Chương 24 : Mộng
Thời gian trong nhàm chán trôi qua, trên tàu hỏa ngày nay không có tivi, cũng không có mạng internet, hành khách ngoại trừ làm chút việc vặt ra thì cũng chỉ có thể đi ngủ chờ đến nơi.
Lạc cũng vậy, trò chuyện cùng Erza một chút rồi cũng không biết làm gì nữa, đành tập trung tinh thần vào Quỷ ngọc trợ giúp nó tiêu hóa năng lượng của đám quỷ huyết hấp thụ lúc sáng.
Mười lít máu màu tương đương với mười con quỷ cấp Hạ Huyền, nếu để Quỷ ngọc tự động hấp thụ thì ước tính cũng phải bốn năm ngày mới hoàn công được, tuy nhiên nếu có Lạc nhúng tay thì sẽ đẩy nhanh tiến độ lên thêm hai ba phần.
Quỷ lực trong người Lạc đã sớm chạm đến ngưỡng Thượng quỷ, lần này cũng không biết có đủ để đột phá bình chướng mà đạt đến mức độ Huyền quỷ hay không, phải biết đó là sự biến đổi rất lớn về bản chất, càng thêm cô đọng hơn gấp chục lần.
Bất tri bất giác, trong sự tập trung cao độ đó thì đã đến tối, khoảng cách đến Tokyo chỉ còn khoảng một giờ lộ trình.
Ngay lúc mặt trời buông xuống hoàn toàn tắt nắng, Lạc không để ý rằng ở một góc tối nhỏ trên nóc khoang tàu bắt đầu mọc ra những con mắt màu vàng với đồng tử dẹp đen có khắc chữ kanji " 夢 " ( Yume : giấc mơ ) đang đảo qua đảo lại.
Dưới ánh nhìn của chúng, một sức mạnh mơ hồ kỳ ảo dần lan rộng ra, khiến các hành khách còn thức dần cảm giác mí mắt nặng trĩu, chẳng mấy chốc đã rơi vào giấc ngủ sâu.
- Làm sao thế này?....có cảm giác...thật..lạ....buồn ngủ...quá!
Lạc trong vô thức cảm thấy bất an, muốn mở ra quỷ lực tiến hành bảo vệ cơ thể nhưng đáng tiếc đã muộn, đầu óc hắn dần trở nên mơ hồ trống rỗng như người thiếu ngủ nhiều năm, chỉ muốn ngã đầu nghỉ ngơi thoải mái một lần.
Cuối cùng, chỉ kháng cự được vài phút thì hắn cũng từ bỏ, lệch đầu sang một bên chìm vào trong giấc mơ đi.
Cả một toa xe vào thời khắc này rơi vào tĩnh lặng như thế giới n·gười c·hết, kể cả ánh đèn cũng chớp tắt lập lòe lập lòe báo hiệu những việc không lành sắp xảy ra.
- A, cảm giác thật là tuyệt vời. Có thể giúp con n·gười c·hết trong giấc mơ đẹp, mình quả nhiên là một con quỷ tốt bụng mà!
Trên phần mui xe, một khu vực sắt thép bỗng nhiên hơi nhúc nhích, sau đó hóa thành bãi thịt bầy nhầy nhun nhúc nhô cao lên, đến cuối cùng hóa thành hình dáng một con người, à không, một con quỷ với hình dạng thanh niên tóc đen, mặc âu phục vô cùng lịch lãm.
Làn da trắng nhợt nhạt với những ô vuông xếp dọc bên má, đôi mắt to với đồng tử xanh dương ma mị, mỗi bên đều có khắc một chữ viết kanji, lần lượt là Hạ và Nhất.
Nếu Lạc có thể nhìn thấy cảnh này ắt hẳn sẽ cảm thấy rất ngạc nhiên, bởi vì đây không phải ai khác chính là một trong những kẻ phản diện chính trong nguyên tác
----- Hạ Huyền Nhất: Enmu, hay còn được biết đến với cái tên " Mộng Yểm ".
****
- Nơi này là nơi nào?
