Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 242




Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp hoàn toàn không tin lời tên mặc đồ đen nói.

Nếu hắn ta thực sự không biết người đứng sau là ai thì ngay từ đầu đã nói rồi, không nhất thiết phải kiên trì đến giờ phút này.

Để biết được sự thật, Hách Tri Nhiễm lấy thêm một cây kim khác chĩa vào người tên mặc đồ đen, rồi lạnh lùng nói:

“Nhìn ngươi thế này có vẻ cơ thể chịu đựng rất tốt nhỉ, hay để ta cho thêm một chút thuốc nữa?”

Tên mặc đồ đen biết Hách Tri Nhiễm đang cầm thứ gì trong tay, vừa rồi hắn ta còn bị chính thứ này đ.â.m vào người mới trở nên sống không bằng c.h.ế.t như bây giờ.

Nếu bị tiêm thêm lần nữa, có lẽ hắn ta sẽ khó chịu đến chết.

Nhìn thấy cây kim sắp đ.â.m vào tay mình, tên mặc đồ đen mới hét lên: "Là Hằng Vương, bọn ta đều là tử sĩ dưới trướng của Hằng Vương.

Hách Tri Nhiễm dừng tay nhìn sang Mặc Cửu Diệp

Suy cho cùng nguyên chủ đối với chuyện người lừa ta gạt trong triều không hiểu rõ, thật giả trong chuyện này còn cần Mặc Cửu Diệp quyết định.

Mặc Cửu Diệp đi từng bước lên: "Ngươi nói Hằng Vương phái các ngươi tới ám sát ta, có chứng cứ gì không?”

Lúc này hắc y nhân chỉ muốn c.h.ế.t đương nhiên sẽ không giấu giếm.

"Người vừa rồi c.h.ế.t trước ta là thủ lĩnh, ở chỗ hắn có lệnh bài Hằng Vương đưa."

Nghe vậy, Hách Tri Nhiễm rời khỏi không gian, lục soát người của mấy tên hắc y nhân vừa mới bị mình giết.

Quả nhiên nàng tìm được trong số đó một thẻ bài màu bạc, phía trên khắc rõ ràng một chữ "Hằng.

Nàng cầm theo lệnh bài vào lại không gian đưa cho Mặc Cửu Diệp. Mặc Cửu Diệp nhận lấy thẻ bài nhìn một lúc, lập tức hướng Hách Tri Nhiễm gật đầu.

Hách Tri Nhiễm hiểu ý kéo hắc y nhân rời khỏi không gian.

Cho dù là địch nhân đối diện thì Hách Tri Nhiễm cũng biết giữ lời, trực tiếp một đao chấm dứt tính mạng của hắc y nhân.

Trở lại không gian, nàng hỏi Mặc Cửu Diệp: "Chàng cũng có thù với Hằng Vương?"

Mặc Cửu Diệp cười tự giễu: "Cả triều văn võ đều biết, từ nhỏ ta và Nam Kì tình nghĩa sâu nặng, những hoàng tử khác đương nhiên là coi ta trở thành cái gai trong mắt."

Nam Hằng cũng không biết ta và Nam Kì đã xuất hiện khoảng cách, lo rằng ngày nào đó ta sẽ trở về triều đình nên nhân dịp lúc ta thân đơn thế cô diệt trừ ta cũng không bị quở trách quá nhiều."

Nói như vậy, Hách Tri Nhiễm đã hiểu.

Đoán chừng Mặc gia bị xét nhà lưu đày cũng có không ít sự tham gia của vị Hằng Vương này.

"Nếu đã như vậy, lần đầu tiên Nam Hằng phái người ám sát chàng không thành chắc chắn sẽ còn tiếp tục phái sát thủ tới, xem ra sau này chúng ta thật đúng là không thể thiếu cảnh giác."

Điều Mặc Cửu Diệp lo cũng là điểm này.

Một mình hắn như thế nào còn dễ nói cùng lắm thì đồng quy vu tận với những người đó.

Nhưng toàn gia nữ quyến Mặc gia, bây giờ hắn lại có nữ nhân muốn che chở cả đời, Mặc Cửu Diệp không muốn chết, cũng không thể chết.

"Bây giờ muốn ngăn cản Nam Hằng tiếp tục ra tay với ta tốt nhất là truyền ra ngoài chuyện ta với Nam Kì ầm ĩ."

Hách Tri Nhiễm gật đầu.

"Cái này đúng là cách tốt nhất, Nam Hằng đơn giản chỉ là cố kỵ quan hệ của chàng với Nam Kì, nếu khiến cho hắn tin chàng rạn nứt với Nam Kì như vậy sẽ thả lỏng cảnh giác với chàng. Huống chi lần ám sát này hắn đã tổn thất nhiều tử sĩ như vậy chắc hẳn tiếp tục phái người đi tiếp cũng phải cân nhắc một phen."

Lý thuyết là như vậy nhưng hai người có chút khó khăn, phải làm như thế nào mới có thể khiến cho Nam Hằng tin rằng hắn đã rạn nứt với Nam Kì?

Càng nghĩ, hai người đều không thể nghĩ ra cách hợp lý.