Lộng Triều

Quyển 7 - Chương 39




Quay về nhà cũ ở Giang Miếu đã trở thành quy củ ước định hàng năm, bởi vì tính đặc thù công việc của Triệu Quốc Đống cho nên vốn định tập trung vào 28 hoặc 30 tháng chạp nhưng gia đình buộc lòng phải dời ngày lại. Chẳng qua mọi người trong nhà hiện giờ cũng đều đang rất bận rộn, ngay cả trong ngày nghỉ mà Triệu Vân Hải cũng bị bắt chạy tới Ninh Ba một chuyến, bận bận rộn rộn mãi cho đến trước tết âm lịch mới trở về gấp.

Bận thì bận nhưng Triệu Vân Hải cũng khá vui, một học sinh có thể tham gia một cuộc đàm phán buôn bán quy mô như vậy thì dù không quyền quyết định nhưng ít nhất cũng có thể mở rộng tầm mắt, gia tăng kiến thức, coi như là một lần thực tập rèn luyện.

Mấy ngày ở Giang Miếu khá yên bình, mùng một mùng hai tết bình thường đều là thời điểm gia đình và người thân gặp gỡ, thông thường đến mùng 3 mới bắt đầu đi thăm bạn bè, hàng xóm, còn không khí tết nhất cũng phải kéo dài tới 15 tháng giêng thì mới dần dần nhạt đi.

Lưu Thành đen gầy rất nhiều nhưng tinh thần thì lại rất tốt, hơn nữa vừa nhắc tới sản phẩm về ong là hắn lại mặt mày hớn hở thao thao bất tuyệt, sự nhiệt tình đầy đắc ý này thật làm cho người ta hâm mộ.

Từ mùi vị đặc biệt và giá trị dinh dưỡng của mật ong trong cánh rừng bồ đề trên dãy núi Trường Bạch cho tới triển vọng phát triển nguồn mật ở Vân Nam và Tân Cương, xem ra học vấn về sản phẩm ong nhận được qua chuyến đi này là rất lớn, không gian phát triển cũng khá rộng lớn. Người Trung Quốc sẽ dần dần thoát khỏi cơn say mê các sản phẩm bảo vệ sức khỏe như Thái Dương Thần, Phi Long và Tam Chu để quay trở lại các sản phẩm thiên nhiên tinh khiết như mật ong, sáp ong, phấn hoa, sữa ong chúa...Đây đều là những sản phẩm chủ lực trong ngành sản phẩm ong mật, áp dụng các loại hình, chủng loại khác nhau cho những đối tượng khác nhau vào từng thời điểm riêng biệt, xem ra Lưu Thành đã có điểm giống chuyên gia rồi.

Là người đầu tư chủ yếu nên Triệu Quốc Đống tựa nhiên trở thành đối tượng báo cáo của Lưu Thành, có điều Triệu Quốc Đống nhanh chóng từ chối nhã nhặn sự nhiệt tình của Lưu Thành. Hắn thẳng thắn bày tỏ tin tưởng ánh mắt và năng lực của Lưu Thành, tin chắc rằng các sản phẩm về mật ong của công ty trách nhiệm hữu hạn Thương Lãng sẽ được Lưu Thành dẫn dắt tới một tương lai huy hoàng. Điều này làm cho Lưu Thành rất là buồn bực giống như là đàn gảy tai trâu.

- Anh, anh thật là giỏi, chỉ một câu mà khiến Lưu Thành "tịt ngòi" luôn.
Triệu Đức Sơn cứ nghĩ đến vẻ mặt của Lưu Thành là lại thấy hưng phấn.

- Em không quen nhìn anh rể của mình như vậy sao?
Triệu Quốc Đống lạnh lùng liếc hắn một cái:
- Anh cũng không có ý kỳ thị Lưu Thành, anh chỉ hi vọng anh ấy nói ít làm nhiều, miễn là anh ấy làm tốt thì chúng ta đều phải thấy được, về phần làm sao để phát triển thì bên sản phẩm mật ong vận hành hoàn toàn độc lập, chúng ta cũng không can thiệp vào, anh ấy đã có lòng tin thì ta cũng phải tín nhiệm lại thì anh ấy mới làm tốt được.

