Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 238




Nhưng vì đang bị thương nên Hách Tri Nhiễm chỉ cho phép hắn nếm thử một chút rồi thôi.

Đúng lúc này, Hách Tri Nhiễm lại mua thêm một lon coca và một chai Sprite.

Đồ uống yêu thích của nàng chính là coca, những nghĩ đến hương vị của coca không phải cũng có thể uống được nên nàng đã quyết định mua một chai sprite cho Mặc Cửu Diệp.

Nàng đưa chai Sprite cho Mặc Cửu Diệp rồi hướng dẫn hắn cách mở nắp chai.

Sau khi Mặc Cửu Diệp mở nắp chai Sprite, rồi lại nhìn vào lon coca trong tay Hách Tri Nhiễm.

"Đồ uống của chúng ta không giống nhau sao?"

Hách Tri Nhiễm giải thích: "Cái này gọi là Coca, mùi vị có chút kỳ quái, sợ chàng uống không quen nên ta đã mua Sprite cho chàng."

Mặc Cửu Diệp đổ Sprite vào cốc, nhấp một ngụm.

"Ừ, mát lạnh rất sảng khoái."

Hách Tri Nhiễm thấy hắn không bài xích mùi vị của Sprite, nên cũng tự rót cho mình một cốc Coca.

Nàng vừa uống một ngụm, liền thấy Mặc Cửu Diệp hướng cốc không về phía nàng.

"Ta có thể nếm thử Coca của nàng được không?"

Lúc này, Hách Tri Nhiễm cảm thấy Mặc Cửu Diệp như là một đứa trẻ chưa lớn, mọi thứ hắn nhìn thấy đều rất mới mẻ.

Nàng cười cười rót một cốc Coca cho hắn, ngay sau đó đưa đến trước mặt hắn.

"Chàng nếm thử đi!"

Mặc Cửu Diệp uống một ngụm, cảm thấy hắn rất thích hương vị này.

Vừa ngẩng đầu lên, cốc Coca lập tức bị uống sạch. Hách Tri Nhiễm nhìn thấy dáng vẻ này của hắn liền hiểu, hắn vẫn thích uống Coca hơn.

Vì vậy, nàng liền đề nghị đổi đồ uống.

"Thực ra ta cũng thích uống Sprite, hay là chúng ta đổi đi."

"Được, ta cũng thích uống Coca này."

Hai người vừa ăn vừa uống, vô tri vô giác ăn sạch bách hết suất thịt nướng dành cho bốn người Hách Tri Nhiễm mua.

Hách Tri Nhiễm vỗ vỗ lên cái bụng căng tròn của mình rồi dọn dẹp lại bàn cho sạch Sẽ.

Sau đó thay thế vào bằng các loại trái cây khác nhau.

Lúc này cả hai người đều đã no, Hách Tri Nhiễm chỉ nghĩ rằng vất vả lắm mới có cơ hội được ăn món mình thích mà không cần kiêng kị gì như vậy, phải cố gắng hết sức mới được.

Mặc Cửu Diệp nếm thử mỗi loại trái cây một ít, cũng giống như Hách Tri Nhiễm, hắn cũng rất thích mùi sầu riêng.

Ăn xong trái cây, trời cũng đã về khuya.

Nghĩ đến sáng mai bọn họ còn phải tìm cách thoát khỏi chiều không gian này, còn có thể phải đối mặt với những tình huống nguy hiểm mới, nên việc giữ vững tinh thần đối với họ vô cùng cấp thiết.

Vì vậy, dưới sự thúc giục của Hách Tri Nhiễm, hai người cùng nhau đi vào phòng ngủ.

Trong phòng ngủ có một chiếc giường đôi lớn, vì vậy vẫn như cũ, Hách Tri Nhiễm nằm bên trong còn Mặc Cửu Diệp nằm bên ngoài.

Dù sao đây cũng không phải lần đầu bọn họ chung chăn gối với nhau, Hách Tri Nhiễm không cảm thấy có chút xấu hổ nào cả.

Nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, suy nghĩ của Mặc Cửu Diệp có thể nói là trăm lần nghĩ ngợi. Giờ hắn đã biết được bí mật của nữ nhân này.

Hắn không những không có bất cứ cảm giác không khỏe nào mà còn rất thích.

Mọi thứ trong không gian của nàng, bao gồm cả Hách Tri Nhiễm, trong mắt Mặc Cửu Diệp đều vô cùng tuyệt vời.

Mặc Cửu Diệp cảm khái ông trời đã ưu ái và ban cho hắn một nữ nhân tuyệt vời đến vậy.

Đồng thời, hắn cũng cảm thấy có lỗi với Hách Tri Nhiễm.

Rốt cuộc, bây giờ hắn không còn là quốc công được người người ngưỡng mộ nữa, mà đã hoàn toàn trở thành một tên tội nhân bị lưu đày.

Không chỉ vậy, Hách Tri Nhiễm còn bị mình làm liên lụy nên mới đi theo gia đình họ sống một cuộc sống vất vả và nguy hiểm như vậy.

Nghe tiếng thở đều đều ở bên cạnh, Mặc Cửu Diệp nhẹ nhàng quay đầu lại.