Lười Phải Yêu Anh

Chương 54




Mặc dù bên này Ninh San vẫn cứ nghĩ mãi về Tô UyênHải, cẩn thận suy đoán ý đồ và tâm tư của ông ta, nhưng ông Tô đang ngồi làmviệc ở phòng bên cạnh thì đã vứt người phụ nữ kia đến xó xỉnh nào đó trong đạinão mất rồi.

Cũng đang lật xem sách tuyên truyền, ông Tô lại mangvẻ phiền não.

Địa sản Thiên An mấy năm gần đây vẫn tập trung vàonhững khu nhà hay biệt thự sang trọng, cho nên kinh nghiệm khá phong phú, khiếncho cho cả làng du lịch này cho dù về bố cục hoàn cảnh hay thiết bị công cộng,thậm chí cả hình dạng của mỗi căn nhà, tỷ lệ lớn nhỏ của cửa sổ cũng khiến chokhông ai có thể soi mói được.

Nhưng mặc dù như vậy, tuy phiên giao dịch còn chưa bắtđầu nhưng tin đồn về mức giá phòng to kếch xù đã bị truyền ra ngoài, cùng vớinhững căn biệt thự có diện tích lớn, khiến cho việc tiêu thụ các ngôi nhà ở đâygặp nguy cơ, dù sao ai cũng biết, mảnh đất này cần tiền vốn rất cao, có ai biếtđược Địa sản Thiên An vì nhất định phải mua được mảnh đất này đã dẫn đến việcphí tổn đều chuyển thành giá nhà cao ngất.

Mặc dù đây đã là đề tài nóng bỏng, nhưng trên thực tếnhiều người chỉ cưỡi ngựa xem hoa, cho dù trong tay có tiền, trong lòng đã rụcrịch nhưng vẫn chưa tình nguyện làm khách hàng đầu tiên, dù sao giá nhà quá caocũng khiến cho người ta phải dè chừng, ngày đầu tiên của phiên giao dịch thườngthì nhất định phải tung ra một vài hoạt động ưu đãi, mà một khi giá thành đãđược chiết khấu, giảm giá. Tâm lý của số đông vốn là mua tăng chứ không muagiảm, luôn nghĩ còn có thể giảm nữa, trái lại sẽ tạo thành hiệu quả không tốt.Cho nên Địa sản Thiên An nhất định phải gánh áp lực không hạ giá, nếu cứ chốngđỡ như vậy, tiền xuất ra sẽ khó mà thu hồi lại được trong thời gian ngắn, nếuhai đợt, ba đợt mà còn chưa lấy lại được, thì mảnh đất mà ông mới mua ở thànhphố S sẽ khó mà khởi công được.

Phải biết là, mới đầu ông ta cũng không có ý định muamảnh đất gần suối nước nóng này, vừa đắt lại không có lời, còn không phải là dobà Tô tới xem một lần, nói ở đây phong cảnh đẹp, lại gần thành phố N, sau nàybà ấy tới đây thăm chị gái thì có thể đến chỗ này tắm nước nóng!

Thiết kế của toàn bộ những ngôi biệt thự mẫu ở trungtâm khu làng du lịch này đều được làm theo yêu cầu của bà ấy! Tiền nguyên vậtliệu đắt đỏ như vậy! Bà ấy có biết dẫn suối nước nóng vào nhà cần bao nhiêutiền vốn không chứ! Số tiền lớn như vậy, ông ta bán làm sao mới kiếm lại đượcđây!

Lúc Ninh San nhận lấy cơm hộp buổi tối, cảm thấy ánhmắt mà nhân viên đưa cơm nhìn mình tràn ngập nghi ngờ, xem ra, mình thực sựkhiến cho Tô Uyên Hải có những hành vi khác thường rồi.

Có điều đã hai ngày rồi, ông ta cũng không tìm mìnhnói chuyện, dường như không có ý tứ lưu luyến gì cô cả, nhưng ông ta lại đưa côtới những trường hợp công khai, thậm chí còn nói buổi lễ bắt đầu phiên giaodịch hai ngày nữa cũng cho cô tới dự.

Chẳng phải có người nói khi một người đàn ông coitrọng một người phụ nữ, thì sẽ giới thiệu cô ấy cho tất cả mọi người, thậm chíhận không thể tuyên bố quan hệ của bọn họ cho cả thiên hạ này hay sao.

