Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 437




Không có bàn ghế, giống như lúc đi lưu đày vậy, trải một tấm vải đầu trên đất, phía trên bày các loại thức ăn ngon.

Người Phương gia và Tạ gia thấy Mặc Cửu Diệp trở lại cùng với Huyện lệnh đại nhân, đồng thời bọn họ cũng có thể xác nhận, quan hệ giữa vị Huyện lệnh đại nhân này cùng Mặc gia không tồi.

Vì thế, bọn họ cũng tự chuẩn bị một chút thức ăn ở nhà mình đưa tới, mời Huyện lệnh đại nhân thưởng thức.

Dù sao hôm nay cũng phải chiêu đãi khá nhiều người, các nữ quyến Mặc gia không cách nào chuẩn bị thức ăn đủ cho từng ấy người được, vì vậy, bọn họ chỉ có thể mời hai vị gia chủ Tạ Thiên Hải và Phương Truyền Châu đến ăn tối cùng bọn họ.

Mạnh Hoài Ninh biết có hai nhà cùng đi tới chỗ này với Mặc gia, bọn họ đều toàn tâm toàn ý thuần phục Mặc gia, vì vậy, thái độ của hắn ta đối với Tạ Thiên Hải và Phương Truyện Châu cũng hết sức hòa ái.

Đến bây giờ, các tẩu tẩu đã học được chút tay nghề nấu cơm của Hách Tri Nhiễm, thức ăn làm ra cực kỳ ngon miệng.

Mạnh Hoài Ninh ăn đồ ăn ngon, đồng thời ra quyết định trong lòng.

Nếu hắn ta đã tới đây, cho dù như thế nào thì tối nay hắn ta cũng phải giải quyết xong vấn đề chỗ ở cho bọn họ rồi mới rời đi.

Ăn uống no đủ, Mạnh Hoài Ninh đứng lên, gọi thêm mấy quan sai rồi đi vào trong thôn.

Hắn ta phân phó quan sai gõ chiêng, tụ tập toàn bộ thôn dân thôn Tây Lĩnh lại một chỗ.

Các dân làng vẫn luôn quan sát tình huống bên ngoài, muốn biết Huyện lệnh đại nhân có rời đi hay không. Nghe thấy quan sai gõ chiêng gọi bọn họ đến giữa thôn tập hợp, đám người người Triệu gia và Chu gia cũng nóng lòng muốn biết chuyện gì xảy ra, đám người tựa như tổ ong chạy tới địa điểm tụ tập.

Cùng lúc đó, người Thôi gia cách đó không xa cũng lục tục chạy tới.

Thôi lí chính cứ tưởng Huyện lệnh đại nhân sẽ rời đi nhanh thôi, vậy nên ông ta ra lệnh cho người trong tộc tiếp tục quỳ, nhưng mà, mãi đến khi trời tối cũng không thấy bóng dáng Huyện lệnh đại nhân đâu.

Nếu còn tiếp tục quỳ như vậy, sợ rằng bộ xương già của ông ta sẽ không chịu nổi, vì vậy, ông ta chỉ có thể to gan bảo mọi người ai về nhà nấy.

Vào lúc này, Huyện lệnh đại nhân sai người gõ chiêng kêu mọi người tập họp, Thôi lí chính không khỏi lo lắng.

Chẳng lẽ, Huyện lệnh đại nhân định trừng trị bọn họ tội bất kính ngay trước mặt mọi người?

Thôi lí chính được hai con trai đỡ, đứng ở phía trước người trong tộc, trong lòng không ngừng cầu nguyện Huyện lệnh đại nhân bảo bọn họ tập họp không phải là vì chuyện này.

Thậm chí ông ta còn thầm mắng đứa cháu c.h.ế.t dẫm ở trong lòng, biết Huyện lệnh đại nhân tới thôn Tây Lĩnh lại không phái người thông báo trước một tiếng, để cho ông ta còn chuẩn bị sẵn sàng...

Mạnh Hoài Ninh không hề nhìn Thôi lí chính, trực tiếp quét liếc nhìn đám người một vòng, thấy người đã đến đông đủ rồi, hắn ta mới mở miệng.

"Hôm nay bổn quan vừa đến Doãn thành nhậm chức, liền nhận được một vụ án khiến người ta căm giận. Thôi huyện thừa của chúng ta, vì ham muốn cá nhân, ức h.i.ế.p bách tính, dung túng người trong tộc mình làm những chuyện mất hết tính người. Hôm nay bổn quan đã cách chức Thôi huyện thừa để điều tra..."

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt hắn ta dừng lại trên người Thôi lí chính.

Lúc Thôi lí chính nghe cháu nhà mình bị cách chức điều tra, sợ đến mức thiếu chút nữa tắt thở tại chỗ. Không nói những người khác trong gia tộc, ngay cả bản thân ông ta đã giúp Thôi Văn làm bao nhiêu việc thương thiên hại lý.