"Chính là như suy nghĩ của ngươi, ta có thể lấy được đá." Hách Tri Nhiễm cũng không nghiêm túc lắm, nhưng giọng điệu của nàng lại khiến người ta tự nhiên có cảm giác không thể nghi ngờ.
Đường Minh Duệ càng là hoàn toàn không có lý do bằng lòng tin tưởng, hắn ta đứng lên.
"Được, ta tức khắc trở về thu xếp một gian phòng lớn tí."
Hắn ta nói xong, chuẩn bị rời đi, lại bị Hách Tri Nhiễm gọi lại.
"Đường huynh đệ chớ vội, thời gian ba ngày, khối băng của ta cũng có thể làm xong, ngươi chuẩn bị phòng trống cần dùng bùn phong kín bốn phía, ngoài cửa ra, chắc chắn phải làm được kín không kẽ hở gió, chỉ có như vậy, khối băng để trong đó mới không dễ dàng tan mất."
Cổ đại không bằng hiện đại, cửa kho lạnh có thể làm thành loại phong kín, Hách Tri Nhiễm suy nghĩ, cố gắng làm cho căn phòng phủ kín tốt hơn, từ nay về sau, thời tiết sẽ càng ngày càng mát mẻ, có lẽ khối băng làm dày tí không có vấn đề gì lớn, cùng lắm thì nàng cung cấp thêm một ít khối băng để đổi là được.
Nhiều lắm là chống đỡ thêm ba tháng, nhiệt độ không khí của Tây Bắc sẽ biến thành âm độ, đến lúc đó, mặc cho không có đá, bắp tươi cũng lưu trữ được.
Đường Minh Duệ không hiểu Hách Tri Nhiễm bảo hắn ta dùng bùn bịt kín phòng là đạo lý gì, nhưng hắn ta chính là vô điều kiện tin tưởng đối phương.
"Cửu tẩu yên lòng, ta lập tức đi sắp xếp."
Đường Minh Duệ vừa rời khỏi, Mặc Cửu Diệp bèn thắc mắc hỏi Hách Tri Nhiễm.
"Nhiễm Nhiễm, nàng đi đâu lấy khối băng?"
Hách Tri Nhiễm cũng không trả lời ngay, mà là kéo hắn về phòng mới lách mình tiến vào không gian.
Trên ứng dụng mua sắm Taobao có rất nhiều loại quặng này, hơn nữa giá cả vô cùng rẻ. -
Dù sao nàng cũng là lần đầu tiên thao tác, chỉ là mua một ít để làm thí nghiệm.
Từ khi tận mắt nhìn thấy Hách Tri Nhiễm sinh con, Mặc Cửu Diệp lại càng thêm thương xót nàng, cho dù đã ở cữ xong, cũng không muốn nàng vất vả tí nào, thậm chí nước rửa chân mỗi ngày đều đưa đến trước mặt Hách Tri Nhiễm đúng giờ giấc.
Hách Tri Nhiễm cũng quen với sự chăm sóc của phu quân, từ khi sinh đến nay, cả người nàng được Mặc Cửu Diệp săn sóc béo lên một vòng.
Nàng béo lên chút, chẳng những không ảnh hưởng đến nhan sắc, thoạt nhìn lại là một vẻ đẹp thướt tha khác.
Quặng làm đá cũng không phải có thể hoàn thành trong thời gian ngắn, hai phu thê lo lắng lúc này có người tới tìm bọn họ, nên mang theo quặng rời khỏi không gian.
Bọn họ ở trong phòng mình, tìm vài chậu gỗ lớn nhỏ không như nhau, Mặc Cửu Diệp tiến hành thao tác theo phương pháp của Hách Tri Nhiễm.
Thật ra quặng làm đá cũng không có độ khó gì, thao tác xong xuôi theo phương pháp của Hách Tri Nhiễm, không bao lâu sau thì Mặc Cửu Diệp kinh ngạc mừng rỡ phát hiện trên mặt nước trong chậu gỗ nhỏ đã đóng băng thành một lớp mỏng.
Hắn phấn khởi nói: "Nhiễm Nhiễm, nàng mau đến xem, chúng ta thành công rồi."
Hách Tri Nhiễm biết, chỉ cần dùng đúng phương pháp thì thành công là tất nhiên.
Nhưng nàng vẫn rất hưng phấn, bởi đây là nàng sống hết hai đời, lần đầu tiên lợi dụng phương pháp này để làm đá.
"Phu quân, đến buổi tối, ước chừng chậu nước này đều đóng thành khối băng."
"Nhiễm Nhiễm, có lẽ nàng không biết, sở hữu một khối băng lớn như vậy trong mùa này sẽ khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ."
Từ nhỏ hắn đã làm thư đồng cho Nam Kì ở trong hoàng cung, chính mắt hắn nhìn thấy hai vị phi tần của Thuận Vũ Đế vung tay vì một khối băng không lớn.
Tuy trong hoàng cung có chuyên gia phụ trách lưu trữ khối băng, nhưng cũng phải tốn rất nhiều nhân lực và vật lực.