Vẻ đẹp của hắn, không thể miêu tả được bằng lời, đủ để mê hoặc cả thần tiên lẫn ma quỷ. Sự tàn ác của hắn, không có bút nào tả xiết, bất luận là nhân gian hay địa ngục, nơi nào hắn đi qua cũng hóa thành một mảnh đất khô cằn.
Bởi vì tham luyến vàng bạc cùng trân bảo, hắn triệu tập binh mã gồm hàng nghìn, hàng vạn ma quỷ, chinh chiến, tru diệt khắp nơi, tấn công thành trì, quốc gia, cướp lấy vô số trân châu dị bảo.
Chiến sự tràn lan, khói lửa khắp nơi, nhân gian sinh linh đồ thán, thiên giới rốt cục nhúng tay vào, phát động thần binh, huyết chiến chín trăm chín mươi chín ngày đêm, cho đến khi biển xanh sôi trào, núi non thành bình địa, ngàn dặm cũng bị huyết sắc nhuộm đỏ, mới hàng phục được tên Long Vương làm xằng, làm bậy này.
Thần tộc họp bàn lại, muốn giết tên ma vật là hắn, từ đó trừ bỏ hậu hoạn. Nhưng dung mạo tuyệt thế kia đã khiến thần tộc không nỡ hạ đao kiếm, chỉ bố trí tứ phương kết giới, hạ phong ấn giam Long Vương dưới một tảng đá lớn tại một động trong núi Long Sơn.
Từ đó, thiên hạ thái bình.
Xuân qua, hạ tới, thu đến, đông tàn…
Vô số xuân, hạ, thu, đông trôi qua trước mắt Long Vương.
Năm trăm năm sau, cho đến một ngày kia, khi hắn sắp ngủ, bỗng có một phàm nữ xông vào kết giới, xuất hiện ở trước mắt hắn…