Mặc Sơ Hàn theo sức nương đứng dậy.
“Nương, nhỉ tử...”
Ngay khi Mặc Sơ Hàn định giải thích gì đó, Mặc Cửu Diệp tiến lên một bước.
“Nương, thân thể Bát ca bị thương, bây giờ còn rất suy yếu, những chuyện này không bằng để sau hãy hỏi."
Mặc lão phu nhân đương nhiên hiểu ý Mặc Cửu Diệp, đơn giản chính là nơi này năm người mười ý khó mà nói.
Vừa rồi bà ấy cũng quá quan tâm Mặc Sơ Hàn, mới xem nhẹ đạo lý này.
Lúc này, Bành Vượng cũng mang theo một đám quan sai chạy tới xem xét tình hình, Phương gia cùng đồng dạng Tạ gia ở phụ cận vây xem.
Vừa mới nghe mấy người nói chuyện, bọn họ đã biết thân phận của Mặc Sơ Hàn.
Tuy rằng bọn họ đối với Mặc Sơ Hàn c.h.ế.t đi sống lại cảm thấy mờ mịt, nhưng đều là thật lòng cao hứng thay Mặc gia.
Bành Vượng thức thời nhất, khoát tay với người vây xem.
"Người một nhà Mặc gia muốn ôn chuyện, không có chuyện gì của các ngươi, đều giải tán đi!"
Mọi người nghe lời nhao nhao tản ra.
Mặc Cửu Diệp nhìn sắc trời, còn cách hừng đông một chút.
"Bát ca, huynh vào trong lều của ta nghỉ ngơi trước, có chuyện gì chúng ta từ từ nói."
Nghe vậy, Ngũ tẩu đi lên.
"Cửu đệ, ta và Bát đệ muội ở chung một cái lều, ta mang đồ đến chỗ nương và Hàm Nguyệt chen chúc một chút, bảo Bát đệ đến chỗ Bát đệ muội."
Không đợi Mặc Cửu Diệp mở miệng, Mặc lão phu nhân dẫn đầu đồng ý: "Ừ, như vậy thích hợp, nhìn dáng vẻ Sơ Hàn rất suy yếu, Triệu thị chiếu cố hắn cũng tiện."
Trong lúc nói chuyện, Ngũ tẩu đã từ trong lều vải ôm ra hành lý của mình, nhường không gian cho Bát đệ cùng Bát đệ muội.
Bát tẩu tiến lên đỡ lấy cánh tay Mặc Sơ Hàn.
"Phu quân, ta đỡ chàng đi."
Mặc Sơ Hàn thương tiếc võ nhẹ bàn tay đang quấn quanh cánh tay mình.
"Được."
Bát tẩu cẩn thận đỡ Mặc Sơ Hàn vào lều, nhưng rèm vẫn không buông xuống.
Nàng biết, nương khẳng định còn có rất nhiều lời muốn cùng phu quân nói.
Quả nhiên, Mặc lão phu nhân cũng đi theo.
Mặc Cửu Diệp lo lắng Bát ca giải thích sai, vội vàng tiến lên giữ chặt Mặc lão phu nhân.
"Nương, thân thể Bát ca rất suy yếu, Nhiễm Nhiễm để cho huynh ấy nghỉ ngơi nhiều, muốn biết cái gì nhi tử nói cho người biết."
Mặc lão phu nhân nhìn thân thể Mặc Sơ Hàn ngồi trong lều, nói với Bát tẩu: "Triệu thị, các ngươi nghỉ ngơi sớm đi, có chuyện gì ngày mai hãy nói."
Nói xong, bà ấy liền rời đi cùng Mặc Cửu Diệp.
Tất nhiên, bà ấy nhất định phải cẩn thận hỏi thăm tình hình của Mặc Sơ Hàn.
Mấy vị tẩu tẩu khác ăn ý lôi kéo Mặc Hàm Nguyệt trở lại lều trại của mình, các nàng đều rõ ràng, chuyện của Mặc Sơ Hàn nếu muốn cho các nàng biết, ngày mai nương chắc chắn sẽ báo cho biết, cũng không nên nóng lòng lúc này.
Mặc Cửu Diệp kể cho nương nghe cảnh ngộ của Mặc Sơ Hàn như đã bàn bạc trước với Hách Tri Nhiễm.
"Nương, Bát ca chính là một thành viên trong đám hắc y nhân sáng sớm, lúc ta đánh nhau với huynh ấy phát hiện không đúng, liền đánh ngất người rồi lặng lẽ giấu ở trong một sơn động gần đó, để lại đám người Lương Hạo ở đó nhìn. Sau khi trời tối, ta thi triển khinh công dẫn theo Nhiễm Nhiễm cùng nhau trở lại sơn động cứu chữa cho Bát ca..."
Mặc lão phu nhân đã nghe nói tới nương tựa đám người Lương Hạo, đối với chuyện này cũng không có hoài nghi gì.
Mặc Cửu Diệp lấy cớ qua loa tắc trách chuyện cứu chữa Mặc Sơ Hàn, những chuyện còn lại một mực không giấu giếm.
Mặc lão phu nhân nghe xong, nước mắt lại rơi như mưa.
"Rốt cuộc là ai, là ai muốn hãm hại nhi lang Mặc gia ta như thế?"
Thấy Mặc lão phu nhân khổ sở, Hách Tri Nhiễm tiến lên khuyên giải.