Lòng Tự Trọng Của Một Cô Gái Bảo Bình

Chương 10





Thời gian trôi qua nhanh thật, bọn nó mới nghe đâu có bao nhiêu bài đâu mà đã hết giờ rồi. Nó quấn quấn tai nghe quanh cái máy mp4 rồi đứng dậy xuống nhà ăn cùng Linh.
-          Thằng kia đâu rồi ta _ Linh hỏi
-          Ai?
-          Thiện á, chẳng thấy nó từ lúc cô ra tới giờ
-          Ừ, chắc đi đâu loanh quanh thôi
-          Kệ nó _ Linh kéo nó đến quầy gọi đồ ăn rồi tự tìm ình một góc yên tĩnh để ăn
-          Ngồi chung nha _ Khánh nói
-          Ớ… _ nó ngước lên nhìn người nói thì thấy hắn một tay bê khay thức ăn, một tay đút túi quần nhìn nó
-          Ớ gì, ngồi đi _ thằng Thiện chui đâu ra ngồi cạnh Linh nói
-          Cảm ơn _ Khánh nói
Đúng là anh em, kẻ tung người hứng. Làm như bàn của mấy người vậy, người ta đã cho phép ngồi đâu. Khánh tính ngồi cạnh nó thì hắn nhanh tay hơn, đặt khay cơm của mình xuống cạnh nó và ngôi làm Khánh quên độ. Đành phải ngồi cạnh Linh nhìn nó vậy.
-          Ê mày, con nhóc Gia Bảo phải không _ một đứa con gái nói
-          Đâu _ Ly nói ( chắc các bạn còn nhớ Ly là ai chứ, trong trận xung đột lần trước đó)

-          Kia kìa, ngồi với anh Đức á _ đứa con gái kia nói tiếp
-          Hừ, lớn gan thật _ Ly cười nhếch mép tiến lại bàn của nó
Linh thấy Ly tiến lại gần thì linh cảm không tốt, liền đá chân nó như ra hiệu. Nó ngước lên nhìn Linh thì Linh hất mặt về hướng Ly. Cả hai đứa nó cùng quay lại nhìn.
-          Em ngồi chung được chứ _ Ly đứng trước bàn hỏi
-          Hết chỗ rồi bà chị ơi _ Thiện nói
-          Em ngồi đi _ Khánh nói
Cả hai anh em nhà đó lại nhìn nhau chóe lửa, sao cái người này cứ thích chia rẽ tình cảm an hem người ta thế không biết. Thằng nhóc bực bội thả mạnh đũa xuống khay, khoanh tay trước ngực nhìn Ly.
-          Hai người có lẽ là không đủ chỗ đâu _ Linh nói nhưng mặt không nhìn Ly
-          Ok…tôi ngồi đây còn Ngọc sẽ sang bàn khác _ Ly nói rồi hất mặt nhìn cô bạn mình
-          Em ngồi cạnh anh nha _ Ly thả khay xuống cạnh hắn.
-          Tôi sẽ không ăn được đâu _ trước khi Ly ngồi xuống hắn nói
-          Anh… _ Ly đỏ mặt vì câu nói của hắn làm mọi người xung quanh đó cười rúc rich
-          Em đi trước, mọi người ăn ngon miệng _ nó đứng dậy cầm khay cơm của mình bỏ đi
-          Em cũng đi trước _ Linh cũng đứng dậy đi theo nó
Rầm…leng keng leng keng _ tiếng khay đồ ăn bị đổ xuống sàn
Mọi người quay lại tìm nơi phát ra âm thanh đó thì thấy nó bị hất nguyên khay cơm lên người, đồng phục bị dơ hết rồi. Nó thật sự rất bực mình, nó đâu có gây sự với mấy con mụ này đâu, sao cứ phải lấy nó làm trò tiêu khiển ấy người vậy.
-          Ố ồ, xin lỗi em, chị không cố ý đâu _ Ngọc bạn của Ly nói với giọng đầy mỉa mai
-          Dẹp đi, một kẻ không có mắt như chị thì
-          Á…. _ tiếng hét thất thanh của Ngọc cắt ngang lời nó
-          Ai bị điên vậy _ Ngọc quát to
-          Tôi _ hắn nhướn mày lên nhìn cô ả
-          Anh…. _ Ngọc cắn môi tức giận nhìn hắn
-          Ôi Ngọc… _ Ly chạy lại giả vờ lo lắng cho bạn mình

