*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đối phương chờ một lúc, đột nhiên “bụp–" một tiếng, đèn trong phòng sáng lên.
Sầm Dao đã quen với bóng tối, đột nhiên bị ảnh sáng chiếu rọi khiến mắt cô phát đau.
Cô theo bản năng nheo mắt, chờ đến khi thích ứng được mới nhìn qua góc phòng
Bóng người ngồi trên số pha khiến cô kinh
ngạc
Cô cử cho rằng là ai đó nấp trong bóng tối, nhưng không phải.
Thì ra là Thương Định Lập vừa gọi điện nhằm kha
Sâm Dao nhìn anh.
Anh cũng nhìn cô
Từ trong mất nhau, ảnh mat phức tạp mà thảm sau.
Điều thuộc trong tay anh văn còn bốc khỏi, khỏi thuốc tràn ngập khắp căn phòng
Cuối cùng, anh lên tiếng trước không lạnh a
Sam Dao sực tỉnh, lúc này mới nhận ra mình đang ban khỏa thân cử như vậy nhìn anh tới ngân người.
có chút xấu hổ.
Giữ chặt chiếc váy, miễn cưỡng che chắn bản thân.
Nhìn xung quanh, phát hiện căn phòng này không có không gian riêng nào cả.
Thật gay gol
Cô chỉ đành ngượng ngùng nói: “Anh quay người đi đi.
Anh ngôi trên ghế sô pha, nhìn cô một lúc, sau đó, đứng dậy, đẩy cửa ban công, sải bước ra ngoài.
Ánh sáng bên ngoài cửa sổ, rơi vào người anh.
Dảng người thon dài của anh, càng trở nên cao lớn hơn.
Sâm Dao nhìn ra xa xã, ngăn người một lúc.
Xoay người, vội vàng mặc đồ lên.
Nhưng lại phát sinh một việc khiến có quân bách
Cho hở phía sau chiếc váy, có không thể tự mình giải quyết bang một tay được
Sam Dao đưa tay ra phía sau, thủ rất nhiều lần, nhưng đều không có cách nào Những có cùng không thể mặc bộ quần áo không chính tế như thế này ra ngoài.
Cần giúp không? Giọng người đàn ông lại vang lên lần nữa, rất trầm thấp, rất tiểu người
Sầm Dạo nhưởng mắt nhìn anh một cái, chỉ liên tục lắc đầu: "Không cần đầu.
Thương Đình Lập không để lời từ chối của cô vào tai, chỉ dập tắt điếu thuốc, sải bước đến gần cô.
Chân anh dài, chỉ mấy bước là đi đến trước mặt cô.
Sầm Dao ngãng đầu nhìn.
Ánh đèn trên đầu chiếu xuống, cô bị cả thân hình anh bao bọc.
Cách gần như vậy, cô có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người anh.
Anh cũng có thể ngửi thấy mùi hương "hậu sự thanh than" trên người có
Thật mê người.
Đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ cử động.
chỉ nói hai chữ "Xoay người."
Săn Dao sừng sở, lại bị anh giữ lấy vai, xoay người lại Từ phản co thon thả xinh đẹp, đến phần móng
gọi cảm, gần như toàn phần thân trần đều rơi
vào mặt anh
Những đường nét hoàn mỹ khiến người ta khó
Tời mặt
Anh hit thở nặng nề, đáy mát xuất hiện những
mảng tối đen
Bàn tay to lớn nhấc mái tóc dài xóa loạn của cô sang một bên, để lộ đường nét trên chiếc cổ duyên dáng.
Ngón tay thon dài lướt qua làn da cô, hơi ấm đó khiến cô run rẩy.
Vô thức muốn cự tuyệt tiếp xúc với anh, nhưng tay mới vừa mới lại vào tay anh, đã bị anh giữ lại.
Dường như sự từ chối của cô đang khiêu khích
anh.
Cả người có bị anh giữ lại, có định trên tưởng
Cô bị cố định trên tường, quay lưng về phía anh.
Cảm giác thế này, khiến cô cảm thấy nguy hiếm, cô vùng vay để thoát ra.
"Cảm thấy hay không?” Đột nhiên, giọng người đàn ông vang lên bên tại.
Khán khăn, trầm thấp
Hàn chứa tình cảm phức tạp mạnh mẽ.
Cơ thể đang vùng vay của Sâm Dab dừng lại, dường như không hiểu, quay đầu nhìn anh Cái gi?"
Sắc mặt của Thương Đình Lợp rất phức tạp.
Buông tay cô ra, xoay người có lại.
Dường như lo làng có tấm lưng trên của có dựa vào tường quả lanh, anh vòng một tay là sau, on lay lưng
Không biết là do cô quá gầy, hay là do tay anh quá lớn, hơn nửa tấm lưng trần của co dường như nằm trong bàn tay anh,
Nhiệt độ cơ thể hòa vào nhau, khiến chân Sầm Dao mềm nhũn.
