Lúc Em Tới Có Mưa - Diêm Hoan

Chương 85




“Khải Tư?” Trác Thành biết Lớp học Khải Tư luôn do Lương Cao Viễn theo sát, nên không quá ngạc nhiên khi nghe anh ta nhắc đến chuyện này: “Năm nay, dự án mới của họ phát triển khá tốt, đặc biệt là sau buổi họp báo lần trước, phản ứng của dư luận rất tốt. Tình hình gần đây thế nào?”

“Không quá lạc quan.” Lương Cao Viễn ngẫm nghĩ từng câu từng chữ: “Tôi có nghe nói một chút về lớp học trực tuyến đồng bộ của họ, nhưng vấn đề không nằm ở dự án mới.”

“Báo cáo tài chính hai tháng vừa rồi đã được gửi đến, những con số rất tệ, tổng số liệu theo quý và năm nay đến cả tháng 12 cũng tính ra rồi, theo tình hình trước mắt sẽ không có chuyển biến tốt. Tác động to lớn của Dị Khảo Sư đối với các công ty giáo dục Internet bản thổ vào tháng 10, đã được thể hiện đầy đủ trong báo cáo của Khải Tư.”

Ngẩng đầu lên, nói chuyện dễ dàng hơn rồi. Lương Cao Viễn lấy lại tinh thần, tiếp tục nói.

“Về phương diện nghiệp vụ, mô hình nghiệp vụ khóa học trực tuyến ban đầu nền tảng, tăng trưởng người dùng thấp hơn so với cùng kỳ năm ngoái. Đầu năm nay, sau khi họ tung ra dự án lớp học trực tuyến đồng bộ, các khóa học trực tuyến nền tảng rõ ràng là yếu đi. Sau cuộc họp báo về dự án do Khải Tư tổ chức hồi giữa năm, số lượng người dùng mới tiếp tục tăng mạnh trong khoảng một tháng, do đó báo cáo nghiệp vụ và báo cáo tài chính quý III tương đối tốt. Nhưng sự tăng trưởng theo từng giai đoạn này nhanh chóng giảm trở lại, tháng 10 bắt đầu rớt xuống vực.”

“Bây giờ là đầu tháng 11, theo lý chúng ta có thể quan sát thêm một hoặc hai tháng nữa, nhưng khoản đầu tư vòng B vào Khải Tư sắp diễn ra, vì vậy vấn đề càng sớm được giải quyết thì càng tốt.”

Trác Thành lời ít mà ý nhiều nói: “Dị Khảo Sư hung hăng, Khải Tư không có cơ hội chiến thắng trong nghiệp vụ khóa học trực tuyến ban đầu. Anh nghĩ sao?”

“Chuyển đổi.” Lương Cao Viễn không do dự về điểm này, ngay cả khi biết quan hệ giữa ông chủ nhà mình với giám đốc Giang Ảnh của Khải Tư, lời nói ra cũng không về giữ lại: “Đây là cách duy nhất, nếu không đầu tư vòng B sẽ trở nên vô nghĩa, Khải Tư cũng không trụ được bao lâu.”

“Cách nghĩ của tôi là cắt giảm giáo dục đại học khỏi các khóa học trực tuyến ban đầu, bộ phận đào tạo kỹ năng, tức là một bộ phận khóa học trực tuyến này của Dị Khảo Sư đã làm đến trình độ cao nhất. Đồng thời, củng cố gia tăng sở trường của Khải Tư, tỷ trọng của bộ phận giáo dục bắt buộc.”

“Phương án cụ thể đợi đến cuộc họp cổ đông với Khải Tư có thể từ từ đàm phán. Tiền đề của kế hoạch chuyển đổi này là cần đạt được sự thống nhất với Khải Tư.”

“Khả thi.” Trác Thành nói lớn: “Phát huy điểm mạnh và tránh điểm yếu, Khải Tư nhất định phải đưa ra lựa chọn.”

Chỉ là… trước mặt cấp dưới lời của Trác Thành rất có uy lực, nhưng trong lòng chợt thấy có chút nao nao.

