Các dân làng muốn đi vây xem một hồi, nhìn xem rốt cuộc Mặc gia là tình hình gì, nhưng những quan viên đi theo khoảng cách quá gần, bọn họ lại không dám, chỉ có thể dẫn đám người kia đi xa, mới thăm dò đi về phía chân núi.
May mắn chỗ ở của Mặc gia tương đối rộng rãi, bọn họ cách xa tí cũng có thể thấy rõ.
Ở vương triều Đại Thuận, Tây Bắc là một khu vực đất rộng người thưa, bởi số người ít, chỉ thiết lập một châu phủ, vô số thị trấn xung quanh, Doãn thành cũng chỉ là một trong số đó.
Hôm nay những người tới thăm viếng Mặc gia đều là đất quản hạt ở gần Doãn thành tí, còn khoảng cách xa, ước chừng gấp rút lên đường đến nơi này cũng cần một hai ngày.
Thật ra Mặc Cửu Diệp không biết, sở dĩ những quan viên này nhận được tin tức nhanh như vậy hoàn toàn là công lao của Nam Vũ.
Nam Vũ tỉ mỉ, lúc quan truyền chỉ xuất phát từ kinh thành thì đã đặc biệt thu xếp mười mấy người, phụ trách truyền đạt một phần khẩu dụ tới các nha môn Tây Bắc.
Như vậy, tin tức Mặc Cửu Diệp trở thành Trấn Tây Vương và triều đình ban Tây Bắc cho hắn làm đất phong mới có thể lan truyền rộng rãi với tốc độ nhanh nhất.
Dù sao Mạnh Hoài Ninh cũng là một nửa người Mặc gia, tất nhiên hắn ta sẽ không tham dự vào đám quan viên tặng lễ này.
Tri phủ không biết nghe thấy tin tức từ nơi nào, biết Mạnh Hoài Ninh là nữ tế của Mặc gia.
Chuyện này, ông ta thu xếp dẫn theo các huyện lệnh khác đi cùng, lại ngại đi gọi Mạnh Hoài Ninh, nhớ tới lần trước Mạnh Hoài Ninh xin ông ta giúp đỡ mua lương thực sản lượng cao, ông ta trực tiếp bịt miệng, nói châu phủ cũng không có trữ bạc.
Hiện tại thì tốt rồi, Mặc Cửu Diệp trở thành vương của Tây Bắc, chắc chắn Mạnh Hoài Ninh sẽ lấy chuyện này ra nói, đến lúc đó Trấn Tây Vương nổi cáu, ông ta ắt sẽ không thoát được.
Tri phủ nghĩ đến đây bèn toát mồ hôi lạnh.
Hết cách, ông ta chỉ đành gọi mấy huyện lệnh xung quanh cùng nhau chuẩn bị đầy đủ lễ vật đến thôn Tây Lĩnh, để Trấn Tây Vương có ấn tượng tốt với mình trước, như vậy khi Mạnh Hoài Ninh tố cáo ông ta, Trấn Tây Vương cũng có thể khoan dung hơn với ông ta.
Chỉ đáng tiếc, với thái độ làm người của Mặc Cửu Diệp, cuối cùng tính toán của tri phủ cũng sẽ thất bại.
Tri phủ này, Mặc Cửu Diệp không xa lạ gì với ông ta, lúc trước trừng trị đám người Tiết gia Kinh Tiên Lâu ở châu phủ, hắn từng gặp một lần.
Chỉ là khi đó, dáng vẻ vênh váo tự đắc của tri phủ, căn bản chưa hề liếc mắt nhìn Mặc Cửu Diệp, thế cho nên ông ta hoàn toàn không có ấn tượng với Mặc Cửu Diệp.
Lúc này Mặc Cửu Diệp đã ăn mặc chỉnh tê khôi giáp do quan truyền chỉ mang tới.
Ở vương triều Đại Thuận, khôi giáp của võ tướng là vô cùng chú trọng, vị trí của kính bảo vệ tim sẽ ghi rõ đẳng cấp của võ tướng.
Ví dụ như Mặc Cửu Diệp giờ đây, trên tấm kính bảo hộ trái tim trong khôi giáp của hắn chính là một chữ "Vương" ánh vàng rực rỡ.
Đây chính là tượng trưng lớn nhất thân phận Trấn Tây Vương bây giờ của hắn.
Còn có mấy huynh đệ khác của Mặc gia, trên tấm kính bảo hộ trái tim đều là chữ “Tướng” màu vàng.
Chữ "Tướng" cũng chia làm rất nhiều loại cấp bậc, võ tướng cao cấp nhất chính là kiểu chữ màu vàng, đa số đều là quân hàm của đại tướng.
Tri phủ và những huyện lệnh cùng với quan sai đi cùng, sau khi nhìn thấy những người mặc khôi giáp này, vội vàng vén áo bào quỳ xuống đất dập đầu, đồng thời, khóe mắt của bọn họ còn không quên quan sát ký hiệu trên khôi giáp của mấy người.