Lục Thành lo lắng cho nhi tử nên chạy nhanh tới ngồi xỗm bên cạnh Ngưng Hương nhìn A Nam, lại không nhìn Ngưng Hương bên cạnh.
Bàn tay nhỏ bé của A Nam lau mặt, lại nhìn thấy mặt mũi nương đều đầy nước, đầu tóc ướt sũng, tiểu tử nhếch miệng cười đưa tay sờ nương, "Nước!"
Lục Thành nghe vậy liền quay đầu sang, lúc này mới nhìn thấy bộ dáng nhếc nhác của Ngưng Hương.
Tuy nhếch nhác, nhưng lại rất quyến rũ.
Mái tóc ướt đẫm lộn xộn dính vào cái trán trơn bóng, dưới mái tóc đen nhánh là mặt mày như vẽ. Bọt nước trong suốt từ lọn tóc lăn xuống chảy qua khuôn mặt trắng hồng của nàng. Lăn qua khóe môi xinh đẹp rồi nhanh chóng rơi xuống cái cằm nhọn tinh xảo của nàng. Ánh mắt Lục Thành không tự chủ được mà tiếp tục nhìn xuống, thấy nửa trên áo nàng đã ướt đẫm, chỗ đó phồng lên rõ ràng, hắn thậm chí có thể nhìn xuyên qua chiếc áo mỏng xanh nhạt dính sát trên người nàng trông thấy cái bụng bên trong. Phía trên là cái yếm màu hồng thêu hoa...
Cảnh sắc tuy đẹp, mặc dù là hắn ngày nhớ đêm mong, chuyện ngày hôm qua khiến cho hai bàn tay Lục Thành có ấn tượng sâu sắc. Nếu thành công làm cho nàng thích mình thì sau khi lấy nàng về nhà muốn sờ thế nào thì sờ thế đó, nàng cũng không thể trốn được, nhưng nếu như bây giờ nhất thời để thỏa mãn đôi mắt mà khiến nàng hiểu lầm mình vô liêm sỉ vậy thì đời này hắn cũng đừng mong cưới được nàng.
"Chậm một chút cẩn thận lại ngã." Vội vã dặn dò nhi tử một câu rồi Lục Thành sải bước đi về phía xa xa.
Trên người ướt đẫm như vậy nên Ngưng Hương cũng biết bản thân nhếch nhác đang muốn rời đi, không ngờ Lục Thành lại đi trước một bước.
Nhìn vào bản thân trên người, lại nhìn nam nhân đầu cũng không quay lại mà rời đi, trong lòng Ngưng Hương từ từ dâng lên một tia khác thường.
Người này sao lại đột nhiên trở nên quân tử như vậy?
Dựa theo hành động hôm qua của hắn thì hôm nay hẳn là ước gì được dựa vào nàng chứ?
"Nương!"
Thấy nương không nhìn mình, A Nam như con lươn như chui vào trong lòng Ngưng Hương, tiểu tử khí lực rất lớn, Ngưng Hương không ngồi vững thì bỗng nhiên cái mông nhỏ của A Nam liền ngồi xuống. Nước nhanh chóng tràn lên khiến Ngưng Hương từ ngực trở xuống trong nháy mắt đã ướt đẫm, đầu sỏ gây chuyện còn không biết mình gây họa mà quay người lại đứng giữa hai chân Ngưng Hương, thân thể nhỏ bé dựa vào ngực Ngưng Hương, ngửa đầu lên cười với cô cô ở phía trước.
A Đào cười ha ha, "Từ tỷ tỷ, đại ca muội tắm cho A Nam chính là như vậy đó!"
Trong thùng tắm trong nhà, nàng vô tình nhìn thấy đại ca cùng với A Nam tắm rửa, đại ca ngồi, còn A Nam thì đứng phía trước.
Ngưng Hương dở khóc dở cười, dư quang lại thấy Lục Thành bên kia đang tò mò nhìn sang lập tức lại xoay người, nàng chợt cảm thấy lúng túng, chống đất muốn đứng lên.
"Không!" A Nam nóng nảy ôm lấy Ngưng Hương không chịu để cho nàng đi.
