Long Vương Xuất Thế

Chương 9: Như vậy cũng không được!




Sau khi Tề Thiên cúp máy, điện thoại của anh nhận được tin nhắn từ Ác Long Bắc Hải.

Thẩm Bằng Bân, cậu thứ hai của nhà họ Thẩm, hai năm trước đã rời khỏi Thiên Ngân.

Nguyên nhân Thẩm Bằng Bân rời khỏi Thiên Ngân thì người ngoài không biết, nhưng trong tin tức do Ác long Bắc Hải gửi đến đều ghi rõ ràng, bởi vì Thẩm Bằng Bân cưỡng ép khai phá một mảnh đất, gây thiệt hại bảy mạng người, hơn nữa đều là do một tay Thẩm Bằng Bân thúc đẩy.

Thẩm Bằng Bân mặc dù là một cậu ấm, nhưng hắn ta có tính cách hung tàn và rất thích tranh đấu theo cách tàn nhẫn, hắn ta nổi tiếng là kẻ tàn độc trong giới cậu ấm cô chiêu ở Thiên Ngân.

Hai năm sau khi rời Thiên Ngân, nhà họ Thẩm không hề hỗ trợ tài chính cho Thẩm Bằng Bân, tuy nhiên, Thẩm Bằng Bân tự lực cánh sinh tạo dựng tên tuổi ở nơi khác, thậm chí còn thành lập một băng đảng ngầm, điều này thể hiện năng lực và sự tàn nhẫn của hắn ta.

Lần này Thẩm Bằng Bân quay lại là để cướp tài sản của nhà họ Thẩm!

Trở ngại lớn nhất đối với Thẩm Bằng Bân lúc này chính là Thẩm Thu Thủy, người hiện đang phụ trách tập đoàn Thẩm thị.

Thẩm Bằng Bân làm việc tàn nhẫn, thủ đoạn hắn ta áp dụng cũng là trực tiếp, hắn ta muốn Thẩm Thu Thủy chết, như vậy thì Thẩm Bằng Bân đương nhiên có đủ tư cách tiếp quản tập đoàn.

Đọc xong, Tề Thiên xóa tin nhắn trên điện thoại, đi ra ngoài, bắt một chuyến xe, đi về hướng của tập đoàn Thẩm thị.

Trên tầng cao nhất của tập đoàn Thẩm thị, trong phòng chủ tịch, Thẩm Thu Thủy đang ngồi trên ghế sofa tiếp khách, trên chiếc ghế đơn còn lại của sofa là một người đẹp tóc ngắn.

Thẩm Thu Thủy nhìn tư liệu mà người đẹp tóc ngắn mang đến, trên mặt lộ ra biểu cảm khó hiểu: "Kiều Lăng, cậu có chắc thông tin của cậu là chính xác không?"

Kiều Lăng gật đầu: "Đương nhiên không sai, cậu biết tớ làm gì mà, Tề Thiên này là một tên tội phạm mới hoàn thành lao động cải tạo."

Thẩm Thu Thủy cau mày thật chặt.

Kiều Linh vô cùng khó hiểu hỏi: "Thu Thủy, ông nội cậu rốt cuộc nghĩ thế nào mà lại để cậu đính hôn với một tên tội phạm chứ? Chỉ vì lời nói của Cố Văn sao? Cho dù Cố Văn là người giàu nhất Thiên Ngân, ông ta cũng không nên đẩy cậu vào hố lửa như thế?"

Trong lòng Thẩm Thu Thủy tràn ngập sự chua xót, cô vốn đã khó chấp nhận việc phải đột ngột đính hôn với một người xa lạ rồi, nhưng bây giờ cô lại phát hiện ra người này còn mới ra tù!

Thẩm Thu Thủy cay đắng nói: “Hôn ước này là do ông nội tớ và người khác lập trước đó, tớ không thể từ chối được.”

