“Động Thiên cảnh!”. Đoạn Ngọc nhìn vị trung niên kia, đáy lòng âm thầm nói. Tu vi chênh lệch quá nhiều nên hắn không thể xác định được tu vi cụ thể của trung niên nhân nhưng hắn cảm giác không sai thì người này so với Kim trưởng lão của Thiên Vận thương đội chỉ mạnh không yếu, tu vi chí ít cũng là Động Thiên cảnh bảy tầng!
Cường giả như vậy lại là chủ khách điếm này, khó trách khách điếm này lại có đủ loại dịch vụ như thế, đến cả phòng tu luyện võ kỹ dạng này ở những đại thành khác chỉ có Phủ Thành chủ mới có thể mở cũng có.
“Lưu Quân tiền bối”. Lam Thất giống như là cùng người này nhận biết, hơi chút kinh ngạc thì đã đem chiến kiếm thu lại khom người nói. “Để tiền bối chê cười, ta cùng tên tiểu tử thối này có chút xung đột, cũng không muốn gây hại cho khách điếm”.
“Vãn bối không có ý này”. Đoạn Ngọc cũng thu lại Minh Dạ thương khom người nói. Lưu Quân đã ra mắt thì hắn muốn giết Lam Thất là chuyện không thể nào, vừa rồi ngoại trừ nguyên thần thiên phú thì hắn đã xem như bại lộ không ít át chủ bài của mình, không biết được vị Lôi Quân này có thể thấy được bao nhiêu.
Đồng thời với đó ở bên kia Lam Thất cũng giật mình không nhỏ, Đoạn Ngọc sau khi bạo phát bị Lưu Quân cản lại đã lập tức thu lại nhưng khí tức lúc kia Lam Thất vẫn rõ ràng, mười bảy mưới tám tuổi Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng đã là thiên tài khó được, xét duyệt toàn bộ Thánh Nguyên Đế quốc cũng không có mấy vị.
Thiên phú như thế thì bốn tháng sau tham gia Tông môn thí luyện cơ hồ là không chút huyền niệm nào, đi vào Tinh Thần tông là sự tình ván đã đóng thuyền!
“Thành chủ đã hạ lệnh trong hôm nay không được ở trong thành xung đột, người vi phạm sẽ bị phạt”. Lưu Quân liếc nhìn Lam Thất cùng Đoạn Ngọc thản nhiên nói. Cũng lười cùng Lam Thất kéo lên quan hệ.
“Thế nhưng dù sao thì nơi này cũng là địa bàn của ta, ta có thể ra mặt điều đình một chút, hai vị khách quan chỉ cần bồi thường cho ta là được”.
“Vâng!”. Lam Thất biểu hiện có chút không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể cắn răng gật đầu. Đoạn Ngọc tất nhiên là cũng không làm trái ý một vị Động Thiên cảnh bảy tầng trở lên, ai bảo hắn còn không đánh lại cường giả cấp số này.
“Ha ha, vậy thì tốt!”. Lưu Quân cười lớn. “Mỗi người hai mươi Hạ phẩm linh thạch là được”.
Đoạn Ngọc khóe miệng hơi giật, hắn cùng Lam Thật giao chiến kỳ thực cũng không gây nên tổn hại quá nhiều, Lưu Quân há miệng liền muốn hai mươi Hạ phẩm linh thạch? Tuy rằng nói đối với Động Thiên cảnh chút này linh thạch không đáng là gì nhưng luận giá trị thì vẫn hơn xa những gì bị phá hoại trong khách điếm.
Đáy lòng không thoải mái nhưng Đoạn Ngọc cũng chỉ có thể lấy ra hai mươi khối Hạ phẩm linh thạch đưa đến trước mặt Lưu Quân, lại không cam lòng thì người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Đoạn Ngọc tất nhiên là không dám có ý kiến.
— QUẢNG CÁO —
Lam Thất bên kia cũng là ngậm đắng đưa ra hai mươi Hạ phẩm linh thạch cho Lưu Quân. Hắn nội tâm không vui nhưng không dám tỏ thái độ với Lưu Quân, giận dữ đều chuyển sang Đoạn Ngọc, ánh mắt nhìn hướng Đoạn Ngọc càng thêm sắc lạnh.
“Được rồi! Sắc trời cũng không còn sớm nữa, hai vị khách quan về nghỉ ngơi đi, lại ở trong khách điếm giao chiến nữa thì tự gánh hậu quả”. Lưu Quân thu hồi linh thạch rồi gật đầu, trước khi rời đi cũng không quên nói một câu, ngữ khí nghiêm nghị.
