Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 306





Bên kia, Lục Thành vì hôn sự của mình đã sớm thông báo cho mọi người thân thích, bên này Ngưng Hương thân là cô nương chờ bị cầu hôn, nên chỉ có thể làm bộ như không biết gì hết, căng thẳng ở nhà chờ là được.Buổi sáng, Ngưng Hương cùng Quản Bình quét sân sạch sẽ, hôm nay là lần đầu tiên Phan thị tiên đến nhà, vì vậy mọi thứ trong nhà phải dọn dẹp sạch sẽ mới được.Lý thị ngồi xổm trước bếp nhóm lửa, nhìn hai đại cô nương đang trong sân không ngừng bận rộn tới lui, bà bực bội quở trách nữ nhi trong phòng mới vừa thức dậy không lâu còn đang chải đầu, "Con nhìn mà học theo tỷ tỷ cùng Quản cô nương đi, ta sao mà sinh ra đứa nha đầu lười như con vậy chứ!""Mỗi ngày đều nhắc tới nhắc lui, lỗ tai con sắp bị nương dày vò thành cái kén rồi đấy!" Từ Thu Nhi vừa chải đầu vừa nói thầm.Lý thị hừ một tiếng.Từ Hòe từ sau viện đi vào, ánh mắt đầu tiên ngừng ở trên người Quản Bình vẫn đang cúi đầu quét dọn một chút, nghĩ đến hôm đó Quản Bình lạnh như băng cự tuyệt, ánh mắt hắn trở nên buồn bã rồi đi về phía đông phòng.Lúc ăn xong điểm tâm, hết thảy mọi thứ vẫn như thường, dùng cơm xong Ngưng Hương liền tránh về Tây viện, hạ quyết tâm hôm nay cũng không được ra khỏi phòng.Lý thị chẳng hay biết gì cũng không hề chuẩn bị gì, lúc bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng nói của Phan thị, bà vẫn còn đang ở trong phòng tháo dỡ chăn gối, gần tới mùa đông vỏ chăn vỏ gối được tháo ra giặt, bông bên trong cũng phải phơi nắng một hai lần, sau đó bổ sung thêm vào một chút bông mới.


Chăn gối đều đã tháo ra xong, có chút bông rơi ở trên giường nên hơi loạn, vừa nghe có khách tới, bà vội vàng xuống đất."Đệ muội đến đây có việc gì vậy?" Đúng là Phan thị, Lý thị nhìn lễ vật trong tay bà mang theo, hai tỷ muội Lục Phù và Lục Dung đằng sau cũng đều ôm đồ, Lý thị ngạc nhiên cực kỳ."Chúng ta vào nhà trước đi." Phan thị cười dịu dàng nói, ngắm nhìn Tây viện yên tĩnh.Lý thị không để ý, dẫn ba mẹ con mời vào tây phòng ngồi, lúng túng nói: "Ta đang dỡ chăn gối nên phía đông phòng hơi loạn, chúng ta ngồi tạm ở đây đi.""Không sao đâu." Phan thị đem lễ vật để lên ngăn tủ, hỏi: "Hương Nhi, Thu Nhi đâu?"Mới vừa nói xong, Từ Thu Nhi đã từ Tây viện chạy tới, cao hứng chào hỏi mọi người.Phan thị cười với nàng nói: "Thím có chuyện bàn với nương cháu, các tiểu cô nương đi Tây viện chơi đi."Từ Thu Nhi đã biết rõ quan hệ của đường tỷ cùng Lục Thành, nàng quét mắt một vòng lễ vật trên ngăn tủ, lại liên tưởng bộ dáng đường tỷ đỏ mặt không chịu ra gặp khách, tiểu cô nương lập tức đoán được hơn phân nửa, cười hì hì mời tỷ muội Lục gia đi Tây viện, còn cố ý lớn tiếng nói: "Bụng tỷ tỷ ta không thoải mái, không ra tiếp các ngươi được, các ngươi đừng giận nha."Lục Phù và Lục Dung là bên nhà trai, so với nàng lại hiểu rõ hơn, cả hai chỉ nhẹ nhàng cười.Chỉ có Lý thị là suy đoán khác.Chính bà đã trải qua việc thành hôn, cháu ngoại trai cưới vợ bà cũng đi theo lo liệu, còn có mấy đám hỉ sự trong thôn, đương nhiên bà nhìn ra được Phan thị là tới làm mai, cháu gái cùng xú nha đầu kia khẳng định đã sớm nghe tin.

Nhưng người Lý thị trước hết nghĩ đến chính là Lục gia lão nhị Lục Ngôn độ tuổi thích hợp, cho nên khi nghe Phan thị khen cháu gái một lần, đột nhiên nói ra là để cầu hôn cho Lục Thành, lúc này vẻ mặt Lý thị phải gọi là đặc sắc.Phan thị cười nhìn bà, cảm khái nói: "Không nghĩ tới đúng không? Hôm qua lão đại cũng nói với ta chuyện này, ta cũng như bà lấy làm kinh hãi."Lý thị tạm thời không nói gì, bà nhìn Phan thị một chút, khách sáo trả lời một câu, "Đúng vậy, bình thường quả thực không nhìn ra hắn có ý với Hương Nhi."Bà cũng thích Lục Thành, bộ dáng không nói, chính là tự mình có bản lĩnh, nuôi dưỡng đệ đệ và muội muội rất tốt, con trai A Nam lại nuôi trắng trẻo mập mạp hoạt bát đáng yêu, mặc dù tiểu tử thúi A Nam kia chưa bao giờ chịu cho bà ôm.

Nhưng đối nhất người vãn bối như bà vẫn rất thích bé, nhưng đến phiên Lục Thành muốn cầu hôn cháu gái...Bản năng Lý thị có chút không muốn.Điều kiện Lục Thành trong nhà trong thôn cũng xem như thật tốt, hắn có tiền công cùng cây anh đào trong nhà, phía dưới có đệ đệ và muội muội cũng không lo nuôi không nổi.


Nhưng Từ gia bọn họ cũng không kém, ít nhất không kém đến nổi để cho cháu gái tái giá với Lục Thành.


Những thứ không nói khác, cháu gái tướng mạo đẹp lại dịu dàng chịu khó, còn có thể biết viết Tam tự kinh, cùng Hầu phủ còn có chút giao tình, không thấy hai mẹ con Chương gia kia đều phải đến nịnh bợ hay sao? Lấy điều kiện cháu gái, hoàn toàn có thể gả cho người tốt hơn so với Lục Thành, không cần chịu thiệt tái giá..