Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 353




Đại tẩu và nhị tẩu đang dùng khăn lau trán cho lục tẩu.

Thấy Hách Tri Nhiễm quay về, đại tẩu vội đứng lên nhường chỗ cho nàng.

“Cửu đệ muội, muội về đúng lúc, mau khám cho lục tẩu đi, sao lại tự nhiên ngất xỉu chứ.” Hách Tri Nhiễm tiến lên sờ trán của lục tẩu, đúng là rất nóng.

Lúc này, lục tẩu đã dần lấy lại ý thức, giọng nói yếu ớt.

"Ta không sao, chỉ là nhiễm phong hàn mà thôi."

Trước khi xác định được rốt cuộc lục tẩu có sao không, Hách Tri Nhiễm sẽ không qua loa sơ suất.

Nàng đưa tay bắt mạch cho lục tẩu, dần dần, ấn đường của nàng ngày càng nhíu chặt hơn.

Đúng là lục tẩu nhiễm phong hàn, nhưng từ mạch tượng của nàng ấy xem, không hề đơn giản chỉ là nhiễm phong hàn.

Nàng có cảm giác, trong người lục tẩu có một năng lượng nào đó thúc đẩy phong hàn của nàng ấy ngày càng nặng hơn.

Nhìn thấy ánh mắt trầm ngâm của Hách Tri Nhiễm, đại tẩu nói: "Cửu đệ muội, Lục đệ muội chắc là đã mắc bệnh phong hàn rồi."

Từ khi ta gả vào Mặc gia, mỗi khi nhiễm phong hàn đều nghiêm trọng hơn trước rất nhiều, cũng từng xuất hiện tình trạng hôn mê như Lục đệ muội."

Nhị tẩu cũng nói: "Nghe đại tẩu nói như vậy, hình như cũng đúng thật, sau khi ta gả vào Mặc gia, cũng từng nhiễm phong hàn một lần, mặc dù không hôn mê, nhưng lại nghiêm trọng hơn những lần nhiễm phong hàn trước đó.

Lời nói của hai người, khiến Hách Tri Nhiễm đầu tiên nhận thức được một vấn đề.

Đó chính là, hai vị tẩu tẩu đều nói, sau khi gả vào Mặc gia, nhiễm bệnh phong hàn đều nghiêm trọng hơn lúc trước. Điều này không thể không nhắc nhở cho Hách Tri Nhiễm nghĩ đến một điều Nam Hằng đã từng thú nhận.

Hoàng hậu mua chuộc người hầu của Mặc gia, bất kỳ nàng dâu mới nào được gả vào Mặc gia thì Lưu ma ma đều sẽ động thủ vào trà.

Nói trắng ra là trong trà có thuốc, làm cho con dâu của Mặc gia không thể mang thai.

Hách Tri Nhiễm cau mày suy nghĩ.

Chẳng lẽ, bệnh cảm lạnh nặng bất thường của tẩu tẩu có liên quan đến loại thuốc tránh thai?

Đây cũng chỉ là nghi ngờ ban đầu của nàng, nếu muốn xác nhận rõ hơn, thì cần phải xét nghiệm máu, như vậy thì mới có thể chẩn đoán chính xác.

Trước mắt, bên ngoài lều của lục tẩu có nhiều người vây quanh như vậy, muốn lập tức lấy m.á.u của tẩu ấy cũng không tiện.

Hách Tri Nhiễm nghĩ đến việc nhân cơ hội này đi kiểm tra tình hình của các tẩu tẩu khác.

Thế là, trước tiên nàng nắm lấy cổ tay của đại tẩu, cảm nhận mạch đập của tẩu ấy.

Đại tẩu không nhiễm phong hàn, nhưng cảm giác khác thường trong mạch của tẩu ấy, khiến cho Hách Tri Nhiễm có thể khẳng định, mạch của tẩu ấy và lục tẩu giống hệt nhau.

Nhị tẩu không biết cửu đệ muội rốt cuộc tại sao lại kiểm tra mạch của đại tẩu, cứ nghĩ nàng đang so sánh cái gì, nên chủ động đưa cổ tay của mình lên.

Quả nhiên, mạch đập của ba vị tẩu tẩu đều bất thường như nhau.

Nếu không phải nàng từng nghe Nam Hằng nói các tẩu tẩu bị bỏ thuốc, nàng cũng sẽ không phát hiện ra chút bất thường này.

Điều này cũng có thể giải thích là không một ai trong Mặc gia phát hiện ra mấu chốt về việc hiếm muộn của họ nằm ở đây.

Đây không phải là chuyện nhỏ, Hách Tri Nhiễm sẽ không có ý định công khai cho đến khi hoàn toàn chắc chắn.

Nhị tẩu thấy nàng bắt mạch hồi lâu mà không nói gì, nên hỏi: "Cửu đệ muội, thân thể của bọn ta có vấn đề gì sao?"

"Nhị tẩu đừng lo lắng, thân thể của tẩu và đại tẩu rất tốt, muội chỉ đang bắt mạch của các tẩu để so sánh với mạch của lục tẩu thôi."

Nhị tẩu lúc này mới yên tâm.

"Ồ, thì ra là vậy, ta còn tưởng rằng thân thể của bọn ta cũng có vấn đề."