Lưu Quân rời đi để lại ở chỗ này còn lại Đoạn Nhọc cùng Lam Thất lạnh lùng nhìn nhau, song phương đều không hề che giấu sát ý của mình.
“Rời khỏi Phù Sơn thành sẽ là tử kỳ của ngươi”. Im lặng một chút Lam Thất mới lạnh lùng nói một tiếng, dứt lời cũng liền xoay người rời đi.
Đoạn Ngọc khóe miệng nhếch lên cười nhạt. Buông ngoan thoại làm gì? Nói nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì. Đợi khi gặp lại Đoạn Ngọc sẽ cho Lam Thất biết ai mới là người đến tử kỳ!
Sau đó Đoạn Ngọc cũng liền quay về phòng nghỉ ngơi. Ngày hôm nay hắn gặp được khá là đặc sắc, trong lúc đó cũng tiêu hao không ít tinh lực, bây giờ cần phải nghỉ ngơi thật tốt chờ đợi ngày mai. Có Hắc Hỏa Xà chân thân thay hắn cảnh giới, hắn nghỉ ngơi vẫn tương đối an toàn.
Nếu là địch nhân mà đến cả Hắc Hỏa Xà chân cũng không thể đối phó thì hắn cũng không thể chống lại.
“ Tứ Hoàng tử tuyệt đối có thực lực Vô địch đồng giai!”. Trên thiên không, Thiên Tam cùng Thiên Cửu im lặng hồi lâu thì người trước mới thấp giọng mở miệng nói.
Càng quan sát thì bọn hắn càng cảm thấy Đoạn Ngọc sâu không lường được, chỉ là một vị Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng nhưng lại có thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, đợi đến khi Đoạn Ngọc trưởng thành thì sẽ còn đạt cấp độ nào?
“Ngân Tinh Thánh thể, đây là Đoạn gia Thánh thể kế thừa từ Đoạn Thần Đại Đế, Tứ Hoàng tử nếu như có Thánh thể thì từ lúc xuất sinh phải bị phát hiện mới phải”. Thiên Cửu đồng ý với nhận định của Thiên Tam, đồng thời lại cũng có chút tò mò.
Nếu như Đoạn Ngọc xuất sinh đã có Ngân Tinh Thánh thể thì thân phận địa vị ở trong Đoạn gia sẽ không phải giống như bây giờ, cơ hồ là một người thân cô thế cô, ngoài việc có Đoạn thị huyết mạch nên nhận được Hoàng Tử thân phận cùng các dạng tài nguyên tu luyện giống với những Hoàng Tử khác ra thì cũng không có cái gì đặc quyền.
— QUẢNG CÁO —
“Thánh thể nên là hậu thiên tạo thành”. Thiên Tam gật đầu. “Quốc chủ từ lâu đã thức tỉnh Thánh thể, nếu như Tứ Hoàng tử thức tỉnh Thánh thể trước khi khởi hành đi cùng Thiên Vận thương đội rời khỏi Đế đô thì không có khả năng tránh được cảm ứng của Quốc chủ, xem ra cũng là lần này ra ngoài Tứ Hoàng tử đã nhận được cơ duyên gì đó khó lường”.
“Có thể kích phát Thánh thể, cơ duyên kia tất nhiên không đơn giản”. Thiên Cửu đồng ý.
“Lão Cửu, ngươi có chú ý đến không, Tứ Hoàng tử lấy nguyên khí vận dụng Tam giai thân pháp võ kỹ nhưng uy năng cũng không kém Luân Hải cảnh lấy chân nguyên vận dụng”. Thiên Tam chợt dùng ngữ khí khác thường ý vị thâm trường nói.
“Đương nhiên là chú ý đến”. Thiên Cửu gật đầu. “Tứ Hoàng tử tu luyện ra Tinh nguyên khí thật sự là quá mạnh, xem ra lúc hắn đột phá Mệnh Tuyền cảnh đã mở ra không ít mệnh tuyền cơ sở, tu vi của hắn nhìn như Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng nhưng ngưng tụ nguyên khí cường đại e là thiên tài Mệnh Tuyền cảnh chín tầng cũng so được”.
“Ta xem thiên kiêu thần bí gây nên Tử phủ dị tượng Chư Đế Thời Đại không phải Tứ Hoàng tử ra thì tuyệt đối không phải là người khác”. Dừng lại một chút Thiên Cửu nói thêm.