Triệu Đức Sơn gãi đầu cười ha ha rồi cũng không nói gì nữa.

Nói là chưa có đa nguyên hóa chứ trên thực chất đã đa nguyên hóa từ sớm rồi, nước khoáng, sản phẩm mật ong, sản xuất thuốc, tài chính, ngày sau còn có khả năng liên quan đến ngành bất động sản, như vậy chẳng lẽ còn không phải đa nguyên hóa sao?

Triệu Quốc Đống lắc đầu, xem ra sự hấp dẫn của đa nguyên hóa khiến nhiều người không thể cự tuyệt, chẳng qua có một điểm cần phải xác định rõ, đó là ngành kinh doanh chính của anh là cái gì, lợi nhuận anh thu được là từ cái nào, chỉ cần làm rõ được điểm này thì anh mới có thể không bị lạc phương hướng trong cơn thủy triều hỗn loạn. Tựa như ngành sản xuất sản phẩm mật ong vậy, tuy rằng đều lấy thương hiệu Thương Lãng nhưng ngoại trừ tập đoàn Thương Lãng thì hầu hết vốn đầu tư đều lấy danh nghĩa cá nhân là Triệu Phu Vọng, thành bại đều không liên quan đến tập đoàn Thương Lãng.

- Đức Sơn, nghe nói em có bạn gái.

Triệu Đức Sơn ngẩn người một lúc rồi lập tức xấu hổ nói:
- Lại là Trường Xuyên nói phải không? Anh, không có chuyện đó, chỉ là qua lại thân cận với một ngôi sao ca nhạc thôi.

- Ủa? Thế còn cô người mẫu thì sao?
Triệu Quốc Đống nói một cách tỉnh bơ.

- Ặc, cái này, anh, đây chẳng qua chỉ là một người bạn bè bình thường....

- Bạn bè trên giường bình thường?
Triệu Quốc Đống thuận miệng nói.

- Dạ, à, không phải, anh, lời này của anh rất....
Triệu Đức Sơn cứng họng.

- Được rồi, anh cũng không muốn quản cuộc sống riêng tư của em, em cũng là người trưởng thành rồi, anh chỉ hi vọng em chú ý một chút, tâm tư phải biết nhìn xa, đừng để xảy ra phiền toái, hơn nữa cũng đừng để bố mẹ biết mấy chuyện lung tung này.
Triệu Quốc Đống xua tay.

- Anh, vậy còn anh?
Triệu Đức Sơn bạo gan hỏi lại:
- Chị Khổng Nguyệt đã sang Canada hai năm rồi, xem ra cơ hội về là rất nhỏ, không phải là anh thực sự coi trọng hồ ly tinh Cổ Tiểu Âu kia chứ?

- Không có chuyện đó, hiện giờ anh chưa nghĩ tới những chuyện đó.
Triệu Quốc Đống không ngờ lại tự dẫn lửa đốt mình, Triệu Đức Sơn cũng dám hỏi đến cuộc sống riêng tư của mình cơ đấy.

- Anh, anh chớ có học theo em, em đã hạ quyết tâm không kết hôn, ngủ cùng một giường thì có thể chứ còn kết hôn thì không được. Có ai nguyện ý treo cổ trên một thân cây chứ? Ai có thể vì một lá cây mà bỏ đi cả cánh rừng rậm? Người đàn ông là ấm trà, người phụ nữ là chén trà, một ấm trà phải đi cùng vài chén trà mới thành một bộ đúng không? Một người phụ nữ thực sự muốn ngủ với anh cả đời, mở mắt hay nhắm mắt cũng là một người, vậy không phải là buồn chết sao? Không kết hôn mới tốt, muốn ở với ai thì ở, chẳng ai có ý kiến, ai có bản lĩnh có thể thuyết phục em tình nguyện ngủ với một mình người đó thì người đó có tài. Ôi, bây giờ mới thấy xã hội phong kiến đúng là tốt, có thể cưới mấy người vợ nhưng Trung Quốc bây giờ thì không được, em nghe nói quốc gia Ả rập vẫn có thể, nếu mà thực sự mà không được thì em sẽ di dân đến những quốc gia đó.

