Hoàng hậu và Tiết gia có thể làm ra chuyện như vậy, chắc chắn đã sớm chuẩn bị vẹn toàn.
Không nói đến trên triều đình có nguy hiểm gì hay không, tối thiểu bên cạnh những nhân vật chủ chốt như bọn họ nhất định có vô số ám vệ bảo vệ.
Cho dù võ công Mặc Cửu Diệp có cao cường đến mấy, thì hai tay cũng không thể nào đấu lại bốn tay.
"Cửu Diệp, nhạc phụ biết con có bản lĩnh, nhưng dù cũng chỉ có một mình con, chuyện này ta vẫn hy vọng con nên bàn bạc kỹ hơn."
Vừa nói, ông vừa nhìn về phía Hách Tri Nhiễm, không thể nào đoán được tâm tư của nữ nhi.
Ban đầu lúc để cho nàng gả cho Mặc Cửu Diệp, nàng sống c.h.ế.t không muốn, nguyên nhân là không muốn làm quả phụ giống như những nữ quyến khác ở Mặc gia.
Nhưng hành động ngày hôm nay của Mặc Cửu Diệp hoàn toàn chính là liều mạng, làm không tốt thì Nhiễm Nhiễm sẽ trở thành quả phụ.
Nàng bài xích làm quả phụ như vậy, nhưng vì sao lúc này lại không ngăn cản Mặc Cửu Diệp?
Hách Tri Nhiễm không biết suy nghĩ trong lòng phụ thân, nàng cho là ông đang giúp Mặc Cửu Diệp suy tính đối sách.
"Phụ thân, người không cần nghĩ gì cả, cứ an tâm ở nhà, ngày mai cũng không cần lâm triều, tin tưởng con, cho dù hoàng hậu phát hiện người bà ta phái tới chưa hoàn thành nhiệm vụ, cũng sẽ không lập tức động tới người."
"Nhiễm Nhiễm, rốt cuộc con muốn làm gì?" Nếu là Mặc Cửu Diệp nói ra những lời này, có lẽ Hách thượng thư sẽ cho rằng hắn là người tài cao gan lớn, nhưng một cô nương gia yểu điệu như nữ nhi, làm sao cũng nói ra những lời như vậy?
Nếu như sau này có hành động gì, tất nhiên là Hách Tri Nhiễm muốn đi cùng Mặc Cửu Diệp. ¬
Vì vậy, nàng cảm thấy bây giờ cần phải giải thích một chút.
"Phụ thân, bắt đầu từ khi con đi lưu đày cùng Mặc gia, dọc theo đường đi thật sự đã ăn rất nhiều khổ sở.
Không nói tới những sát thủ không biết là ai phái đến đuổi giết, thời điểm dãi gió dầm sương còn gặp phải sói đói tập kích, vì để tự vệ, phu quân đã dạy con một ít công phu phòng thân.
Hiện tại nữ nhi của người đã không còn là đại tiểu thư trước kia nữa, đối phó với mấy tên ác ôn căn bản là chuyện nhỏ."
Vừa nói, nàng vừa chỉ về hướng hai tên thái giám mới vừa bị mình đánh xỉu.
"Vừa rồi người cũng nhìn thấy, bây giờ thân thủ của nữ nhi người cũng không tệ."
Hách thượng thư vốn đang tò mò nữ nhi học được công phu từ lúc nào, ngược lại Hách Tri Nhiễm đã giải đáp được nghi hoặc trong lòng ông.
Chỉ là, đầu óc ông vừa chuyển, bỗng nhiên ý thức được gì đó.
"Nhiễm Nhiễm, con nói những lời này với phụ thân, có phải là muốn đi theo Cửu Diệp, cùng nhau đi giải quyết những người đó hay không?"
Hách Tri Nhiễm biết, nếu sau này nàng muốn làm đi theo Mặc Cửu Diệp trước mặt phụ thân, nhất định phải phí một ít miệng lưỡi.
Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, có người phụ mẫu nào lại nguyện ý trơ mắt nhìn nữ nhi của mình đi mạo hiểm?
Nhưng đi cùng Mặc Cửu là chuyện Hách Tri Nhiễm phải làm, bất luận như thế nào nàng cũng phải thuyết phục được phụ thân.
Nàng lấy ra mấy cái túi giấy nhỏ trong n.g.ự.c ra, mở ra trước mặt Hách thượng thư.
"Phụ thân, người nhìn những thứ này xem, đều là thuốc mê do con điều chế, có những thứ này rồi thì lúc gặp phải nguy hiểm con có thể bảo vệ tính mạng của mình.
Hơn nữa, mặc dù con và phu quân muốn giải quyết hết những người đó, nhưng cũng chưa từng nghĩ sẽ hành động lỗ mãng, nhất định sẽ đặt an toàn của bản thân lên hàng đầu."
Mặc Cửu Diệp cũng nhìn thấu mục đích Hách Tri Nhiễm nói điều này, hắn liền nói giúp vào: "Nhạc phụ, hôm nay chính là một cơ hội tốt."