Làm xong cũng tặng cho nàng một ít, bây giờ những thứ đó được đặt ở đầu giường trong không gian của nàng.
Hách Tri Nhiễm đứng phía trước, áp sát vào cơ thể Mặc Cửu Diệp.
Lúc đầu Mặc Cửu Diệp có chút bối rối khi nàng ấy có hành động thân mật như vậy.
Nhưng ngay sau đó hắn cảm thấy bàn tay nhỏ bé ở trước cơ thể mình xuất hiện một đồ vật.
Cúi đầu xuống nhìn, hắn thấy đó chính là con thú nhồi bông cô đặt ở đầu giường.
Thì ra là hắn đã hiểu lầm, người ta chỉ lợi dụng hắn làm lá chắn thôi...
Hách Tri Nhiễm đi vài bước đến trước mặt Lý tiểu thư, giơ ra trước mặt cô một con thỏ tai dài bằng vải lông màu trắng làm thủ công.
"Tiểu thư, tiểu thư nhìn xem, tiểu thư thấy con thú nhồi bông này như thế nào?"
Đột nhiên bị người khác chặn đường, Lý tiểu thư theo bản năng muốn nổi giận, nhưng khi nhìn thấy con thỏ tai dài lông trắng muốt, vẻ mặt cô đột nhiên thay đổi.
Từ tức giận đến ngạc nhiên chỉ mất chưa đầy một giây.
"Con thỏ này người bán à? Ta có thể mua nó với giá cao."
Chưởng quầy tiệm thêu nhìn thấy con thỏ nhồi bông, quên mất việc tiếp tục thuyết phục Lý tiểu thư mua con thú nhồi bông của mình, vội vàng bước tới, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
"Tiểu nương tử, con thú nhồi bông này là do ngươi tự làm à?"
Hách Tri Nhiễm nhìn hai người, chỉ một câu nói liền có thể giải quyết vấn đề của bọn họ.
"Con thú nhồi bông này là ta tự làm, cái này không thể bán được."
Nghe vậy, Lý tiểu thư vội vàng: "Chỉ cần người đồng ý bán con thú nhồi bông này cho ta, ta trả mười lạng, thế nào?" Hách Tri Nhiễm vẫn bình tĩnh lắc đầu.
Nàng không lấy con thỏ bông ra để đổi lấy mười lạng bạc này.
Hách Tri Nhiễm trực tiếp lướt ngang qua Lý tiểu thư đi tới trước mặt chưởng quầy tiệm thêu.
"Chưởng quầy, ta làm ra sản phẩm giống như vậy, tiệm thêu của bà có bằng lòng thu mua không?”
Chưởng quầy không suy nghĩ gì mà lập tức gật: "Bằng lòng, tất nhiên là bằng lòng thu mua rồi ˆ"
"Nếu đã như vậy, chúng ta hãy bàn bạc về chuyện hợp tác?"
"Được, được, được, tiểu nương tử, mời vào trong, chúng ta thương lượng kỹ càng hơn nhé." Chưởng quầy làm động tác mời vào trong, dẫn Hách Tri Nhiễm đi vào phòng thêu.
Lý tiểu thư thấy nàng ta hoàn toàn bị phớt lờ, không can tâm đuổi theo.
"Này! Ta cho ngươi hai mươi lạng bạc, ngươi có muốn bán không?"
Hai mươi lượng một con thỏ nhồi bông, nếu Hách Tri Nhiễm còn không bán, quả thực có chút diễn lố rồi.
"Nếu đã như vậy, tôi chỉ có thể từ bỏ đồ vật yêu thích của mình."
Lý tiểu thư sợ mọi chuyện sẽ thay đổi nên nhanh chóng ra lệnh cho nha hoàn bên cạnh đưa bạc.
Chưởng quầy thấy Hách Tri Nhiễm nhanh như vậy đã lấy được hai mươi lạng bạc, nếu nói không đố kỵ là nói dối.
Nhưng nghĩ đến nếu có thể thương lượng việc kinh doanh này, bà ấy sẽ có vô số cơ hội kiếm được hai mươi lạng bạc, trong lòng bà ta cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Lý tiểu thư đón lấy con thỏ nhồi bông, vui vẻ ôm nó vào lòng, nhìn dáng vẻ giống như nàng ta không có ý định rời đi.
Chưởng quầy nóng lòng muốn hỏi Hách Tri Nhiễm thú nhồi bông cô giao đến chỗ bà ấy giá cả như thế nào, nhưng Lý tiểu thư có mặt ở đó nên bà ấy không thể hỏi liền được, cả người cảm thấy nôn nóng sốt ruột..
Thấy người bán con thỏ nhồi bông đang bình tĩnh ngồi đó, Lý tiểu thư nhanh chóng tiến lại gần.
"Không biết chỗ ngươi còn con thú nhồi bông nào có chất lượng tương tự như thế này không. Ta muốn mua tất cả."
Thú nhồi bông có chất lượng tương tự?
Nàng ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Nếu không có, nàng vẫn có thể mua trên taobao.