Triệu Đức Sơn thấy thần sắc anh trai dịu đi nên giọng điệu cũng trở nên bừa bãi:
- Anh, anh thì không được, trước khi kết hôn thì phải gặp nhiều đối tượng mới được, sau khi kết hôn muốn chơi phụ nữ thì cũng phải cẩn thận, làm không khéo bị người khác nắm được nhược điểm thì sẽ ảnh hưởng đến đường công danh của anh. Chẳng qua cũng phải nói lại, dù không làm quan thì sao chứ? Nếu thực sự vì chuyện gái gú mà anh ngã thì cũng xem như đã được giải thoát rồi, anh có thể yên tâm đến công ty làm gì thì làm, nói không chừng cũng có thể làm tỉ phú số một Trung Quốc ấy chứ.

- Được rồi, được rồi, em cũng đừng tìm cái khố che mặt mình nữa, ít kéo xuống đầu anh đi.
Lần đầu tiên Triệu Quốc Đống có cảm giác hơi xấu hổ, để Triệu Đức Sơn chỉ dạy kinh nghiệm chơi gái, điều này quả thực là buồn cười. Có điều người nhà nên nói chuyện đúng là thoải mái, muốn nói gì thì nói chẳng phải cố kỵ điều gì, anh em nói chuyện với nhau đều thật tâm chân thành, cảm giác này rất tốt.

Nằm ở trên giường cũ, cảm thụ lại ký ức mấy anh em cùng ngủ trong một gian phòng mấy năm trước, Triệu Quốc Đống nhất thời như đi vào coi thần tiền, nếu như không có giấc mộng kia thì thế giới sẽ như thế nào? Cuộc sống gia đình mình sẽ ra sao? Sự xuất hiện của giấc mộng sẽ mang đến cho thế giới này điều gì?

Có thể khẳng định một điều đó chính là gia đình mình cùng với cuộc sống sinh hoạt đã xảy ra một số thay đổi, còn quốc gia hay thậm chí là thế giới này sẽ phát sinh thay đổi gì thì hắn không biết nhưng h cũng có thể chắc chắn rằng nếu có thay đổi thì cần phải hướng sao cho quốc gia này trở nên cường thịnh hơn, cuộc sống của nhân dân tốt đẹp hơn!
*******************
Nhấc kính ra đặt lên tài liệu tham khảo nội bộ, tay vẫn cầm bút chứ không đặt xuống, ý tưởng trong bản tài liệu mấy vạn chữ này rất sâu sắc, hơn nữa quan điểm cũng rất rõ ràng, nhìn nhận vấn đề cũng khá sâu, nhất là có thể kết hợp tình thế quốc tế và quốc nội để nhìn nhận vấn đề một cách không đơn giản. Về về này mà phòng nghiên cứu chính sách dường như còn chưa đưa ra được cái gì vậy mà không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn Ủy ban kinh tế và thương mại đã có thể đưa ra được một phần báo cáo, xem ra người mà mình tuyển chọn không có tồi.

Hắn lại lật mấy phần tài liệu phía sau, ồ, là tài liệu của mấy người ở Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, xem ra bọn họ đều có chung quan điểm về vấn đề này.