Giang Ảnh sau khi trở về từ thành phố C thì rất bận, điểm này thì anh biết rõ, mỗi này đều đến rồi đi một cách vội vàng, thời gian tốt lành của anh và cô cũng chỉ còn lại lúc ngủ vào ban đêm anh ôm cô vào lòng, ôm eo cô thủ thỉ vài câu.

Vốn dĩ tưởng rằng do số lượng trường học thí điểm của dự án mới tăng đột ngột, nền giáo dục Internet cạnh tranh khốc liệt, bản thân bộ phận vận doanh rất bận, vì vậy việc của Giang Ảnh vốn ở trạng thái như vậy nên anh cũng không nghĩ nhiều.

Không ngờ ngọn lửa này nhanh như vậy đã cháy đến trên người mình, Giang Ảnh cảm nghĩ như thế nào với ý kiến của Ngôn Sơn về việc yêu cầu Khải Tư chuyển đổi.

Giữa lại dự án lớp học trực tuyến đồng bộ mà đoàn đội Khải Tư muốn làm nhất, về điểm này chắc Khải Tư sẽ không phản đối.

Nhưng Trác Thành cũng không chắc chắn Khải Tư có đồng ý bỏ nghiệp vụ ban đầu không, suy cho cùng, cả đội bao gồm cả Giang Ảnh cũng đã đầu tư tất cả tâm huyết của họ, cũng thể hiện được cấp độ hàng đầu trong ngành.

Tình hình bây giờ đã khác, sự xuất hiện và tác động mạnh của Dị Khảo Sư, khiến cho Khải Tư cường tráng cũng gãy cổ tay.

Lương Cao Viễn thấy Trác Thành nói xong một câu thì khẽ cau mày không phát ra âm thanh nào nữa, ho nhẹ một tiếng, sau đó tiếp tục phân tích: “Sau vòng A mở rộng Khải Tư, Ngôn Sơn chiếm 40% cổ phần, chỉ cần một người trong đội ngũ nòng cốt của Khải Tư đồng ý chuyển đổi, vậy kế hoạch này cũng có thể thông qua.”

“Tôi hiểu ý của anh.”

Mặc dù không biết liệu Giang Ảnh có đồng ý cắt bỏ nghiệp vụ mà năm ngoái cô đã dành gần như toàn bộ tâm sức của mình vào hay không, nhưng trong lòng anh rất rõ, chuyện này cho dù anh không tiện mở miệng, cũng bắt buộc phải nói.

Vả lại một mình Lương Cao Viễn sợ rằng không đủ, tốt nhất là bản thân anh cũng nên ở đó, chắc hẳn hôm nay Lương Cao Viễn tìm anh cũng là có ý này.

Trác Thành thấp giọng thở dài: “Nhân lúc tôi ở đây, hẹn họ buổi chiều họp.”



“Buổi chiều họp cổ đông? Vội vàng vậy sao?” Giang Anh không khỏi hỏi.

“Tình hình nghiêm trọng, mặc dù cuộc họp đến hơi nhanh, nhưng đúng như dự đoán.” Tư Nguyên bỏ điện thoại xuống, quay lại chiếc bảng trắng trước bàn: “Chúng ta thảo luận cũng gần xong rồi, hoàn thiện thêm các chi tiết, cầm phương án này đưa cho bọn họ, chắc là vấn đề không lớn.”

“Đối với ảnh hưởng của vòng B…” Giang Ảnh hơi nghiêng đầu, đưa tay lên trán thở dài: “Hy vọng bên Ngôn Sơn có thể chấp nhận phương án của chúng ta, nếu không thành công thì chúng ta sẽ biểu quyết, chúng ta tổng cộng có 60% cổ phần, phương án sao lại không được thông qua chứ.”

“Đừng quá bi quan, theo tình hình trước mắt, chuyển đổi là phương án giải quyết phù hợp nhất.” Tư Nguyên vỗ vỗ Giang Ảnh: “Vừa rồi cậu vẫn chưa nói xong kế hoạch, tiếp tục đi.”