Hai tay theo bản năng giữ chặt cánh tay anh: “Thương Đinh Lập!"
Trong đầu là một mảng trắng xóa, không thể nghĩ gì khác, chỉ có thể gọi tên anh như vậy.
Thương Đình Lập năng cam có lên, để có nhìn anh.
Khỏe mặt có rưng rưng nước mat, hai mát như có dòng suối nhỏ chảy qua, xinh đẹp mê người.
Hầu kết của Thương Định Lập chuyển động, trầm giọng hỏi: “Tôi và vợ chưa cưới của tôi khiêu vũ, em cảm thấy thế nào?
Cho nên đây là khoc khoang h
Sâm Dạo kinh ngạc
Anh không hồi còn đỡ, anh vừa hoi, mặt cô đã chua xót
khuôn mặt nhỏ đanh lại, ham dùng lực muốn thoát ra khỏi tay anh
Thương Đình Lập lại không buông tay, chi trăm mặc nhìn vào mắt cô: “Sầm Dao, tôi cảm thấy hỏng bét.
Sầm Dạo kinh ngạc, vẫn không nói nên lời, chỉ nghe anh trầm giọng nói: "Em không nên cùng Bộ Tử Ngang xuất hiện trước mặt tôi l
Sầm Dao cắn môi.
Nhìn thấy chân mày nhíu chặt của anh, trong lòng hơi đau đớn.
Đàn ông đẹp trai luôn khiến người ta không nhịn được thương tiếc.
Cô cổ kim chế thôi thúc muốn vuốt ve chân mày anh: "Anh Thương, cầu này của anh hơi bá đạo rồi đấy.
"Đúng, anh ta mới là chồng hợp pháp của em.” Đôi mắt của anh càng lúc càng u ám, giọng điều dường như có vài phần thất vọng.
Người ngoài chỉ e sẽ khó mà tưởng tượng, người đàn ông luôn tràn đầy năng lượng như anh cũng có lúc thất vọng thể này
Trái tim Sám Dao đau đớn, nhưng vạn có giữ lại chút lý trí.
Anh đã biết rồi thì bây giờ lập tức buồng tôi ra "
Những người xuất hiện trong biệt thu này đều là người có máu mặt
Nếu để di biết được quan hệ giữa họ, đại với anh ta nói chỉ có hại chứ không có lợi
Sầm Dao tần lực khiến mình đối với anh lạnh lùng một chút, lý trí một chút.
Nhưng mà, mỗi của người đàn ông đã hôn xuống.
Cô run rẩy.
Vô thức lùi về sau một bước, lưng chạm vào tường, quay mặt đi.
Lông mi cũng run rẩy.
Nếu như có thật sự có lý trí, lúc này có nên đẩy
anh ra.
Nhưng có không làm được.
Nụ hòn vừa rồi rơi xuống, anh không hề lùi lại.
Mà cúi người, hôn xuống mỗi có.
Nụ hôn thể này, không hề gấp gáp, thậm chỉ có chút hàm súc.
Mang theo sự cảm đó, dường
như đang thăm dò tâm tư của cô
Săm Dao phát hiện minh tránh không được
Nghieng đấu tranh ne, mãi anh càng gần hơn Hồn, giữ mút mát
Mot đi hai đến, không giống như có đang tron tránh anh, mà ngược lại giống như một trò chơi đuổi bắt vậy.
Cả hai đều thở đối, chóp mũ ướt đẫm mồ hôi “Sầm Dạo, cô có ở đây không?" Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng của Bộ Tử Ngang.
Có tiếng gõ cửa.
Sam Dao sung so.
Lý trí đã quay trở lại.
Cô nhìn chăm chăm Thương Đình Lập.
Sắc mặt anh càng âm u, ánh mắt tỏa ra sự nguy hiểm vô tận.
"Sâm Dao!" Tiếng Bộ Tử Ngang vang lên.
Sầm Dao muốn lên tiếng.
Nhưng cổ có bống bị bàn tay to lớn của Thương Đình Lập siết chặt.
Lần này dường như cuối cùng cũng không nhận nại được nữa, không muốn chơi đùa với cô nữa.
Như thể hiện sự chiếm hữu, nu hon bá đạo của anh chặn môi cô lại.
Có mở miệng, tất cả lời muốn nói đều bị anh nuốt mất
Anh dùng rất nhiều sức hơn, rất điên cường Sam Dao cảm thấy dường như mình sap bị anh nuot mat rol.
"Sam Dao, có đừng im lặng nữa, tôi biết có bên trong Giang của Bộ Tự Ngông đã không còn nhận Bài