Vấn đề nguồn năng lượng vẫn là chuyện trọng yếu nhất trong kinh tế quốc gia, mà trong vấn đề năng lượng thì quan trọng nhất lại là vấn đề dầu mỏ vốn được coi là huyết dịch của ngành công nghiệp. Từ bốn năm trước Trung Quốc đã bắt đầu trở thành quốc gia nhập khẩu dầu mỏ, xu thế này không thể nghịch chuyển mà càng ngày càng nghiêm trọng, chỉ có điều các nhóm chuyên gia trong nước lại chỉ tập trung chú ý phát triển kinh tế tốc độ cao dẫn tới nhu cầu về dầu mỏ không ngừng tăng thêm chứ không để mắt tới năng lực sản xuất dầu mỏ của Trung Quốc đã đi qua thời kỳ đỉnh. Việc tìm kiếm nguồn dầu mỏ và khí thiên nhiên ổn định là không thể bỏ qua mà hơn nữa là vấn đề ngày càng trọng yếu.

Hắn nghĩ một lúc rồi lại mở quyển sổ ra viết:
- Xét thấy thế cục chính trị Nga càng ngày càng ổn định còn tình thế kinh tế thì vẫn đang bị vây ở đáy, lợi dụng thực lực kinh tế của nước ta ngày càng hùng mạnh và dự trữ ngoại hối tăng mạnh nên cần nhanh chóng đẩy mạnh hợp tác đầu tư về phương diện nguồn năng lượng với Liên Bang Nga và năm nước Trung Á. Nhất là tăng cường đầu tư và hợp tác nguồn năng lượng với 5 nước Trung Á càng đặc biệt trọng yếu, chỉ có như vậy thì mới có thể dần dần biến tài nguyên dầu mỏ và khí thiên nhiên phong phú của 5 nước này trở thành cơ sở vững chắc để phát triển kinh tế nước ta trong thế kỷ sau. Lại có thể lợi dụng việc hợp tác này để gia tăng tầm ảnh Hưởng của chúng ta với 5 nước Trung Á, bảo đảm sự ổn định các dân tộc thiểu số ở phía Tây nước ta.

- Gia tăng khai phá phía Tây nước ta nhất là khu Tây Bắc, củng cố kiến thiết cơ sở thiết bị nhất là đường bộ, đường sắt và xây dựng đường ống khí đốt, như vậy có thể kéo nền kinh tế phía Tây phát triển rất nhanh, đồng thời cũng có thể khiến mối liên hệ kinh tế giữ khu Tây và khu Trung Đông càng thêm chặt chẽ. Hơn nữa cũng có thể khiến cầu nối giữa hai đại lục Á - Âu chân chính trở thành ràng buộc kết nối giữa nước ta và vùng Trung Á.

Mấy phần tài liệu và ý kiến dày cộp phía sau đều là về tình trạng chính trị và kinh tế Liên bang Nga sắp tới cùng với thực trạng quan hệ ngoại giao và viễn cảnh phát triển trước mắt với năm nước Trung Á, còn có cả hiện trạng quan hệ kinh tế mậu dịch giữa Trung Quốc và 5 nước này.

Lão già vừa gõ gõ cạnh chiếc bàn gỗ sồi vừa chăm chú đọc một đoạn tài liệu, nếu nói nhìn xa trông rộng thì cũng không quá, có cái nhìn rất xa về nguồn năng lượng của quốc gia trong tương lai hơn nữa kiến nghị rất có tính định hướng, tuy rằng chưa chắc đã hoàn toàn phù hợp với thực tế nhưng đó là do góc độ và vị trí khác biệt nhưng cũng đủ để chứng minh về phương diện này thì đối phương đã tốn nhiều công sức.

- Tiểu Phùng.

- Phó thủ tướng?

- Bố trí một buổi tọa đàm sau khi kết thúc kỳ nghỉ, mời chủ nhiệm Tạ ở Ủy ban kế hoạch, chủ nhiệm Tần và Phó bí thư Thái ở Bộ Thương mại, mời thêm cả tổng giám đốc Lưu bên ngân hàng phát triển quốc gia tham gia, ừ, có gì mời thêm mấy đồng chí ở phòng nghiên cứu chính sách tới nhé.

- Nội dung là....?

- Ừ, quy hoạch cung ứng nguồn năng lượng quốc gia trong tương lai.
Ánh mắt của lão già trở nên thâm thúy xa xăm.​