Cô suy ngẫm thấy anh nói cũng đúng, sau này cũng đỡ phải kiếm bạn trai, đúng là có lợi thật.
- Nhưng mà anh muốn tôi gả cho anh mà không có cầu hôn gì sao? Có phải là tôi thiệt thòi quá không?
- Sao có thể thiếu chứ
Lục Đình Quân quỳ một gối xuống, móc trong túi áo vest ra một chiếc hộp nhung mà đỏ rượu, anh từ từ mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương rất to. Cô nhìn trố cả mắt :” Cả nhẫn anh cũng chuẩn bị rồi sao?”
- Từ lần đầu nhìn thấy em đã định phải lấy em rồi, nên đã chuẩn bị từ sớm
- Xùy, anh ảo tưởng dữ nhỉ? Sao biết tôi sẽ đồng ý lấy anh
Cô bĩu môi khoanh tay trước ngực nhìn anh lại nghe anh nói :” Vì em chỉ có thể gả cho anh”
- Vậy tôi không gả nữa
- Ấy ấy, lời nói ra không thể rút lại được, em đã đồng ý rồi
Anh bật cười trêu chọc cô, sau đó nhanh chóng nắm bàn tay cô rồi đeo nhẫn vào. Lục Đình Quân đứng dậy nắm bàn tay của cô bao trọn trong tay mình :” Ngày mai chúng ta đi đăng kí kết hôn”
- Ngày mai sao? Để xem nào ?
Triệu Lan Nhi ngẫm nghĩ gì đó một lúc lâu, anh nhíu mày nhìn cô :” Em biết xem ngày sao ?”
- Biết một chút, lúc trước từng theo thầy học qua
Một lúc sau nữa trôi qua, cô mới lên tiếng :” Được ngày mai chúng ta đăng kí kết hôn”
Từ 4 giờ sáng anh đã gọi điện sang cô :” Lan Nhi, em dậy chuẩn bị đi chúng ta đi đăng ký….”
- Anh bị điên à ? mới 4 giờ thôi đó
Triệu Lan Nhi tức giận hét vào điện thoại, cái tên này muốn kết hôn đến điên rồi sao? Trời còn chưa sáng nôn nóng gì chứ. Thấy cô tức giận Lục Đình Quân cũng dịu giọng dỗ dành :” Đừng giận mà, chúng ta đến sớm một chút được không?”
Nói đến nói lui, cuối cùng cô cũng thuận theo ý của anh. Kết hôn thôi mà, cần gì mà nôn nóng như vậy chứ. Hôm nay, cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng phối cùng váy ngắn, trang điểm cũng nhẹ nhàng hơn bình thường. Cô muốn mình thật đẹp trong ngày này, tuy không phải ngày cưới nhưng ngày đăng ký kết hôn cũng quan trọng không kém
6 giờ sáng, Lục Đình Quân đã đến trước cửa chung cư của cô đứng đợi. Anh mặc vest đen bên trong là áo sơ mi trắng, anh đứng bên cạnh chiếc BMW đen trò chuyện cùng mấy bác bảo vệ
- Cậu trai trẻ, cậu đợi ai sao ?
Lục Đình Quân nghe hỏi vậy, cười nhẹ nhàng :” Cháu đến đón bạn gái đi đăng ký kết hôn”
Nghe anh nói như vậy, bác bảo vệ cũng không có gì ngạc nhiên, ở trong khu chung cư này có rất nhiều cô gái đã đến tuổi kết hôn, cũng đã từng không ít người dẫn bạn trai về đây nhưng ông chưa từng thấy anh đến đây bao giờ
Ông còn đang suy nghĩ thì thấy Triệu Lan Nhi bước ra, không phải là con bé này đấy chứ, chỉ mới mười mấy hai mươi tuổi đầu đã lấy chồng sao?
- Bạn gái cháu đến rồi cháu đến đi đây
Lục Đình Quân chào tạm biệt bác bảo vệ rồi xoay người mở cửa ghế phụ cho cô ngồi vào. Bàn tay anh che chắn trên cánh cửa tránh khi cô đụng vào. Tiếp đó, anh cũng ngồi vào xe, tay cầm đồ ăn sáng đã mua sẵn cho cô :” Em ăn đi”
Cô nhận lấy túi đồ ăn anh đưa, rồi nhanh chóng ăn :” Anh đến đây từ bao giờ thế ?” cô nhìn sang anh đang lái xe hỏi
- 6 giờ
- Anh đến sớm như vậy làm gì chứ, nôn nóng như vậy sao ?