Tại vương triều Đại Thuận, hai chữ long phượng chỉ có hoàng gia mới được sử dụng, bách tính bình thường không dám đề cập tới hai chữ này, chẳng hay thì sẽ gây tai họa sát thân.
Hách Tri Nhiễm lẳng lặng nằm ở đó nhắm mắt dưỡng thần, nghe bà đỡ đẻ nói nàng lại sinh một nữ nhi, trong lòng nàng vô cùng vui sướng.
Nàng là tư tưởng của người hiện đại, không có quan niệm đặc biệt gì với việc sinh nam sinh nữ.
Trong lòng của nàng, chỉ cần hài tử khỏe mạnh, nam nữ đều không sao cả.
Chính vì như vậy, lúc nàng khám thai giúp mình ở trong phòng y tế, chưa bao giờ cố ý đi kiểm tra giới tính của hài tử.
Cho dù như thế, nghe nói mình sinh một đôi long phượng thai, nàng cũng cảm thấy bất ngờ vui mừng.
Một lần sinh hai đứa vốn là ông trời chiếu cố, lại nhi nữ đầy đủ, đổi thành người nào sẽ không vui chứ?
Tuy nhiên, khi nàng sinh nhị bảo, đã dùng hết thể lực, lúc này ngay cả sức lực mở mắt nhìn nữ nhi cũng không có.
Trong lúc lơ mơ, nàng có thể cảm nhận được bà đỡ đẻ đang làm sạch thân thể giúp nàng, Mặc Cửu Diệp cũng ở một bên dùng khăn lau chùi giúp nàng, thậm chí hình như nàng còn cảm nhận được một giọt nước mắt ấm áp nhỏ trên mặt của nàng.
Cuối cùng Mặc Cửu Diệp cũng không nhịn được rơi nước mắt.
Hắn là người chứng kiến toàn bộ quá trình sinh nở của tức phụ, không ai hiểu rõ gian khổ và đau đớn trong đó hơn hắn.
Hắn thương xót tức phụ, vì sinh con dưỡng cái giúp hắn, lại phải một mình chịu đựng nhiều đau khổ như vậy.
Trong lòng Mặc Cửu Diệp đã âm thầm lập thề, vì không để tức phụ lại mang thai, hắn thà làm hòa thượng cả đời...
Thật ra, Mặc Cửu Diệp thật sự ngây ngô về mặt này.
Hắn cũng không thử suy nghĩ, các tẩu tẩu trong nhà chính là bị hoàng hậu phái người âm thầm bỏ thuốc không thể sinh dục, đại phu trong y quán cũng có thể kê một ít thang thuốc tránh thai, muốn không sinh hài tử cũng không khó.
Tóm lại, chỉ cần tức phụ không chịu tội nữa, hắn chẳng hề hấn gì cả.
Vừa rồi bà đỡ đẻ Triệu cũng đã nhìn ra được, người làm cha Mặc Cửu Diệp này căn bản không biết bế hài tử, bà ấy bọc kỹ nhị bảo lại, sau đó đặt ở bên cạnh Hách Tri Nhiễm.
Vì bà đỡ đẻ Triệu có tư tưởng ăn sâu bén rễ, bản thân bà ấy chính là một người trọng nam khinh nữ, bởi vậy, bà ấy thấy Hách Tri Nhiễm hạ sinh nữ oa, cho rằng người Mặc gia cũng sẽ không coi trọng như thế nào, bèn không có biểu hiện phấn khởi như lúc đại bảo ra đời.
Ở cổ đại cũng xác thực như thế, khi bà ấy đỡ đẻ giúp nhà người khác, sinh nam oa và sinh nữ oa cho bà ấy tiền vất vả đều là không giống nhau.
Người nhà sinh nam oa, mặc dù trong nhà không giàu có như thế nào, cũng sẽ tìm mọi cách cho nhiều tí.
Sinh nữ oa thì khác, trong nhà không thiếu bạc thì có một số người cũng không muốn cho nhiều, thậm chí còn muốn cho ít hơn.
Ai ngờ, người chờ bên ngoài nghe nói Hách Tri Nhiễm sinh nữ oa, lại cùng nhau xông vào.
Mặc lão phu nhân không đoan trang như trước kia một cách lạ thường.
"Tôn nữ ngoan của ta ở đâu, tôn nữ ngoan do Nhiễm Nhiễm sinh cho ta ở đâu?"
Cùng lúc bà nói lời này, tôn tử mập mạp ngủ say trong lòng bà đều cảm thấy không thơm nữa, trực tiếp đưa vào lòng của Hách phu nhân.
Tuy các nữ quyến Mặc gia khác không nói gì, nhưng ánh mắt nôn nóng của bọn họ có thể nói rõ, bọn họ sốt ruột muốn nhìn thấy tiểu điệt nữ tới cỡ nào. Một phen thao tác của nữ quyến Mặc gia khiến bà đỡ đẻ Triệu ngây ngẩn cả người. Những người này muốn làm gì? Sao trông giống như muốn cướp hài tử vậy?