“Được.” Giang Ảnh gật gật đầu, lấy lại tinh thần tiếp tục nói: “Nguyên nhân nói chuyển đổi có thể sống sót, ngoài những gì cậu vừa đề cập đến, thị trường dự án mới rất lớn, những việc cần làm còn rất nhiều, tớ cảm thấy còn một điểm chính là kinh nghiệm trong năm nay của chúng ta, đã có thể kiểm chứng dự án lớp học trực tuyến đồng bộ có thể tiến hành ổn định, vì vậy việc phát triển sau này vẫn rất có kỳ vọng.”

“Đánh giá trước đây của chúng ta về dự án mới, giữ một thái độ bảo thủ tuyệt đối, một là vì thời gian bắt đầu không dài, không muốn đưa ra kết luận nhanh như vậy. Hai là vì sợ một hớp sữa độc… điều này là những gì cậu đã đặc biệt nhấn mạnh.”

“Phù…” Trong bầu không khí căng thẳng, Tư Nguyên phải đối mặt với sự mê tín của mình, xoa mũi nhịn cười: “Là vấn đề của tớ, cậu tiếp tục đi.”

“Khóa học trực tuyến trong giai đoạn giáo dục bắt buộc trên nền tảng của chúng ta bản thân nó đã có rồi, vì vậy bộ phận này không cần thiết phải bỏ, ngược lại còn phải làm nổi bật nó. Kết hợp khóa học trực tuyến nền tảng với dự án mới lại với nhau, các khóa học được ghi lại bởi các trường khác nhau với các mức độ khó khác nhau. Chẳng hạn như học sinh bình thường và học sinh trung bình, có thể xem các lớp học cơ bản, muốn tăng độ khó, chúng ta có thể hợp tác với các trường như trường trung học cơ sở thực nghiệm, tạo ra lớp học có giáo viên nổi tiếng mang thương hiệu Khải Tư.”

“Lớp học có giáo viên nổi tiếng còn có thể mở rộng cho các trường học phổ thông hoặc các trường không có điều kiện tham gia lớp thí điểm trực tiếp.” Tư Nguyên thẳng người bổ sung thêm: “Đúng, hai giáo viên, lớp học có hai giáo viên, lớp học với giáo viên từ trường của bản thân và giáo viên các trường nổi tiếng, so với lớp học trực tuyến đồng bộ càng thêm năng động, giá trị phổ quát càng lớn.”

“Vì vậy, các lớp học trực tuyến đồng bộ của chúng ta hướng tới một loạt các trường học ở các khu vực khó khăn, nền tảng khóa học trực tuyến có thể thực hiện được cho hầu hết các trường học bình thường.” Giang Ảnh và Tư Nguyên ăn nhịp với nhau: “Với lại tớ đã từng điều tra, điều nay trên thị trường hiện nay vẫn chưa có, nếu chúng ta tiên phong mở đầu làm thì chúng ta sẽ là duy nhất.”

“Viết đi, bây giờ sẽ viết kế hoạch, chúng ta cùng nhau viết.” Tư Nguyên mở máy tính, vừa nói đã bắt đầu gõ bàn phím: “Buổi chiều cầm phương án này đến Ngôn Sơn giống như cầm đủ lương thực và đạn dược, ổn định vững vàng.”

Giang Ảnh kéo ghế đến bên cạnh Tư Nguyên, hai người bắt đầu vừa nói vừa viết, thỉnh thoảng bổ sung một số chi tiết kế hoạch, Khải Chi cũng ở bên cạnh theo bọn họ phân tích, chỉnh lý logic kỹ thuật nghiệp vụ và điều chỉnh tương ứng theo điều họ phải làm, cả ba người sau một thời gian dài hào hứng và say mê, thỉnh thoảng tiếng thảo luận, bàn phím và lâu lâu lại có tiếng vỗ tay gần như phá vỡ phòng họp nhỏ.

Thời gian trôi qua rất nhanh, cách thời gian đã định với Ngôn Sơn chỉ còn một tiếng đồng hồ, Tư Nguyên viết xong bấn lưu tài liệu vài lần giống như ám ảnh cưỡng chế.

“Đại công cáo thành.” Tư Nguyên kiểm tra lại một lần, sau đó gửi tài liệu cho Giang Ảnh và Khải Chi để đề phòng, đóng máy tính một cái “bốp” ngẩng đầu lên một cách hùng dũng oai vệ: “Xuất phát!”