm chỗ không ai lấy thuốc ở không gian.
Hách Tri Nhiễm rời đi thật sự là nguyên nhân này, mặt khác, thân thể ba vị huynh trưởng dơ bẩn nghiêm trọng, đoán chừng quần áo đều bị rách nát, nếu không phải dùng chăn, chỉ sợ đều không thể gặp người.
Ngũ ca bọn họ vừa lúc thừa dịp trong khoảng thời gian nàng rời đi này, giúp bọn họ rửa sạch.
Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp từ sân nhà ngũ ca ra, cũng không trở về nhà mình, hai người chuẩn bị đi về phía chân núi, Hách Tri Nhiễm thuận tiện dò hỏi chuyện xảy ra trên núi.
Kết quả hai người vừa mới ra cửa, đã nhìn thấy Mặc lão phu nhân và vài vị tẩu tẩu đi về phía bên này. "Cửu Diệp, đã xảy ra chuyện gì?"