Giờ phút này Nam Vũ có thể nói là vô cùng thất vọng với Nam Kì, tuy hắn ta chỉ là một hoàng tử giả mạo, nhưng dù sao cũng đã hưởng thụ đãi ngộ hoàng gia nhiều năm như vậy, làm việc lại vô sỉ như thế.
Lúc này, Nam Vũ ngay cả một ánh mắt cũng không muốn cho hắn ta, dặn dò nói: "Người đâu, bắt Nam Kì lại cho ta."
Giây phút này Nam Kì đang đắc ý vênh váo, nghe Nam Vũ nói vậy, hắn ta lập tức thay đổi sắc mặt.
"Phí Nam Vũ, ngươi lại muốn bắt bổn vương ư? Ngươi muốn tạo phản hay sao?"
Đối mặt với Nam Kì, Nam Vũ không muốn nói nhảm thêm một lời nào, tiếp tục dặn dò: "Bắt lấy."
Chi quân đội kia chỉ nhận lệnh bài không nhận người, tất nhiên là Nam Vũ nói gì là đó.
Không đợi người của Nam Kì phản kháng, bọn họ đã trói gô xô đẩy Nam Kì tới trước mặt Nam Vũ....
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đưa Tứ hoàng tử đến tẩm cung của Viên quý phi.
Lúc này Thuận Vũ Đế đang sốt ruột đi qua ởi lại trong phòng.
Hai phu thê áo đen che mặt, không hề khách sáo đẩy cửa phòng ra đưa Tứ hoàng tử đến trước mặt ông ta.
Vẫn là Hách Tri Nhiễm mở miệng.
"Đây là nhi tử của ngươi, vừa rồi phát hiện hoàng hậu sai người ngược đãi, bọn ta tiện tay cứu lấy. Trước mắt sức khỏe của hài tử này hết sức yếu ớt, cần có người chăm sóc."
Nàng nói xong, hai người bèn nghênh ngang rời đi.
Nếu không phải muốn trợ giúp Nam Vũ, bọn họ căn bản không cần tham dự những thứ này. Hiện nay việc bọn họ nên làm và không nên làm đều đã làm, không cần thiết tiếp tục tham dự nữa.
Bọn họ tin tưởng, với năng lực của Nam Vũ, trong tay còn đang nắm giữ một đội ngũ như thế kia, đảng hoàng hậu tuyệt đối sẽ không có cá lọt lưới gì.
Mặc dù như vậy, tạm thời bọn họ cũng không có ý định lập tức rời khỏi kinh thành.
Đảng hoàng hậu sụp đổ chuyện tất nhiên, nhưng bọn họ nhất định phải tự mình trả mối thù bà ta cùng mẫu tộc hãm hại Mặc gia.
Còn bên Hách Thượng thư, bọn họ còn dự tính xem thử xu thế sau khi Thuận Vũ Đế trọng chưởng triều chính.
Nếu như là Nam Vũ thuận lợi trở thành thái tử, Hách Thượng thư lựa chọn tiếp tục phụ tá bọn họ cũng không có gì để nói, dù sao ông cũng đã dốc sức hơn nửa đời người cho triều đình, có lẽ đột nhiên từ quan sẽ không quen.
Đương nhiên, cuối cùng rốt cuộc như thế nào, còn phải quyết định bởi bản thân Hách Thượng thư.
Hai người thần không biết quỷ không hay rời khỏi hoàng cung.
Theo lý, cho dù đảng Hoàng hậu có mấy con cá lọt lưới, cũng không gợn nổi sóng gió gì, Hách Thượng thư về tới phủ Thượng thư đã rất an toàn.
Nơi đó là nương gia của Hách Tri Nhiễm, hai phu thê bọn họ nên trở về nơi đó.
Nhưng cân nhắc đến hôm nay Nam Vũ ắt sẽ có động tác, bọn họ lại muốn nghe thử kết quả, tiện thể nêu yêu cầu muốn tự tay giải quyết người Tiết gia.
Lúc hai phu thê đến Phí phủ, Hách Thượng thư đã nghe thấy tin tức bên ngoài gấp rút chạy vào trong cung.
Hai người trực tiếp đến viện lạc do Nam Vũ sắp xếp cho bọn họ nghỉ ngơi chờ đợi.
Trong hoàng cung...
Phí Nam Vũ lệnh cho thủ hạ dẫn toàn bộ người trong cung đến tụ tập với nhau, trong đó cũng bao gồm Viên quý phi và Thuận Vũ Đế đang ôm Tứ hoàng tử. Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp đưa Tứ hoàng tử đến cung Viên quý phi không bao lâu thì hài tử đó đã tỉnh lại.
Khi hắn ta nhìn thấy Thuận Vũ Đế, câu nói đầu tiên chính là: "Phụ hoàng, cho dù người có g.i.ế.c nhi thần, nhi thân cũng sẽ không nhận nữ nhân ác độc kia làm mẫu thân."
Những lời này giống như cái dùi đ.â.m vào tim Thuận Vũ Đế.