Kiều Lăng cảm thấy không đáng cho Thẩm Thu Thủy: “Thu Thủy, cậu xinh đẹp, gia thế tốt, lại có năng lực, bao nhiêu đàn ông ưu tú theo đuổi còn không kịp, kết quả bây giờ người được lợi là một tên tội phạm lao động cải tạo, anh ta bị bắt là vì lái xe đụng người ta rồi bỏ chạy! Nhân cách của loại người này quả thực là tệ hại dưới đáy xã hội! Cậu có biết cô gái bị anh ta đụng trúng thảm hại thế nào không? Đôi chân của cô ấy bị tàn tật và cô ấy sẽ phải ngồi xe lăn cả đời!”

Khi Kiều Lăng điều tra Tề Thiên, cô ấy đã thu thập tất cả thông tin.



Thẩm Thu Thủy cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, khẽ lắc đầu: “Quên đi, không nói chuyện này nữa.”

Thẩm Thu Thủy biết mình không thể từ chối chuyện này, sinh ra trong một gia đình như nhà họ Thẩm, cơm ăn áo mặc đương nhiên không cần lo lắng, nhưng đồng thời cũng sẽ mất đi quá nhiều thứ.

Kiều Lăng ở bên cạnh càng nói càng tức giận.

Đối với Kiều Lăng, một người đàn ông như Tề Thiên: ​​​​không có trách nhiệm, không có năng lực, đúng là một bãi bùn lầy, là kẻ vô dụng!

Thẩm Thu Thủy gượng cười, nhìn cô bạn thân đứng bên cạnh đang cảm thấy tiếc nuối thay cho mình, lạc quan nói: “Dù sao thì đó cũng chỉ là giao dịch giữa tớ và anh ta mà thôi, hiện tại chúng tớ chỉ mới đính hôn, chưa thực sự kết hôn.”

"Như vậy cũng không được!" Kiều Lăng vẫn tức giận: "Toàn thể giới kinh doanh ở Thiên Ngân đều biết chuyện đính hôn hôm nay, cho dù cuối cùng không kết hôn thì cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của cậu! Tề Thiên này thật sự là kinh tởm! Cóc ghẻ mà đòi ăn ăn thịt thiên nga!”

Thẩm Thu Thủy đứng lên: "Được rồi, không nói chuyện này nữa, lần trước không phải cậu nói quán ăn kia ngon lắm sao, đi thôi, hôm nay chúng ta đi ăn thử."

"Thu Thủy, cậu... Hầy." Kiều Lăng còn muốn nói gì khác, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Thẩm Thu Thủy, cô ấy chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ.

Hai cô gái đi xuống tầng dưới của công ty, dọc đường đã thu hút sự chú ý của rất nhiều nhân viên, tuy Thẩm Thu Thủy là chủ tịch nhưng khung cảnh tuyệt đẹp do hai mỹ nữ cùng nhau tạo thành vẫn khiến người ta không nhịn được mà liếc nhìn thêm lần nữa.

Mới vừa ra khỏi cổng công ty, Tề Thiên đã đi về phía cô.

Thẩm Thu Thủy cau mày.

Tề Thiên đi tới bên cạnh Thẩm Thu Thủy, vòng tay qua ôm lấy bờ vai ngọc ngà của cô.

Thân thể Thẩm Thu Thủy khẽ run lên, vô thức muốn chống lại động tác của Tề Thiên, nhưng cuối cùng vẫn cố nhịn.

Tề Thiên rõ ràng cảm nhận được phản ứng kháng cự của Thẩm Thu Thủy, anh mỉm cười nhìn Thẩm Thu Thủy, nhìn Kiều Lăng nói: "Thu Thủy, đây là ai vậy?"

Thẩm Thu Thủy vừa muốn nói chuyện, Kiều Lăng đã giành nói trước: "Tề Thiên phải không?"

Trong giọng điệu của Kiều Lăng lộ ra sự bất mãn mãnh liệt.

Tề Thiên khẽ gật đầu, có phong độ, rất lịch thiệp: “Xin chào.”



Nhìn thấy bộ dáng ra vẻ phong độ của Tề Thiên, Kiều Lăng cười khẩy: “Có một số người thật sự cho rằng bay lên đầu cành là có thể thành phượng hoàng, đáng tiếc, quạ đen thì vẫn là quạ đen, dù có bay lên cây ngô đồng thì vẫn là con quạ đen."

Ý mỉa mai trong lời nói của Kiều Lăng rất rõ ràng.