Tô Uyên Hải của Địa sản Thiên An, không giống với bấtcứ người đàn ông nào cô từng tiếp xúc từ sau khi ly hôn, không để ý đến sắcđẹp, cũng không cho cô bất cứ vật gì, còn dùng cái nơi đơn sơ này để tiếp đóncô, rồi lại muốn cô xuất hiện công khai.

Nếu để làm tình nhân, chẳng phải là nên che giấu, rấtsợ bị phát hiện sao? Mà tình hình lúc này, nhìn qua giống như một sự khảonghiệm về tình cảm và vật chất.

Tình nhân tạm thời... Hai chữ “Tạm thời” trong đókhiến cho Ninh San cảm thấy rất thú vị.

Cô cảm thấy lợi ích kinh tế đằng sau sự khiêu chiến vàkhảo nghiệm khổng lồ này, có thể khiến cho cô hoàn toàn quên được những thángngày trước kia, bắt đầu cuộc sống mới mà cô vẫn mơ ước, thậm chí không giốngvới những món lợi ích ngắn ngủi mà có hạn của những gã đàn ông trước kia, mà cóthể là lâu dài mà bất tận.

Có điều Ninh San đã nghĩ rất nhiều thứ, lại duy chỉkhông có nghĩ tới Tô Thiên Thiên.

Khi có tiếng gõ cửa, cô ta ôm tâm trạng có chút kíchđộng chuẩn bị một nụ cười đủ mê người, đi ra mở cửa, nụ cười chợt cứng ngắc.

Bối Bối nằm trong lòng Tô Thiên Thiên vươn tay về phíacô ta, “Mẹ... mẹ...”

Nhất thời đầu cô ta oành một tiếng, giơ tay gạt tayBối Bối xuống. Rất rõ ràng, em trai của mình không chăm trẻ con được, đã tìm TôThiên Thiên tới, mà cô ta lại còn rất có bản lĩnh tìm được cả chỗ này, còn mangcon trả cho mình.

Nhớ tới cái bạt tai trước đó, Tô Thiên Thiên này chắcsẽ chẳng chăm con giúp cô được đâu, hoặc nên nói là, đặc biệt tới để phá hỏngchuyện tốt của cô!

“Tiểu Xuyên đâu?” Cô ta há miệng hỏi.

“Ba tôi đâu?” Tô Thiên Thiên hỏi.

Trong phút chốc Ninh San ngẩn cả người, “Ba cô?”

Tô Uyên Hải ngồi trong phòng làm việc bên cạnh dườngnhư nghe thấy động tĩnh bên ngoài, mở cửa phòng ra, thấy Tô Thiên Thiên đứng ởhành lang và cả đứa bé trong lòng cô, “Thiên Thiên?!”

“Ông ấy là... ba cô?” Ninh San ngây dại, Tô Uyên Hải,Tô Thiên Thiên, cô ta làm sao nghĩ đến chuyện liên hệ hai người mặc dù chungmột họ này vào với nhau được chứ? Cho dù trước kia cô ta đã nghe Ninh Xuyênnhắc đến nhà của Tô Thiên Thiên cũng giàu, nhưng không ngờ lại giàu như vậy, dùsao nếu vậy cô ta sao lại có thể ở trong một căn phòng bé tẹo cùng với NinhXuyên, ăn mấy thứ chẳng bổ béo gì với mì gói, nhìn kiểu gì cũng thấy cùng lắmchỉ là con gái của một ông chủ công ty nhỏ, làm sao lại là...

Có điều, dùng một vẻ ngoài cực kỳ bình thường, chegiấu một bối cảnh cực kỳ hùng hậu, hai người kia, còn không phải là người mộtnhà sao?

Chim sẻ thành phượng hoàng đâu phải chuyện dễ!

“Đứa bé này là ai?” Ông Tô nhíu mày, bốn năm trước độtnhiên lòi ra một anh bạn trai, bốn năm sau lại là một thằng bé.

Cuối cùng cũng có cơ hội, Tô Thiên Thiên lập tức đẩyBối Bối ra sau, “Là của chị ta! Ba, chắc ba không biết đúng không! Con chị tađã lớn như vậy rồi!”

“Con của cô?” Ông Tô nghiêng đầu nhìn Ninh San.

