Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 260




Trên xe người ngồi kín chỗ, muốn không ồn ào náo nhiệt cũng không được, cũng vì vậy mà thời gian trôi qua rất nhanh.

Lúc xe lừa gần tới vườn trái cây, Lục Thành ngước lên nhìn ánh mặt trời ở phía đông, sau đó quay đầu lại nói: "Ban đầu đã hẹn là giờ thìn mọi người bắt đầu tập hợp làm việc, chúng ta hình như đã tới sớm, chắc phải đợi lát nữa, mọi người có muốn đi dạo xung quanh trước không?"

Lần đầu tiên A Mộc được tới đây, vừa nhìn thấy vườn cây hồng đầy trái, hắn hưng phấn gật đầu đồng ý.

Lý thị là người rất chịu khó, bà nhìn Lục Thành nói: "Để bọn nhỏ đi dạo, còn chúng ta bắt đầu làm đi, lần đầu tiên đi làm nên ta sợ ngượng tay, muốn luyện một chút." Bọn họ là do Lục Thành mời tới làm việc, lỡ may làm không tốt bị Ngô lão gia hoặc cấp trên Lục Thành nhìn thấy, trách bọn họ không sao nhưng làm liên lụy Lục Thành bị khiển trách sẽ không tốt.

Từ Thủ Lương gật đầu, cũng nói: "Chúng ta đi hái trước đi, có chuyện gì quan trọng cần chú ý cháu đi theo chỉ cho chúng ta biết trước."

Lục Thành dạ một tiếng.

Xe lừa từ từ xuống dốc, rất nhanh đã đến cửa vườn trái cây.

Trái cây đã chín sợ bị người khác ăn trộm, mấy đêm này Lý bá đều dẫn vài tên nô tài ở Ngô gia trông coi nơi này. Vườn trái cây tuy lớn nhưng ít khi có chuyện gì, bình thường là do ông cùng với Lục Thành trông coi, chỉ có thời điểm thu hoạch trái cây thì mới gọi thêm mấy người ở Ngô gia tới hỗ trợ đề phòng cướp, mặc dù Lục Thành là nhị quản sự của vườn trái cây nhưng thật ra ai hắn cũng không biết, hắn chỉ biết tiền công là được.

Thật ra Lục Thành chỉ muốn trông coi vườn trái cây, cũng không muốn quản bất kì ai, nếu không thì năm trước khi Ngô lão gia cố ý để hắn đi sang làm quản sự chân chính ở nhà họ Ngô thì hắn cũng sẽ không cự tuyệt. Theo ý hắn, trông nom vườn trái cây, người hắn cần hầu hạ chính là cây ăn quả, cho dù mệt mỏi cũng không cần phải cúi đầu trước người khác, còn vào đại viện Ngô gia, có lẽ càng bò càng lên, cũng có thể từ trong tay đầy tớ mò thêm chút tiền nước, nhưng ngoài mặt thì khi gặp tất cả từ lớn tới nhỏ của Ngô gia thì phải cúi đầu.

Lục Thành nguyện ý hầu hạ cây ăn quả, không muốn hầu hạ người khác.



Lý bá đang ở bên trong vườn nghe thấy động tĩnh, vừa ho khan vừa đi ra ngoài, thấy Lục Thành mang người đến, ông liền hướng về mọi người gật đầu.

"Sư phụ bị cảm lạnh sao?" Lục Thành ân cần hỏi.

Lý bá lơ đễnh khoát tay, "Lúc này hàng năm đều phải ho hai tiếng, không có gì đáng ngại, vậy ngươi dẫn bọn họ đi vào bên trong tản bộ rồi dạy bọn họ đi, ta qua bên kia xem một chút." Những chiếc giỏ đựng trái cây đã sớm được mang qua, dưới mỗi cây là một chồng giỏ, chỉ cần đầy một giỏ là bên cạnh đã có thêm cái giỏ không khác, không cần phải chạy đi chạy lại.

Lục Thành đã biết rõ công việc, hắn nhìn Ngưng Hương một cái rồi dẫn mọi người đi đến gốc cây gần nhất, chỉ một hàng phía trước: "Hai nhà chúng ta trước tiên hái cây này đi." Nói xong liền để người nhà hắn đã có kinh nghiệm dạy mọi người trong nhà Ngưng Hương, còn hắn chạy tới giúp Lý bá phân giỏ .

Trong đám người ở lại chia làm hai tổ, Lục Trọng An dẫn các nam nhân chiếm phần trên của cây, còn các nữ quyến thì hái quả dưới gốc cây.

Mẹ con Phan thị trước tiên dạy đám người Lý thị phải hái trái cây như thế nào.

Qủa thực phải có kỹ xảo.

Hái trái cây không thể bắt lấy trái cây dùng sức kéo xuống, mà giống như cầm trứng gà, ngón trỏ đè ngay cuống quả, sau đó dùng sức bẻ lên trên, để cuống quả tách khỏi cành, không được kéo xuống dưới. Một lần không được thì làm thêm mấy lần, tóm lại không thể kéo mạnh được, nếu không sẽ dễ tiếp tục tạo thêm cuống quả trên một cành, quả hồng da mà hái nhiều từ một cành như rất dễ nát.

Còn quả táo hồng thì đầu cuống nhỏ hơn, rất nhiều quả mọc cùng một chỗ, như thế càng phải cẩn thận hái, đừng tháo xuống một lần khiến các quả khác bị rớt xuống đất dập nát. Ngoài ra, tuy trái cây quan trọng nhưng lá cây vẫn phải giữ lại, lúc hái trái cây cố gắng cẩn thận một chút, ít chạm vào lá cây. Cũng có cây cành chỉa ra loạn lạc, mọi người nhớ chú ý đừng để bị đâm vào mắt