Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 1030




"Không có nghiêm trọng như muội nghĩ đâu, muội còn chưa biết nhỉ, đại ca muội ta bẩm sinh đã có bản chất khiến những tiểu oa nhi này sợ hãi, bọn họ cảm nhận được huynh ở đây, lập tức sẽ ngoan ngoãn đi thay đổi vị trí."

Hắn ta vừa dứt lời, quả nhiên chọc cho Hách Tri Nhiễm bật cười.

"Đại ca, sao trước kia muội không nhìn ra, huynh còn có bản lĩnh nói dối thế?"

Hách phu nhân vẫn luôn ngơ ngác, nhi tử tới nơi này muốn kiểm tra giúp nữ nhi, vừa rồi lại nghe Nhiễm Nhiễm hỏi, có phải vị trí thai bị lệch hay không.

Đối với bà ấy, tin tức này quả thực chính là sấm sét giữa trời quang.

Khi nãy vị đại phu kia kiểm tra giúp nữ nhi, nói nàng và các hài tử đều rất khỏe mạnh, lúc bấy giờ Hách phu nhân còn ôm ấp một ít tâm lý may mắn, cho rằng chỉ cần người lớn và hài tử đều không có vấn đề, khi nữ nhi của nàng sinh ra sẽ không gặp nguy hiểm.

Nhưng vừa rồi bà ấy nghe nữ nhi nhà mình nói chuyện, bà ấy càng cảm thấy không đúng đắn.

Dù sao đều là hài tử do chính tay mình nuôi lớn, hai huynh muội là tính tình như thế nào, không có ai hiểu rõ hơn người làm mẫu thân như bà ấy.

Đặc biệt là Hách Tử Minh, từ nhỏ hắn ta đã được phụ thân dẫn theo bên người dạy dỗ, chưa bao giờ làm việc nói chuyện khinh suất như thế ở trước mặt người khác.

Hách phu nhân càng nghĩ càng không đúng chậm rãi đi tới trước mặt Hách Tử Minh.

"Tử Minh, con và cha con đều không tìm được thánh thủ phụ khoa sao?"

Mặc Cửu Diệp thấy trán của nhạc mẫu đã toát mồ hôi, vội vàng tiến lên giải thích.

"Nhạc mẫu, thánh thủ phụ khoa chính là đại ca."

Dường như Hách phu nhân không nghe thấy lời nói của Mặc Cửu Diệp, vẫn nhìn chằm chằm Hách Tử Minh. Một hồi lâu sau, bà ấy mới quay đầu nhìn sang Mặc Cửu Diệp.

"Con nói gì?

Con nói Tử Minh chính là thánh thủ phụ khoa ư?

Điều này làm sao có thể, hài tử do ta nuôi lớn, căn bản chưa từng học y thuật gì đó, làm sao có thể là thánh thủ phụ khoa?

Các con đừng vì an ủi ta và Nhiễm Nhiễm nên bịa ra cái cớ như vậy, nếu thật sự không mời được người, bây giờ chúng ta nghĩ cách khác còn kịp."

Sở dĩ vừa rồi Hách phu nhân không đáp lại lời của Mặc Cửu Diệp, chính vì bà ấy căn bản không tin.

Đồng thời bà ấy cũng đang cố gắng nhắc nhở mình giữ vững lý trí, khống chế tốt cảm xúc của mình, bà ấy mới nói một nhiều như thế.

Hách Tử Minh biết ngay, mẫu thân căn bản không tin tưởng mình chính là thánh thủ phụ khoa.

"Nương, con thật sự chính là thánh thủ phụ khoa được mọi người truyền bá, người không tin thì gọi Trương Tam tới hỏi là biết."

Lúc này thái độ của Hách Tử Minh thành khẩn, lại biến về dáng vẻ có nề nếp trong lòng Hách phu nhân.

Nhưng mặc cho bà ấy không thể nghĩ thông như thế nào, từ lúc nào nhi tử đã trở thành thánh thủ phụ khoa chứ?

Trương Tam vẫn luôn chờ đợi ở ngoài cửa, hắn ta cũng có thể nghe thấy cuộc trò chuyện trong phòng.

Vì không để phu nhân sốt ruột trái phải, hắn ta lớn tiếng nói: "Phu nhân, đại công tử xác thực là thánh thủ phụ khoa."

Nghe thấy Trương Tam nói như vậy, Hách phu nhân cất bước đi ra ngoài.

"Trương Tam, ngươi hãy nói rõ ràng, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?"

Khi Hách Tử Minh thừa nhận mình chính là thánh thủ phụ khoa ở trước mặt phụ thân, nói kỹ lại quá trình hắn ta học y và cơ duyên trùng hợp được lão sư thần y truyền thừa.