Vì thế, khi nàng thông báo Đường Minh Duệ chuẩn bị cửa tiệm, bên Mặc gia đã chế tạo xong vô số trang sức vàng bạc.
Dù sao thời gian cũng gấp gáp, lại gặp dịp cuối năm, Đường Minh Duệ không tiện đi quá xa để thu xếp, chỉ có thể tạm thời mở một cửa tiệm trang sức trong châu phủ.
Nhưng hắn ta cũng biết rõ, kiểu dáng của những trang sức này mỹ quan lại đặc biệt, ắt sẽ được các phụ nhân yêu thích, chỉ dựa vào sức mua của những gia đình phú quý Tây Bắc này, hoàn toàn không đạt được hiệu quả như dự đoán.
Cũng may hắn ta có rất nhiều mối quan hệ ở nơi khác, Hách Tri Nhiễm cũng hết sức phối hợp lợi dụng cách phác họa vẽ một tấm áp phích trang sức mới mẻ độc đáo, tuy mức độ chân thật không theo kịp kỹ thuật chụp ảnh, nhưng toàn thắng bức tranh thủy mặc của thời đại này.
Hơn nữa thoạt nhìn tấm áp phích này chính là vẽ, mặc dù có người khen ngợi, cũng sẽ không xảy ra chuyện bị người khác nghi ngờ.
Vì để Đường Minh Duệ phát tấm áp phích cho càng nhiều người nhìn thấy, Hách Tri Nhiễm mua một máy photocopy ở ứng dụng mua sắm Taobao đặt trong không gian, sao chép tấm áp phích thành mấy trăm bản.
Điều này đã giúp Đường Minh Duệ rất nhiều, phái người đưa áp phích đến các châu phủ, ngày cửa tiệm trang sức Tây Bắc khai trương, có thể nói là kín người.
Bởi những đồ trang sức này có kiểu dáng đặc biệt, định giá tự nhiên sẽ cao hơn rất nhiều, mặc dù như vậy, trong ngày đó các hàng hóa bày ở cửa tiệm cũng là bị tranh mua sạch sẽ.
Xu thế này là Đường Minh Duệ không ngờ tới, hắn ta biết trước Tết quan niệm tiêu dùng của mọi người sẽ mạnh hơn, nhưng sao lại mạnh đến mức độ như vậy chứ?
Thật ra số lượng trang sức do Hách Tri Nhiễm cung cấp cho hắn không ít, nhưng thời đại này người buôn bán trang sức đều vô cùng cẩn thận, dù sao thế đạo tương đối loạn, thổ phỉ bọn cướp có thể nhìn thấy khắp nơi, lỡ như bị cướp thì mất nhiều hơn được rồi.
Bởi vậy, ngày đầu tiên cửa tiệm trang sức của Đường Minh Duệ khai trương, hắn ta chỉ là dựa theo số lượng dự đoán tiến hành sắp xếp, không ngờ lại bán sạch.
Nếu nói cửa tiệm bán đồ ăn, hàng hóa bị bán sạch cũng không hề quái lạ, nhưng ai từng nghe nói hàng hóa trong cửa tiệm trang sức sẽ tiêu thụ hết chứ?
Vậy chỉ có thể nói rõ thực lực của ông chủ cửa tiệm này không đủ, không bày nổi nhiều hàng hóa hơn, hoặc là hàng hóa trong cửa tiệm bán phá giá.
Thế nhưng cũng không phải hai nguyên nhân này, hàng hóa chẳng những không ít đi mà còn nhiều hơn những cửa tiệm trang sức khác, giá cả càng là đắt muốn chết.
Như vậy cũng chỉ có thể nói, những trang sức này quá phù hợp thẩm mỹ của người tại thời đại này.
Tóm lại cho dù thế nào, mặc cho là cửa tiệm trang sức hay quán lẩu, trước Tết đều khiến Đường Minh Duệ và Hách Tri Nhiễm kiếm tiền đầy túi.
Hách Tri Nhiễm nhận được những phần hoa hồng này, mọi người đều rõ như ban ngày, có thể danh chính ngôn thuận dùng để xây dựng đất phong.
Còn có thu nhập từ áo da thỏ Rex, quả thực khả quan đến mức khiến người Mặc gia xem thế là đủ rồi.
Kể cả nhà Hách Thượng thư cũng cảm thấy không thể tưởng tượng lắm, nữ nhi (muội muội) của bọn họ, từ lúc nào đã có đầu óc biết kiếm tiền như vậy?
Cùng lúc đó, y quán của Hách Tử Minh cũng thuận lợi khai trương ở Doãn thành, mỗi ngày Hách Tri Nhiễm bảo Lan Nhi đi theo đại ca đến y quán giúp đỡ, mục đích chính là để hai người có thể tăng tiến tình cảm trước khi kết hôn.
Đương nhiên, nàng ấy có thể làm như vậy, cũng là vì bên mẫu thân đã thuyết phục phụ thân đồng ý hôn sự của bọn họ.