Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 167





Sau một đêm yên bình, chân trời phía đông lại dần dần lộ ra ánh sáng.Trong thôn trang nho nhỏ không biết gà trống nhà ai gáy lên đầu tiên, gà gáy rõ to như nước sông đột ngột phun ra về phía thôn trang hẻo lánh.Cũng rơi vào tai Ngưng Hương.Mở mắt ra, ngoài cửa sổ trời đã sáng.Đã rất lâu rồi nàng vẫn chưa được ở nhà nông, hơi thở nhàn nhạt cổ xưa tản ra xung quanh, Ngưng Hương vừa quan sát nhà mình vừa nghe hương vị không hiểu sao khiến cho nàng an tâm, khóe môi nở nụ cười thỏa mãn.

Quay đầu lại vừa lúc nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn ửng đỏ của đệ đệ, tiểu tử này tối hôm qua muốn chui vào ổ chăn ngủ cùng nàng, lúc Ngưng Hương buồn ngủ mới gọi hắn chui vào trong chăn, A Mộc nhắm mắt lại nhào vào trong lòng nàng, nhất định phải ôm tỷ tỷ .Ngưng Hương hôn đệ đệ một cái rồi lặng lẽ chui ra khỏi ổ chăn.Trên mặt đất có đặt một cái bô, Ngưng Hương nhấc theo cái bô đi ra ngoài, giội nước xả vào trong chuồng heo của Đại bá mẫu.


Lại nhìn một chút về phía cửa phòng phía đông vẫn đang đóng chặt cửa, biết rõ cả nhà đại bá mẫu vẫn chưa dậy, Ngưng Hương đứng bên cạnh chuồng heo một lát.

Trong chuồng heo có hai con heo năm trước mới vừa mua còn nhỏ, cho ăn mới nửa năm đã lớn hơn không ít, lúc này hai chú heo đang nằm song song trong ổ đang ngủ say, chỉ lúc nàng vừa mới tới thì chúng nó mới rầm rì hai tiếng.Ngưng Hương cũng muốn mua heo.Nàng là cô nương, không thể giống như nam nhân ra ngoài tìm việc kiếm sống, muốn kiếm tiền ngoại trừ trồng trọt thì là nuôi chút gì đó.

Nhà mình chuồng heo đã có sẵn, chỉ cần dọn dẹp một chút là có thể dùng, chờ sau khi thu hoạch được lương thực của nhà mình về, Ngưng Hương tự mình làm cơm cho heo ăn, không cần làm phiền đến Đại bá mẫu.Phía sau sân vang lên tiếng gà gáy, Ngưng Hương lại lập tức nghĩ tới chuyện nuôi gà...Ở Hầu phủ kìm nén đã ba năm cuối cùng cũng tự do, bây giờ lại có cảm giác có thể tùy ý sắp xếp lại mọi chuyện trong nhà, nghĩ tới thôi cũng đã cảm thấy tràn đầy hi vọng.Múc nước rửa mặt, thuận tiện đem quần áo tối qua đệ đệ thay ra đi giặt, đang vắt nước quần áo thì phía đông viện truyền đến tiếng mở cửa."Sao Hương nhi dậy sớm như vậy?" Lý thị ngáp một cái, ngoài ý muốn hỏi.Ngưng Hương vừa phơi quần áo vừa cười, "Thói quen dậy sớm thôi Đại bá mẫu, buổi sáng chúng ta ăn cơm gì ạ? Ta đi theo giúp."Lý thị vừa định nói không cần, ánh mắt quét qua luống rau trong viện, cười nói: "Vậy Hương nhi hái vài quả dưa chuột cắt đi, chúng ta làm dưa chuột xào trứng."Ngưng Hương cười dạ một tiếng.Trong lúc nàng cắt dưa chuột thì đám người Từ Thu Nhi cũng bắt đầu dậy, Ngưng Hương sai đường muội: "Muội đi kêu A Mộc đi, xíu nữa là có cơm ăn rồi."Từ Thu Nhi gật đầu.Từ Thủ Lương và Từ Hòe đi ra bên ngoài rửa mặt, trong lúc Ngưng Hương nhóm lửa nấu cháo cùng với Lý thị nói: "Đại bá mẫu, cháu muốn mua hai con heo bác thấy có được không? Thuận tiện ở phía sau cũng có cái chuồng gà nên cháu cũng muốn mua mấy chú gà nuôi."Lý thị ngẩng đầu nhìn nàng, suy nghĩ một chút, nói: "Không cần mua heo đâu, hai con heo của chúng ta trong vòng đầu tháng chạp đã có thể lai giống, sang năm chọn hai con chuyển vào chuồng heo nhà cháu là được rồi.


Gà con thì phải lên trấn trên mua, nhưng mà hôm nay chúng ta phải đi tới ruộng để nhổ bớt cỏ, ngày mai vừa vặn chính là ngày họp chợ, Đại bá mẫu sẽ dẫn cháu đi lên đó mua sắm một chút.

Cháu vừa về nhà thì phải sắm thêm một ít đồ trong phòng nữa chứ?"Ngưng Hương gật đầu, nàng còn muốn mua vải, làm chăn mới trong phòng, chăn cũ đã quá lâu rồi."Vậy thì ngày mai đi." Lý thị cười nói, "Hương nhi lâu rồi không có đi dạo trên trấn, ngày mai chúng ta phải đi mua sắm thật nhiều mới được."Coi như là bồi cháu gái giải sầu.Sau khi ăn xong, phu thê Từ Thủ Lương cùng Từ Hòe muốn đi tới ruộng, Ngưng Hương cũng muốn đi thì bị Lý thị la cho một trận, kêu nàng ở nhà đợi, sợ hai tay mềm mại của cháu gái bị thô to.


Trong nhà lại có người, hà tất phải để một cô nương chưa xuất giá giúp việc nhà nông, có hai đại nam nhân ở đây, không nói tới cháu gái còn là nữ nhi, Lý thị cũng không muốn các nàng chịu khổ..