Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 158





Tôn Lập ở thôn tây của Liễu Khê, ban đầu vợ chết để lại một nhi tử, sau này hắn lại cưới thêm một cô vợ khác.

Nhi tử của hắn cũng là người thành thật, ở chung với kế mẫu cũng coi như là tạm ổn, nhưng thời điểm làm mối liền xảy ra mâu thuẫn, vợ chưa cưới vào cửa đã bắt đầu xoi mói mẹ chồng, la hét phải ở riêng thì mới chịu gả, vừa gây sức ép xong gả đến thì nhìn thấy mẹ chồng mua cho em chồng đồ gì mới liền chỉ trích mẹ chồng lúc ở riêng lại bất công.

Ngưng Hương biết chuyện này, trong đầu không ngừng hiện lên bộ dáng nhỏ của A Nam ỷ lại dựa vào trong lòng nàng.

A Nam lớn lên sẽ thành dạng gì? Vợ A Nam! Ngưng Hương đột nhiên bật cười, đường muội nói hươu nói vượn, sao nàng cũng nghe lời của muội ấy mà suy nghĩ theo, nàng cùng Lục Thành cũng không phải là quan hệ đó.

Mặc dù tự nói với mình như vậy, nhưng khi đi tới trước xe lừa, phát hiện ánh mắt hừng hực như lửa của hắn nhìn sang, Ngưng Hương vẫn tâm hoảng ý loạn.


"Lục đại ca sao lại ở chỗ này vậy?" Từ Thu Nhi biết rõ còn cố hỏi, đôi mắt to ngập nước khiêu khích nhìn chằm chằm Lục Thành.

Lục Thành nhìn Ngưng Hương một cái, cười nói: "Ta đi tới đi lui mấy lần phát hiện kéo xe rất dễ kiếm tiền, vừa lúc hôm nay rãnh rỗi nên muốn xuất phát sớm, tranh thủ đoạt vài khách của Quách lão tam! ""Nói như vậy, huynh chính là cố ý chờ ở chỗ này muốn cướp tỷ tỷ của ta ?" Từ Thu Nhi cắt đứt chuyện hắn bịa đặt lung tung, ngăn cản trước người Đường tỷ nói.

Ngưng Hương nghe nàng nói vậy hận không tìm được một cái lỗ để chui vào, nàng đành khuyên đường muội trở về, liền nghe Lục Thành giễu cợt nói: "Ta chính là muốn cướp tỷ tỷ của muội đó! Chỉ sợ nàng không chịu chiếu cố việc buôn bán của ta.

"Nam nhân da mặt dày như tường thành, không chút nào che dấu về phía Từ Thu Nhi thừa nhận tâm tư của hắn, đừng nói Ngưng Hương xấu hổ đến đỏ mặt, đối mặt với ánh mắt Lục Thành thẳng thắn giọng nói vô tư ái muội, Từ Thu Nhi cũng có cảm giác trên mặt cũng nóng lên, tim đập tăng nhanh.

Nam nhân tuấn lãng cao lớn như vậy, miệng lưỡi còn trơn tru biết dỗ người, không trách được Đường tỷ sẽ thích hắn.

Vốn chỉ định trêu cợt người nhưng không ngờ da mặt đối phương lại quá dày, Từ Thu Nhi đành ở thế hạ phong cam chịu, ôm đường đệ đang ngồi ở phía đằng sau lừa xe lừa xuống, Từ Thu Nhi cảnh cáo trừng mắt nhìn Lục Thành một cái, "Kéo xe thì kéo xe cho tốt đi, nếu như dám! "Thẹn thùng không cách nào nói ra lời được, Từ Thu Nhi đành hừ một tiếng, lưu luyến A Mộc dắt đi.

Lục Thành đưa mắt nhìn hai tỷ đệ một đoạn, A Mộc quay đầu lại nhìn hắn cười, sau đó lại liên tục trốn sau lưng cô nương Từ Thu Nhi đi về phía trước.

Hôm nay nàng mặc một bộ váy màu trắng thêu hoa lan và đôi giày bằng vải, đứng trong nắng sớm thanh tú động lòng người, sạch sẽ tựa như hoa lan.

Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ như ráng mây, vẻ mặt xấu hổ của nàng khiến người khác cảm thấy muốn được yêu thương che chở cho nàng, vừa nghĩ như vậy hắn muốn đi tới, hỏi nhỏ bên tai nàng thẹn thùng cái gì.

Nhưng Lục Thành lại sợ ăn một cái tát nữa, thật vất vả thái độ của nàng đối với hắn đã dịu dàng hơn, cũng không thể vởi vì tâm viên ý mã nhất thời mà chọc tức nàng.


"Đi thôi, xe Quách lão tam sắp đến rồi, nếu để ông ấy thấy thì không ổn lắm.

"Lục Thành đi đến trước càng xe ngồi xuống, thấp giọng nói.

Thấy hắn không chọc mình nữa, tim Ngưng Hương đập nhẹ nhàng, vừa thuần thục bước lên xe lừa nàng liền nhìn thấy ở phía trước có một chiếc mũ rơm màu lúa mạch mới tinh ở trên xe, nàng nghi ngờ nhìn về phía hắn.

"Nắng độc, đeo lên đi.

" Lục Thành nhìn chằm chằm khuôn mặt phấn nộn như nước của nàng, giọng nói khàn khàn.

Thật muốn hôn một cái.

Ngưng Hương cái khác không hiểu nhưng lại hiểu rõ nhất ánh mắt thèm muốn của nam nhân khi nhìn nàng, vừa thấy Lục Thành nhìn chằm chằm khuôn mặt của nàng, nàng lập tức đem lời từ chối nhã nhặn nuốt xuống bụng, nhanh chóng đội mũ rơm lên đầu, đè thấp vành nón còn chưa đủ, lại chạy vội về phía sau nói: "Ta ngủ một lát, làm phiền Lục đại ca.


"Không nghĩ tới nàng lại dùng chiêu này để tránh nói chuyện với hắn.

Hết lần này tới lần khác Lục Thành không thể làm gì hơn, sau khi đánh xe một lát lại nói: "Vậy nàng cứ nằm ngủ đi, ngồi nhiều mệt mỏi.

"Ban ngày nằm ở trước mặt hắn sao?Ngưng Hương không hề suy nghĩ thêm, cũng không trả lời hắn, vẫn để cái cằm trên đầu gối như cũ.

Lục Thành quay đầu lại nhìn một chút, bất đắc dĩ cười.

.