Trợ lý kia tên là Trần Diệp.
Hắn dành cả buổi sáng tra xét lý lịch của người nọ, nhưng lại không đào bới được gì. Xem ra ông nội đã có chuẩn bị. Hắn và tên này không có quan hệ gì, dùng cái gì để mà uy hiếp người ta đây?
Tạ Tây Hoa ra lệnh cho hai thư ký của mình viện cớ bị bệnh nghỉ ở nhà, bàn giao tất thảy công việc cho Trần Diệp, đồng thời bí mật ra lệnh những người khác không được giúp y.
Một giờ sau, Trần Diệp tới gặp hắn: "Việc nhiều như vậy, một mình tôi không làm xuể."
Tạ Tây Hoa cười thầm trong lòng. Nếu không làm xuể thì từ chức đi.
Trần Diệp nói: "Tổng giám đốc không cần phải lo. Tôi vừa gửi văn kiện cần xử lí đến nhà hai trợ lý bị bệnh rồi, trên đường về cũng sẵn tiện mua cho ngài một phần bánh bao súp này."
Tạ Tây Hoa: "..."
"Lúc đến nhà hai người kia, tôi thấy một người còn đang sung sức tập thể dục, người còn lại mải mê cùng bạn đánh bài. Thoạt nhìn cũng không bị bệnh nặng lắm đâu."
Tạ Tây Hoa cười lạnh.
Trần Diệp bồi thêm, "Tôi ở ngay bên ngoài, có chuyện gì xin ngài cứ gọi tôi."
Tạ Tây Hoa quay đầu đi, không thèm để ý tới y.
Cút cút cút!