Long Vương Xuất Thế

Chương 13: Ngồi ở ghế phụ




Thẩm Thu Thủy cố tình kể lại những gì đã xảy ra vào buổi chiều, mục đích là khiến cho người như Tê Thiên biết khó mà lui.

Không ngờ rắng Tê Thiên vẫn mặt dày đi theo.

Thấm Thu Thủy không có gì đế nói với loại người như Tê Thiên, cô biết nếu mình nói không dẫn Tê Thiên đi cùng, người này nhất định sẽ lại lôi öng nội cô ra làm cớ.

Đi đến sân biệt thự, Thẩm Thu Thủy lên xe, Tế Thiên chủ động kéo cửa ghế phụ ra ngồi cùng.

Thấm Thu Thủy khởi đông xe rồi phóng đi, không thèm nhìn Tề Thiên lấy một cái

Ngồi ở ghế phụ, Tê Thiên quan sát các phương tiện di chuyển xung quanh, may mắn là không còn chiếc xe nào bám đuôi, điều này khiến Tê Thiên yên tâm.

Tê Thiên không sợ những sát thủ đó, chủ yếu là vì một khi có quá nhiều thế lực tham gia, sự việc sẽ trở nên cực kỳ rắc rối.

Nửa tiếng sau, Thẩm Thu Thủy dừng xe trước một quán bar được trang trí sang trọng.

Tê Thiên vừa xuống xe là đã nhìn thấy Kiều Lăng đang đợi ở cửa.

Kiều Lăng cũng nhìn thấy Tê Thiên, cô ấy cau mày, đi tới trước mặt Thẩm Thu Thủy, thấp giọng hỏi: “Sao cậu cũng mang theo người này vậy?”

Thẩm Thu Thủy bất đắc dĩ nói: “Anh ta nhất quyết muốn đi theo”



Kiều Linh cười khinh thường: "Haha, thật sự coi mình là chồng, là chủ đấy à! Không sao cả, cứ để anh ta đi theo cậu, để anh ta được nhìn thấy thực tế thì mới hiểu được khoảng cách giữa anh ta và cậu! Tối nay, tất cả những người tới đây đều là tầng lớp thượng lưu trong xã hội, một thứ rác rưởi như Tê Thiên căn bản là không thể so sánh được!"

Kiều Lăng đưa Thấm Thu Thủy vào quầy bar mà không liếc nhìn Tê Thiên lấy một cái

Quán bar được trang trí lộng lẫy, những người phục vụ bên. trong đều là mấy anh chàng điến trai hoặc các cô gái xinh đẹp, ba người bước vào phòng VIP 888.

Căn phòng này rất rộng, ít nhất cũng phải hơn 100 mét vuông, trang trí sang trọng, trên bàn bày đầy rượu hảo hạng, một cô phục vụ xinh đẹp đứng sẵn bên trong để rót rượu và bấm bài hát.

Khi Thấm Thu Thủy bước vào, nhiều ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, tất cả đều chăm chăm vào cô.

Thẩm Thu Thủy hôm nay lại ăn mặc bình thường, lớp trang điểm trong buổi tiệc đính hôn lúc trưa cũng đã được tẩy đi, nhưng dù vậy, các đường nét khó tìm ra khuyết điểm trên khuôn mặt tỉnh xảo kia của cô vẫn lập tức hạ gục những người phụ nữ ăn mặc trang điểm cẩn thận đang hiện diện tại đây.

“rlahaha, sếp Thẩm, trăm nghe không băng một thấy

Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đứng dậy, nhiệt tình chào Thẩm Thu Thủy.

Kiều Lăng giới thiệu với Thẩm Thu Thủy: “Thu Thủy, đây là Lưu Ký, giám đốc của công ty bảo vệ."

Kiều Lăng cố tình nhấn mạnh hai từ “bảo vệ”.

Lưu Ký khẽ mỉm cười, trên mặt lộ ra vẻ tự tin kiêu ngạo, anh ta nói với Thẩm Thu Thủy: "Sếp Thẩm, cô là bạn do Kiều Lăng giới thiệu, cho nên tôi sẽ nói thẳng với cô một số chuyện, công ty bảo vệ chẳng qua chỉ là cái mác thôi, không phải nhiệm vụ nào chúng tôi cũng nhận, ví dụ như lần này người mà 'Thấm Băng Bân thuê hẳn là người của Huynh Đệ Minh ở Thiên Ngân, chỉ khi đạt tới quy mô này mới xứng đáng đế chúng tôi ra tay"