"Dù sao cũng đã ướt rồi, nàng cũng ở trong nước chơi một lát đi, ta qua bên kia tìm cá, sẽ không nhìn các ngươi đâu." Lục Thành hiểu nội tâm nàng đang băn khoăn, đành lớn tiếng nói, nói xong lại đi xa thật xa. Hắn chỉ hy vọng nàng thả lỏng bản thân, sảng khoái chơi đùa một lúc, hắn là nam nhân, nuôi cả gia đình cũng đã thấy khổ mà nàng lại là một cô nương mềm mại yếu ớt, sống như vậy thật quá mệt mỏi.
"Rửa!" A Nam vẩy nước lên người nàng, muốn giúp nương tắm rửa.
"Từ tỷ tỷ, trong bao quần áo của tỷ còn bộ nào khác không?" A Đào đứng bên cạnh, mắt to hâm mộ nhìn nàng cùng A Nam, "Không sao, tí nữa để vậy thì sẽ khô thôi, ta không mang theo quần áo, muốn ở trong nước chơi cũng không được."
Một đứa thì đang nói chuyện với nàng, còn một đứa thì đang sờ lung tung ở trên mặt nàng, Ngưng Hương nhìn hai đứa bé bên cạnh, nghĩ đến mình năm sáu tuổi cũng từng cùng đường huynh và đường muội đi Bắc Hà tắm hồ, bây giờ lại cảm nhận được niềm vui đã lâu, nước trong hồ bao bọc xung quanh thoải mái, nàng hít một hơi thật sâu, đỡ A Nam xoay người lại, nàng đưa lưng về phía Lục Thành dụ dỗ tiểu tử, "Được, để cô cô tắm rửa cho A Nam."
Tiểu tử thúi này thật sự biết cách sai bảo người khác.
Tiếng nước chảy ào ào, kèm theo giọng nói dịu dàng của nàng cùng với A Nam và A Đào liên tục cười không ngừng, Lục Thành đứng cách xa mấy trượng không yên lòng nhìn chằm chằm mặt nước, nhiều lần muốn vụng trộm nhìn một chút lại sợ bị nàng trông thấy thì lại thất bại trong gang tấc, đành phải cứng rắn nhịn lại.
Cho đến khi nghe thấy A Đào kinh ngạc hô lên, "A Nam không được phép sờ loạn!"
Ngực Lục Thành lập tức căng thẳng.
Hắn ngày ngày ôm nhi tử ngủ, biết rõ tiểu tử này buổi tối lúc ngủ thích chạm vào chỗ nào, chẳng lẽ đã sờ nàng?
Tim đập thình thịch thình thịch thật nhanh, Lục Thành làm bộ như đang cúi đầu tìm cá, lặng lẽ nghiêng người liếc qua.
Vừa hay nhìn thấy nàng đứng lên đưa lưng về phía hắn, váy dài ướt nhẹp dán ở trên người lộ ra vòng eo mảnh mai kinh người, phía dưới chính là cái mông mượt mà... Nàng khom lưng ôm A Nam, nửa người trên nghiêng về phía trước, cái mông nở nang được làn váy bao xung quanh vểnh lên phía hắn.
Đáy lòng Lục Thành thình thịch bốc hỏa, con mắt nhìn nàng đã đỏ lên, trong đầu dường như có giọng nói đang kêu gào hắn xông lên, trực tiếp nắm chặt eo của nàng...
Ngưng Hương không biết động tác vô tình của nàng đã đốt cháy nam nhân xa xa đang rình coi, nàng cố ý ôm A Nam đã tắm rửa sạch sẽ ở bên tay trái để che chắn bộ ngực của mình, sau đó từng bước từng bước đi về trên bờ, đem tiểu tử lau sạch sẽ rồi nàng cũng phải trốn vào trong rừng đổi quần áo.
"A Đào đến đây giúp tỷ tỷ một tay." Vừa lên bờ lại nhìn thấy A Đào còn đang nâng váy nghịch ở trong nước, Ngưng Hương nhẹ giọng kêu, lúc nói chuyện nhịn không được nhìn Lục Thành ở bên kia, nhìn thấy nam nhân trước sau vẫn đàng hoàng quay lưng về phía mình, bất mãn của Ngưng Hương về chuyện hôm qua hắn đối với nàng bất tri bất giác đã giảm bớt .