Khi Lạc mở mắt dậy, khung cảnh đập vào tầm nhìn của hắn chính là căn phòng nhỏ quen thuộc.
Bàn ghế, tủ sách, máy tính, kể cả những chậu lan hồ điệp nhỏ ngoài của sổ, tất cả mọi thứ lại thân thuộc nhưng cũng rất mơ hồ.
- Đây, hình như là phòng của mình mà? Vậy tất cả mọi thứ chỉ là giấc mơ hay sao?
Hắn bước xuống giường, đứng ở trước tủ quần áo nhìn bản thân phản chiếu qua gương.
Trong đó là một thiếu niên trẻ tuổi tầm mười tám, gương mặt hơi tròn dễ nhìn, mắt to, mũi cao môi mỏng, khi cười hàm răng trắng đều toát lên vẻ ấm áp như ánh mặt trời.
Đây chính là hắn --- Nguyễn Trần Lạc, trước khi thảm cảnh gia đình hắn xảy ra.
- Thảm cảnh? Tai nạn giao thông? Ba mẹ, bé Na....
Như chợt nhớ ra gì đó, Lạc hoảng hốt nhìn vào tấm lịch treo trên tường, hiện tại đã là ngày 4/5, đã sớm qua ngày lễ lớn mà gia đình hắn cùng nhau đi du lịch.
- Tất cả chỉ là mơ, là mơ thôi!
Lạc như vỡ òa đi, một cảm xúc cháy rực bùng nổ trong tim hắn, kèm theo còn có cả sự hoang mang lo sợ.
Cạch!
Đẩy ra cửa phòng, dọc theo hành lang đi rồi xuống cầu thang đến tầng dưới, ánh mắt hắn ướt át nhìn khung cảnh trước mặt
Bố ngồi trên salon vừa đọc báo vừa xem ti vi, bên cạnh là bé Na vừa tròn mười tuổi đang ngâm nga nhảy múa theo một nhóm thần tượng nào đó trên điện thoại, mẹ hắn không có đây nhưng tiếng xèo xèo trong nhà bếp kia sao mà nghe nó yên bình đến lạ.
- A, ba ơi ba, anh hai ngủ nướng dậy rồi kìa, còn chưa thèm đánh răng cơ!
Bé Na cười toe toét chạy ù lên ôm lấy vai ba hắn, nét mặt tinh nghịch bắt đầu kể lể, đây chắc hẳn là trả thù vì ngày hôm qua hắn không mua bánh ngọt cho bé đi.
- Thằng Lạc, mày lớn rồi mà không biết lo thân à, mau sửa soạn ăn sáng rồi còn đi học.
Ba hắn, người đàn ông gánh vác kinh tế của toàn bộ gia đình, nghiêm khắc nhưng cũng rất dịu dàng, luôn quan tâm dạy dỗ hai anh em điều hay lẽ phải, trước đây Lạc có phần ngang bướng hay cãi nhau với ông, nhưng giờ đây hắn chỉ thấy sóng mũi cay cay, khó khắn lắm mới nhịn được nước mắt rơi xuống.
Thật sự, chỉ có mất đi rồi mới biết cuộc sống bình dị hiện tại là đáng quý đến nhường nào.
- Dạ, con xong ngay đây.
Đáp lại một câu, hắn sợ mình xấu mặt trước bé Na nên lập tức quay người chạy đi vệ sinh cá nhân.
Sau đó, một nhà bốn người quây quần dùng bữa sáng bên nhau, vừa nhẹ nhàng cũng vừa thật ấm áp.
****
Đoàn tàu số 09 tiến về Tokyo, khoang A7.
- Xin lỗi chàng trai, nhưng ta muốn gặp lại gia đình mình.
Thiếu phụ ngồi cạnh Lạc từ khi nào đã tỉnh dậy, hay nói đúng hơn là cô ta chỉ giả vờ ngủ, ánh mắt lóe lên vẻ hoài niệm điên cuồng nhìn lấy hắn, trên cổ tay không biết từ khi nào đã quấn lấy một đoạn dây máu nối liền với cổ tay của hắn.
Người phụ nữ này tên gọi là Suzue --- Watanabe Suzue, mất chồng cùng bốn đứa con trong một vụ h·ỏa h·oạn lớn.