Con đã bị đẩy tới trước mặt, cô ta căn bản không thểnào phủ nhận, xem ra Tô Thiên Thiên thực sự là tới để phá hoại, có điều nghĩđến chuyện cô ta là con gái của Tô Uyên Hải, ngứa mắt mình cũng là bình thường,“Đúng vậy.”

Tô Uyên Hải thấy cô ta thừa nhận, lại phi thường bìnhtĩnh “Ừ” một tiếng, ông ta chẳng qua là thuê một người thoạt nhìn không tốntiền lắm để kích thích vợ mình thôi, cô ta có con hay không thì mắc mớ gì đếnông ta, chẳng lẽ thêm đứa con vào thì thêm một phần tiền chắc? Ông ta nghiêngmặt nhìn Ninh San một cái, “Vậy cô ôm con vào đi, đến rồi thì ở luôn.”

Ninh San không ngờ người đàn ông này lại bình tĩnh vàrộng lượng như vậy, có chút kinh ngạc, nhưng vẫn đón lấy con, ôm vào phòng, cólẽ mức độ nghiêm túc của người đàn ông này đã vượt quá sự tưởng tượng của cô.

Ông Tô lại quay đầu nhìn Tô Thiên Thiên, thái độ vớicô không được tốt như vậy, “Con chạy tới để làm chuyện này? Sao con biết cô tacó con, còn ôm con cô ta đến tận đây?”

Đối mặt với tràng câu hỏi của ba mình, Tô Thiên Thiêncòn có nhiều nghi vấn hơn ông ấy, “Chẳng lẽ ba thực sự muốn tìm tình nhân? Bagặp chị ta được bao lâu! Chị ta là chị gái của Ninh Xuyên! Ba tìm một ngườingang hàng với con, còn tìm người quen? Lại còn là một người mẹ ngay cả conmình cũng mặc kệ nữa chứ!”

Nhìn Tô Thiên Thiên kích động, ông Tô nheo cặp mắt cơtrí lại, “À? Vậy thì đã làm sao? Con và mẹ con trước khi làm việc cũng có nghĩđến ba đâu cơ chứ?”

“Là ba vốn không nghĩ đến mẹ và con!” Tô Thiên Thiênquát, “Ba chỉ biết tiền của ba thôi! Giờ ba lại còn tìm người phụ nữ này đến đểkích thích mẹ con đúng không?!”

Ông Tô lập tức phản bác, “Sao ba phải kích thích bà ấychứ! Dù sao bà ấy cũng đã bỏ nhà đi rồi, mai là buổi lễ bắt đầu phiên giaodịch, một người có thân phận như ba, không thể không có lấy một người đi cùngchứ!”

Quả thật, mỗi lần tổ chức lễ bắt đầu phiên giao dịchcủa một khu nhà mới, ông Tô đều đưa bà Tô đến dự, mặc dù cô chưa từng tham giabao giờ, có điều cũng có thể tưởng tượng đó là một buổi lễ long trọng, không cóbạn gái quả thực không ổn.

“Vậy ba không thể đi tìm mẹ sao, huống chi hai ngườicũng đâu có mâu thuẫn gì.” Tô Thiên Thiên nói xong bèn thấp giọng, “Cho dù có,cũng là giữa con và ba...”

“Bây giờ có.” Ông Tô cao giọng.

“Chẳng phải là tiêu tiền của ba thôi sao, đây khôngphải là vì giận dỗi nhau sao!” Sống mũi Tô Thiên Thiên có hơi cay cay, “Hơnnữa, mẹ nhường nhịn ba nhiều năm như vậy rồi, ngày nào cũng rau cỏ bánh bao,chẳng lẽ ba không nhẫn nhịn mẹ được một lần?!”

“Cái gì mà rau cỏ bánh bao!” Ông Tô quát, “Mẹ con đãnói hết qua điện thoại với ba rồi, những thứ kia chẳng qua là làm tượng trưngmỗi lúc ba về nhà thôi, mấy người sớm đã không chịu nổi, ba đi rồi thích ăn gìuống gì cũng đâu có thiếu. Ba ở bên ngoài cực khổ như vậy kiếm tiền nuôi giađình, mẹ con con chẳng phải làm gì cả, còn muốn tiêu lắm tiền như vậy! Bây giờlại càng quá đáng, còn quẹt thẻ mua sắm trắng trợn! Cho nên nói gì cũng vô dụngthôi, trừ phi tiền của ba có thể quay lại, bằng không thì khỏi phải bàn nữa.”