Tề Thiên làm như chưa nghe thấy gì, trên môi vẫn nở nụ cười, nói với Thẩm Thu Thủy: "Thu Thủy, em đi đâu vậy? Chúng ta đi cùng nhau nhé?"

Kiều Lăng khoanh tay trước ngực, giọng điệu không tốt nói: "Tôi nói này Tề tiên sinh, tôi và Thu Thủy là bạn thân, chúng tôi ở bên nhau, đừng bảo là anh cũng muốn nghe hết chuyện chúng tôi nói đấy? Khoan bàn tới việc giữa hai người chỉ mới đính hôn, cho dù là đã kết hôn, hai bên cũng cần có không gian riêng, anh không cảm thấy mình có vẻ dư thừa lắm sao?”

Tề Thiên vẫn như là một miếng thuốc dán nói: “Thu Thủy, ông cụ Thẩm muốn chúng ta tiếp xúc nhiều hơn.”

Thẩm Thu Thủy thấy Tề Thiên lấy ông nội ra làm cái cớ thì lập tức giận sôi máu, nhưng lại không có chỗ nào để phát tiết, nhìn thoáng qua Tề Thiên rồi Thẩm Thu Thủy nói với Kiều Lăng: “Kiều Lăng, hôm khác chúng ta lại tụ họp sau đi.”

Sao Kiều Linh lại không hiểu được ý trong lời nói của Tề Thiên chứ, cô ấy không ngờ người đàn ông này lại vô liêm sỉ như vậy, cô ấy đã nói rõ ràng, mà anh ta còn dùng ông nội của Thẩm Thu Thủy làm cớ để ép buộc người khác!

Kiều Lăng lập tức nói: "Thu Thủy, chúng ta đã hẹn nhau rồi, tại sao phải đổi ngày, đừng nói chỉ là đính hôn, cho dù Cố Văn ở đây thì không phải ông ta nói cái gì thì là cái đó đâu."

Lời nói của Kiều Lăng hiển nhiên là nhằm vào Tề Thiên, đừng nói Tề Thiên chỉ là một người mà Cố Văn chỉ định, cho dù Cố Văn chính mình ở đây, hôm nay họ cũng không cần nể mặt ông ta.

Vẻ mặt Thẩm Thu Thủy tràn đầy vẻ khó xử, một mặt, cô biết Kiều Lăng đang bất bình thay mình, mặt khác cô cũng lo lắng cho gia tộc, cân nhắc kỹ càng rồi cô cũng chỉ có thể nghĩ ra một cách thỏa hiệp.

"Kiều Lăng, nếu không thì cứ đến chỗ của tớ đi, nhà mới dọn, cậu cũng đi cho biết nhà."

Kiều Lăng cũng biết Thẩm Thu Thủy khó xử, nên cũng không cố chấp tới nhà hàng nữa, gật đầu: “Được rồi, vậy chúng ta cùng nhau đi về, lấy xe của tớ đi.”

Tề Thiên không quan tâm, anh tới đây chỉ là để chắc chắn rằng Thẩm Thu Thủy sẽ không chạy lung tung, anh đi theo Thẩm Thu Thủy, tiến về phía xe của Kiều Lăng.

Kiều Lăng vừa mở cửa xe ngồi vào ghế lái, liền phát hiện Tề Thiên mở cửa ghế sau ngồi vào.

Kiều Lăng lạnh lùng nói: "Anh Tề, hình như tôi không có mời anh lên xe của tôi đúng không?"

Tề Thiên cười khẽ: “Dù sao chúng ta cũng phải đến cùng một nơi, tôi không có xe, tiện đường cho tôi quá giang đi.”

Kiều Lăng cố nhịn dữ lắm mới không đá Tề Thiên ra khỏi xe, dù sao vẫn phải chừa cho Thẩm Thu Thủy một ít thể diện, cố nén sự chán ghét đối với loại người như Tề Thiên, Kiều Lăng khởi động xe.

Tề Thiên ngồi ở phía sau xe, cẩn thận quan sát, khi chiếc xe chạy tới, Tề Thiên xác định trên đường đi có ít nhất ba chiếc xe bám theo bọn họ!