Long Vương Xuất Thế

Chương 145: Tôi đã bắt được ông ta




Cuộc trò chuyện giữa hai người truyền đến tai Liễu Kiến Quân.

Liễu Kiến Quân sửng sốt! Thuốc giả!

Hơn nữa nghe bọn họ nói, số thuốc giả này sẽ tràn vào Bệnh viện Nhân dân số 2!

Ba năm ở cùng con gái trong bệnh viện, Liễu Kiến Quân hiểu rất rõ những người đang phải chịu đựng sự tra tấn từ bệnh tật!

Nhưng bây giờ, những kẻ cặn bã này lại muốn đưa thuốc giả vào bệnh viện!

Liễu Kiến Quân trốn vào một góc tối, lấy điện thoại di động ra, bật camera và ghi lại cảnh tượng trước mặt.

Trong bóng tối, một chiếc xe tải nhỏ không mở đèn chạy tới, thùng xe mở ra, những thùng thuốc giả trong đó được tài xế xe tải và tên bác sĩ trẻ kia hợp tác chuyển ra ngoài.

"Nhanh lên, nhanh tay nhanh chân một chút." Chủ nhiệm Lưu ở bên cạnh thúc giục. Từng thùng thuốc giả bị chuyển vào kho hàng, sáng mai những thứ thuốc giả này sẽ được đưa đến bệnh viện và sử dụng cho bệnh nhân.

Liễu Kiến Quân ẩn mình trong bóng tối đã quay lại toàn bộ cảnh tượng này.

Đột nhiên, có cuộc gọi đến điện thoại di động của Liễu Kiến Quân.

Khi vừa nhìn thấy cuộc gọi đến, Liễu Kiến Quân đã cảm thấy chuyện không ổn, nhưng ông ấy còn không kịp phản ứng, ngay tức khắc, tiếng chuông điện thoại đã vang lên.

Tiếng chuông điện thoại di động vang lên vô cùng chói tai giữa bầu trời đêm.



Mấy người đang chuyển hàng giật mình, nhìn về phía có tiếng chuông thì thấy Liễu Kiến Quân đang trốn trong góc.

"Mẹ kiếp!" Chủ nhiệm Lưu mắng to một tiếng: "Bắt lấy ông ta"

Những người đang chuyển hàng nhanh chóng đặt đồ trong tay xuống, họ biết rất rõ nếu chuyện này bị người khác biết và bị truyền ra ngoài, thì sẽ phải ngồi tù!

Mấy người lập tức lao về phía Liễu Kiến Quân.

Liễu Kiến Quân vội vàng nhét điện thoại di động vào túi, lại vô tình ấn vào nút trả lời.

"Xin chào, bây giờ chúng tôi sẽ tặng anh một bộ miễn phí..."

Trong điện thoại vang lên giọng của một người đàn ông, đây rõ ràng là một cuộc gọi quấy rối.

Liễu Kiến Quân chạy như điên trên con đường nhỏ. cạnh nhà kho.

"Mẹ kiếp! Lái xe đuổi theo!" Chủ nhiệm Lưu mắng to một tiếng rồi lao thẳng lên chiếc xe tải bên cạnh đuổi theo.

Người có nhanh đến mấy cũng không thể chạy nhanh hơn xe, chiếc xe tải nhanh chóng đuổi kịp Liễu Kiến Quân, một tiếng phanh gấp chói tai, chủ nhiệm Lưu nhảy ra khỏi xe, lao về phía Liễu Kiến Quân.

"Là ông! Liễu Kiến Quân!" Chủ nhiệm Lưu nhìn rõ mặt Lưu Kiến Quân, trong lòng vô cùng hoảng sợ!

Nếu là người khác, chủ nhiệm Lưu vẫn cho rằng còn có thể thương lượng được, nhưng nếu là người này thì hôm nay nhất định phải bắt người này lại!



Chủ nhiệm Lưu lao tới, cố gắng hạ gục Liễu Kiến Quân.

Liễu Kiến Quân nhanh chóng né tránh, nhưng vẫn bị chủ nhiệm Lưu ôm lấy bắp chân.

"Tới đây mau! Tôi đã bắt được ông ta! Xóa video trên điện thoại của ông ta!"

Chủ nhiệm Lưu hét lên.

Liễu Kiến Quân điên cuồng giấy giụa muốn thoát ra, nhưng chủ nhiệm Lưu đã ôm chặt lấy ông ấy, sức mạnh giữa bọn họ cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Liễu Kiến Quân lớn tiếng chửi bới: "Lưu Tài Lương, các người bán thuốc giả, mẹ nó, các người sẽ không được chết tử tế đâu! Mẹ kiếp!"

Lưu Tài Lương là tên của chủ nhiệm Lưu.

Nhìn thấy những người đó càng ngày càng gần, trong lòng Liễu Kiến Quân nảy lên sự hung ác, đá vào. mặt Lưu Tài Lương.

Lưu Tài Lương đau đớn, buông tay ra. Liễu Kiến Quân nhân cơ hội nhanh chóng tẩu thoát. "px"

Lưu Tài Lương đứng dậy khỏi mặt đất, giận dữ chửi bới, lại lao lên xe, lái xe đuổi theo Liễu Kiến Quân.

Xe tải càng ngày càng gần Liễu Kiến Quân, chỉ còn chưa đầy 100 mét là Liễu Kiến Quân có thể chạy ra khỏi kho hàng, một khi lên đường cái thì sẽ không sao, ngoài sân có rất nhiều xe qua lại.

Lưu Tài Lương đang lái xe nhìn thấy Liễu Kiến Quân ngày càng tiến gần đến cổng sân, trong mắt hiện lên tia dữ tợn, ông ta đạp mạnh chân ga, chiếc xe tải đột ngột lao về phía trước.