Tô Thiên Thiên đã bị ba mình làm cho tức đến hộc máu,cô nghĩ hôm đó cô không nên chỉ nói với Ninh San là một người ba có tiền chưachắc đã quan tâm đến con gái, mà còn phải nói cho cô ta biết, không phải ngườiba giàu có nào cũng chấp nhận đưa tiền cho người nhà tiêu! “Thế... ba tìm chịta thì sao? Chẳng lẽ chị ta không tiêu tiền của ba chắc?”

“Tiêu vào người cô ta là xứng đáng.” Ông Tô trả lời,ông ta đã kiểm tra giá thị trường rồi, có tính giá cả theo ngày cũng không đắtlà mấy, nên nhớ là, nếu như không kích thích được bà Tô, hoàn toàn lật đổ bàấy, thì sau này số tiền mất đi sẽ là những con số trên trời, trên trời đó!Huống chi bây giờ cô gái kia còn có thêm đứa con, nói không chừng ông ta còn cóthể mượn cơ hội chém giá gì đó...

“Cái gì gọi là tiêu vào người cô ta thì xứng đáng?!”Tô Thiên Thiên hoàn toàn không còn lời nào nữa, đúng lúc đó Ninh San đã thả BốiBối lên giường, mở cửa chuẩn bị ra ngoài liền nghe thấy câu này.

“Ba đừng có nói với con là ba thấy tiêu tiền cho conchị ta cũng là đúng?!”

“Vậy thì có vấn đề gì?” Ông Tô khinh thường nói,“Chẳng lẽ ba còn thiếu chút tiền vụn đó sao?!”

“Ba đúng là điên rồi!” Tô Thiên Thiên rống to, “Bởi vìcon của ba là con gái, cho nên ba xem thường con, cho nên ba thấy con khôngđáng để ba bỏ ra bất cứ thứ gì, chỉ e đứa con của tình nhân ba tìm được sinh radù không phải con của ba, chỉ cần là một đứa con trai ba cũng vẫn tha thứ đượcđúng không?!”

Mặc dù ông Tô muốn nói là mình hoàn toàn không có ýnày, ngay từ đầu ông ta cũng đâu chuẩn bị nuôi con thay người phụ nữ kia chứ?!Nhưng mà vào thời khắc mấu chốt quyết định phần thắng này, cho dù đối phươngnói gì, bản thân cũng không thể phủ nhận linh tinh được. Bởi vì những lúc nhưthế này, quan trọng không phải là giải thích, mà là khí thế! “Đúng đấy, tôichính là người như vậy đấy! Chị với mẹ chị không chịu nổi chứ gì! Dù sao hai mẹcon chị không phải đã cảm thấy không chịu nổi rồi còn gì!”

“Chịu được ba, trừ phi điên giống ba rồi!” Tô ThiênThiên rống xong, xoay người bỏ đi. Chắc chỉ có người tâm lý vặn vẹo như NinhSan mớ có thể vặn vẹo với ba cô thôi!

“Điên thì điên!” Ông Tô quát. “Sau này, tiền tôi sẽkhông đề dưới tên mấy người nữa!! Một xu cũng không!!” Quát xong nghiêng đầu,đã thấy Ninh San đang đứng ở cửa, “Không có gì, tôi còn có việc...” Xoay ngườivào phòng của mình.

Ninh San chớp mắt một cái, xem ra thái độ của Tô UyênHải không chỉ rất không bình thường với mình, mà quan hệ giữa ông ta với vợ vàcon gái cũng không tốt, thậm chí thái độ còn không bằng... Bối Bối?

Cô ta xoay người vào trong phòng, Bối Bối trên giườnglâu rồi không gặp mẹ, mặc dù bé còn nhỏ những trong lòng vẫn mơ hồ cảm giácđược có lẽ mẹ không tốt với bé bằng Đậu Đậu, nhưng thân tình máu mủ vẫn khiếncho bé thấy rất vui vẻ.

Có lẽ tâm trạng Ninh San không tệ, cô ta đưa tay kéoBối Bối lên, “Bối Bối, nhớ mẹ không?”

“Nhớ nhớ...” Bối Bối chu cái miệng nhỏ nhắn hôn lên,làm cho Ninh San cười khanh khách, “Con trai ngoan, nhột quá...”