-          Đi thôi _ hắn kéo tay nó đi
Khi đi ngang qua Ngọc với Ly thì Ly ngáng chân nó làm nó té kéo theo hắn phải dừng lại. Hắn quay lại nhìn Ly thì Ly vội vàng đỡ nó dậy
-          Không sao chứ em
-          Cảm ơn chị, không phải người làm tôi ngã là chị à _ nó nói
-          Tránh xa bạn ấy ra đi _ Linh đẩy tay Ly ra khỏi người nó
-          Cô không có việc gì làm hả _ hắn chụp lấy tay Ly đưa lên cao bóp chặt
-          Anh đang làm em đau đấy _ Ly đau đớn gỡ tay hắn ra thì hắn càng bóp chặt
-          Thả cô ấy ra đi _ Khánh nói
-          Hừ…._ hắn nhìn Khánh hắt nhẹ một tiếng _ đừng ai đụng vào người của tôi _ hắn nhìn quanh nhà ăn một lượt rồi hất mạnh tay Ly xuống làm cô ta ngã ngược ra sau.
-          Đi thôi _ hắn kéo nó theo sao
-          Phiền em lấy cho Bảo một bộ đồ _ hắn nói với Linh
Hắn kéo nó một mạch tới thẳng nhà vệ sinh nữ. Thả mạnh nó vào tường hắn chống hai tay hai bên mặt nó nhìn thẳng vào mắt nó nói.
-          Tại sao lại khóc, không phải em mạnh mẽ lắm sao?
-          Không có _ nó lau vội giọt nước mắt lăn trên má
-          Tại sao phải giả vờ như vậy kia chứ _ hắn giữ tay nó lại không cho nó lau nước mắt _ em cười khinh bỉ cô ta hãy xem lại em đi, em đâu khác gì cô ta đâu
-          Đã nói là không có mà _ nó gắt lên _ anh đâu là gì mà mắng tôi như vậy _ nó khóc càng lớn tiếng hơn

-          Tôi không là gì cả, nhưng muốn là gì của em cũng rất khó _ hắn nhẹ nhàng lau nước mắt cho nó
-          Đừng khóc nữa, thấy em khóc tôi đau lắm _ hắn ôm nó vào lòng nhưng nó đẩy hắn ra
-          Đồng phục em dơ rồi _ nó đỏ mặt nhìn xuống nên nhà tránh gặp ánh mắt của hắn
-          Em mang đồ tới rồi nè _ tiếng của Linh làm hai đứa nó vội buông ra
-          Ý…sao cậu khóc, đau lắm hả _ Linh vuốt vuốt tóc nó
-          Không có, mình thay đồ đã _ nói rồi nó bỏ vào nhà vệ sinh
Ở nhà ăn
-     Em không sao chứ, cái tên đó nó cộc tính vậy thôi _ Khánh an ủi Ly
-     Anh à _ Ly nói
-     Ối trời _ thiện nói với giọng đầy mỉa mai _ chị đúng là quỷ mà
Nói rồi Thiện bỏ đi, mọi người ở nhà ăn được một phen hú hồn với cảnh hắn đổ thức ăn lên người Ngọc. Một kẻ chuyên gây sự với người khác hôm nay được đich thân “ Hoàng tử Thiên Vương” ra tay thì đúng là mất mặt mà. Từ nay sẽ không ai nghe lời Ngọc và Ly như trước nữa. Mặc cho 2 người là con đại gia, con của hội trưởng hội phụ huynh đi chăng nữa cũng thế thôi. Ngọc và Ly cũng rất quê, vừa bị hắn đổ thức ăn vừa bị xỉ nhục giữa chốn đông người thì hỏi mặt mũi đâu mà nhìn mọi người kia chứ.
Đọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 11