Suốt cả một năm sau đó, Suzue tưởng nhớ gia đình đến phát điên, sống vật vờ như một hồn ma giữa Tokyo rộng lớn.
Cho đến một ngày, Suzue gặp được Enmu - Mộng Yểm.
Với năng lực điều khiển giấc mộng, hắn ban cho Suzue được gặp lại chồng con của mình, nhưng với một điều kiện cô phải giúp hắn g·iết người.
Giấc mộng mà Enmu có khả năng cho người khác thấy không phải vô hạn, nó như hai vòng tròn đồng tâm, phần bên ngoài là Mộng giới còn bên trong là Linh giới.
Bên trong Linh giới là nơi chứa đựng [ Linh cầu ] được xem như bản nguyên hồn phách của con người, một khi nó bị phá hủy sẽ khiến người đó mãi mãi rơi vào giấc mộng không thể thoát ra.
Khi đó, Enmu sẽ biến giấc mơ đẹp của n·ạn n·hân trở thành ác mộng, rồi từ bên ngoài như xem phim nhìn họ đau khổ giãy dụa, qua đó thỏa mãn thú vui tuyệt vời của bản thân.
Để phá hủy Linh cầu, Enmu chọn ra một số con người uy bức lợi dụ điều khiển bọn họ, thông qua [ Quỷ thuật • liên kết giấc mộng ] đưa họ vào trong mộng cảnh của n·ạn n·hân, từ đó tìm đường vào Linh giới.
Mà rất không may cho Lạc, Enmu lần này lựa chọn hắn trở thành con mồi của mình, cho nên mới có cảnh tượng như hiện tại xảy ra.
*****
Mộng cảnh.
Suzue xuất hiện trong một khoảng sân nhỏ, khung cảnh hiện đại kỳ lạ khiến cô đầu tiên là cảm thấy ngỡ ngàng. Tuy vậy rất nhanh chút cảm xúc đó cũng bị Suzue dẹp bỏ đi, mục tiêu hiện tại của cô là tìm đến biên giới của giấc mơ, rồi thâm nhập vào phá hủy Linh cầu.
- Chỉ cần thành công, chỉ cần thành công thì mình sẽ có thể gặp lại gia đình rồi.
Suzue từ trong kimono lấy ra một cây sắt nhọn, bên trên có Quỷ lực của Enmu quấn quanh, là dụng cụ chuyên dùng để đục thủng vách ngăn tiến vào Linh giới.
Ở một góc tường rào, Suzue dùng hết sức đâm mạnh vào trong, ở điểm mà mũi sắt tiếp xúc không gian bắt đầu vặn vẹo rồi như tấm gương rạn nứt, cuối cùng sụp đổ xuống.
Mà Suzue cũng bị lực hút từ đó cuốn vào bên trong, chỉ chớp mắt sau mọi thứ đã hoàn toàn lành lặn lại như chưa từng tổn hại.
Cùng lúc đó, Lạc đang ngồi vui vẻ ăn sáng cùng gia đình thì bất chợt ngẩn ra, trước mặt hắn một tinh linh nhỏ bé tóc đỏ từ lúc nào đã xuất hiện bay tới bay lui, trong miệng còn phát ra từng tràng lời nói chuunibyou khó hiểu.
- Wahaha, đây chính là Thiên giới của nhữ sao? Quả nhiên không làm mị thất vọng...
- Ưm, đây là gì, nhìn ngon thế, là thức ăn đến từ thiên đàng hay địa ngục?
-.....
Leng keng!
- Erza????
Lạc bật thét lên, cũng không quan tâm bản thân vừa khiến chiếc muỗng bên cạnh rơi xuống đất, ánh mắt trợn trừng không thể tin nổi.
Đây----chẳng lẽ mới thực sự là mơ hay sao??
Bên kia Linh giới, Suzue cũng một mặt mộng bức nhìn khung cảnh hoành tráng trước mặt mình, rung động nuốt một ngụm nước bọt vốn không tồn tại
- Đây là....cái thứ Linh giới quỷ quái gì đây????