“Mệnh Tuyền cảnh đã có Nhị giai nguyên thần, ngộ tính tu luyện võ kỹ thiên hạ hãn hữu, Mệnh Tuyền cảnh đã có thể vượt Đại cảnh giới bộc phát ra Luân Hải cảnh lực lượng, xét duyệt toàn bộ Võ đạo thế giới e là cũng không thể lấy ra cái thứ hai giống như hắn”. Thiên Tam trầm trọng gật đầu.
“Lam Thất thì thôi đi, ta xem Tứ Hoàng tử có thể giải quyết được hắn dễ dàng, chỉ là chủ khách điếm này cũng đã nhìn ra được Tứ Hoàng tử dị thường, chúng ta phải giải quyết thế nào?”. Thiên Cửu trong mắt tinh quang lưu chuyển hỏi.
“Lưu Quân, Động Thiên cảnh tám tầng, chuyện này nói cho Phù Sơn thành Thành chủ đi, để hắn chú ý một chút đến Lưu Quân, nếu như kẻ này đem tin tức liên quan đến Tứ Hoàng tử lộ ra thì lập tức thủ tiêu”.Thiên Tam thoáng chút suy nghĩ nói.
“Phiền phức như thế?”. Thiên Cửu nhíu mày.
“Dù sao cũng là Động Thiên cảnh tám tầng, y không có hành động sai lầm mà lại đem giết chết thì quả thực là không đáng”. Thiên Tam lắc đầu. Dừng lại một chút mới nói thêm. “Ngươi ở lại đây âm thầm chú ý Tứ Hoàng tử đi, từ bây giờ chúng ta sẽ chú ý đến nhất cử nhất động của Tứ Hoàng tử cùng với những người xung quanh hắn, ta đi gặp Phù Sơn thành Thành chủ một chút”.
“Đi thôi”. Thiên Cửu gật đầu. Thiên Tam sau đó cũng lập tức lắc người biến mất.
— QUẢNG CÁO —
“Tứ Hoàng tử, không biết ngươi còn cho chúng ta bao nhiêu kinh hỉ”. Thiên Cửu cúi đầu nhìn xuống chỗ phòng kia, nhìn thấy Đoạn Ngọc dĩ nhiên là đã chìm vào giấc ngủ hắn không nhịn được mà thầm nói.
Đường đường là Phong Hầu cảnh cường giả lại trở thành người trông trẻ nhưng Thiên Cửu không hề cảm thấy nhàm chán, đây không chỉ là nhiệm vụ hắn phải thực hiện mà hắn còn cảm thấy Đoạn Ngọc thật sự là thú vị, âm thầm theo dõi Đoạn Ngọc đương nhiên cũng là một chuyện thú vị.
Về phần Hắc Hỏa Xà chân thân đi ở bên cạnh Đoạn Ngọc cũng không để lộ ra Yêu khí, dưới tình huống không thể trực tiếp vận dụng tinh thần lực cảm ứng Hắc Hòa Xà chân thân thì Thiên Cửu cũng không thể nhìn ra được dị thường.
Tại hắn xem ra thì Hắc Hỏa Xà chân thân chỉ là bình thường thú sủng mà Đoạn Ngọc dưới cơ duyên xảo hợp đạt được mà thôi. Tương lai có thể đi đến một bước nào còn phải nhìn cơ duyên của nó, nếu như Đoạn Ngọc nguyện ý bỏ ra đại giá bồi dưỡng nói không chừng là sẽ giúp Hắc Hỏa Xà chân thân đạt đến cấp bậc không thấp.
Đoạn Ngọc đối với những chuyện này không biết, hôm nay thật sự là một ngày mệt mỏi nên Đoạn Ngọc ngủ đặc biệt ngon, sau ba canh giờ im lặng hắn mí mắt mới khẽ động mở ra. Bên ngoài trời đã tảng sáng, thiên không xuất hiện từng tia nắng nhẹ.
Sau khi rời giường cùng vệ sinh cơ bản Đoạn Ngọc liền diễn luyện một lượt Cửu Ảnh Biến. Lợi dụng thân pháp võ kỹ này hắn cũng xem như vận động thân thể một chút sau khi ngủ dậy, động tác luyện thể lúc này đã không còn tác dụng gì với hắn nên lựa chọn Cửu Ảnh Biến vẫn là hợp lý hơn.
Vận động hoàn tất hắn nghênh ngang dẫn theo Hắc Hỏa Xà chân thân đi ra phòng, trực tiếp đi hướng khách điếm đại sảnh, bên đó hắn có thể gọi mấy món đồ ăn.