Lộng Triều

Quyển 3 - Chương 62




- Không, phó chính ủy, Mã Bằng làm Phó Trưởng phòng.
Chu Tinh Văn lắc đầu nói:
- Vương Đức Hòa có lẽ lo Chủ tịch Mao ngăn cản, phó chính ủy chỉ cần qua Hội nghị thường ủy. Còn Phó Trưởng phòng còn phải qua cửa hội nghị thường trực Ủy ban mới được.

- Chẳng lẽ nói Chủ tịch Mao có thể không chấp hành quyết định của Hội nghị thường ủy?
Triệu Quốc Đống ra vẻ không tin.

- Ha ha, Quốc Đống, cậu còn trẻ nên không biết Chủ tịch Mao đương nhiên là không thể không chấp hành, nhưng kéo dài vài tháng vẫn được mà. Hơn nữa Phùng Đông Hoa vốn muốn đẩy Trương Đức Tài lên, bây giờ bị Vương Quý Nhân đoạt thì có hài lòng không? Không chừng sẽ hợp sức với Chủ tịch Mao, mà đây là quyền của bên Ủy ban, Bí thư Lô cũng không vì vậy mà gây khó dễ cho Chủ tịch Mao. Dù sao Bí thư Lô có quan hệ bình thường với Vương Đức Hòa mà thôi.

Chu Tinh Văn nói xong liền cười phá lên.

Năng lực của Vương Quý Nhân có hạn, nếu thật sự làm Phó Trưởng phòng thì chưa chắc đã có thể phục chúng. Là phó chính ủy phụ trách bên Giám sát còn được. Chu Tinh Văn hơi chỉ điểm Vương Đức Hòa một chút, Vương Đức Hòa cũng hiểu việc này khá khó khăn. Nếu Mao Đạo Lâm muốn lôi kéo không thảo luận, như vậy chẳng lẽ y vì việc này mà nhờ Lô Vệ Hồng ý kiến với Mao Đạo Lâm sao?

- Ha ha, sau này tôi gặp Vương Quý Nhân chắc phải giơ tay chào rồi?
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.

- Cậu đó, còn chưa đủ trêu người sao? Tôi thấy dù Vương Quý Nhân lên cũng chưa chắc đã muốn tới đây cho tức.
Chu Tinh Văn cười nói.

- Sếp đừng nói như vậy, tôi rất tôn trọng lãnh đạo phòng mà.
Triệu Quốc Đống móc một bao Trung Hoa đưa tới:
- Lão Liêu Giang Miếu hôm qua đến chỗ tôi, con của lão Liêu đang làm ở nhà máy đồ hộp huyện, tiền lương không được phát. Tôi muốn tìm Chủ tịch Lương và Chủ nhiệm Cù nói một câu, xem có thể điều con lớn của lão Liễu đến khu Khai Phát lái xe không, chỉ cần có công việc là được.

Chu Tinh Văn ngẩn ra rồi hài lòng vỗ vỗ vai Triệu Quốc Đống:
- Quốc Đống làm rất tốt. Lão Liêu là người ở Phòng lâu năm, phải giúp một phen. Tôi thấy lão hai năm nay già rất nhanh, phần lớn là lo cho con cả. Lát tôi nói với Chủ tịch Lương.

- Sếp, sợ rằng còn cần phòng Nhân sự nói một chút mới được. Trưởng phòng Nhân sự huyện – Điền nghe nói hơi kiêu căng, người bình thường là không nể mặt, nhưng nghe nói là chiến hữu của sếp Chu, sếp nói một câu thì chắc là được.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Ừ, lão Điền có tính cách hơi xấu, lúc trong quân đội mọi người đều gọi là Điền Ngưu. Chẳng qua y mà không nể mặt tôi, dù là trâu tôi cũng dúi đầu xuống nước cho uống.

- Lão Lưu giải quyết được việc này coi như yên lòng.
Triệu Quốc Đống nghe Chu Tinh Văn nói như vậy thì cũng yên tâm, biết khả năng đã thành là rất cao.

- Ừ, lão Liêu tuổi cũng cao, sức lực có hạn. Tôi định để Diệp Thừa Long – phòng Trị an đến Giang Miếu.
Chu Tinh Văn nói.

- Vâng, Phó Trưởng phòng Diệp đã từng làm ở Đội cảnh sát hình sự, cũng ở Đồn công an và phòng Trị an đã lâu, nhất định không vấn đề gì.

- Lão Uông điều đến Kiều Quan được chứ?
Chu Tinh Văn nói.

- Bây giờ Quốc lộ An Lam cũng gần xong, Kiều Quan khá yên bình, lão Uông có lẽ không vấn đề gì.
Triệu Quốc Đống yên tâm hơn. Uông Dũng Tuyền đi, khu Khai Phát thiếu chỉ đạo viên, Khúc Quân và Viên Chấn Dũng có cơ hội.

Chu Tinh Văn cười nói:
- Cậu đúng là bao biện cho người của mình. Khúc Quân và Viên Chấn Dũng mới theo cậu bao lâu mà đã ra sức giúp đỡ thế?

- Ha ha, sếp Chu, tôi không phải là do muốn nhàn hạ sao? Ban quản lý nhiều việc như vậy, tôi đúng là không thể lo cho bên Đồn công an. Khúc Quân và Viên Chấn Dũng nếu có thể gánh vác thì tôi có thể buông tay. Sếp Chu cũng có thể yên tâm mà.

- Hừ, buông tay, chỉ cần cậu còn một ngày kiêm nhiệm Trưởng đồn công an khu Khai Phát thì đừng mong buông tay.
Chu Tinh Văn hừ một tiếng:
- Khúc Quân phải phá án làm tôi tin thì mới qua được.

Lúc này Lô Vệ Hồng và Mao Đạo Lâm đang ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau. Tâm trạng hai người lúc này rất tốt.

- Lão Mao, Ban quản lý lần này có thành tích không nhỏ. Cù Vận Bạch, Triệu Quốc Đống và Bặc Viễn phối hợp rất ăn ý. Chẳng những thành quả thu hút đầu tư lớn, hơn nữa việc xây dựng trụ cột ở khu Khai Phát cũng nhanh. Tôi vốn lo ba công ty Quảng Đông vào thì các khu đất ở khu Khai Phát vẫn chưa có gì. Nếu như có công ty nào tới xem nữa thì chúng ta không thể lấy ra gì hết. Kết quả hôm qua tôi đi xem thì thấy đường ở bên thôn Đại Thánh làm rất tốt, đã kéo đường ống nước và điện. Bặc Viễn này chúng ta chọn không sai.

- Đúng thế, Triệu Quốc Đống và Bặc Viễn mặc dù còn trẻ nhưng Huyện ủy đã chọn đúng. Luôn có người ở sau lưng nói trẻ tuổi, không kinh nghiệm, sẽ xảy ra vấn đề? Có thể có vấn đề gì chứ? Chỉ cần không phải ở đây có vấn đề, chúng ta sẽ cho phép người khác có sai lầm.
Mao Đạo Lâm chỉ vào đầu rồi nói:
- Tôi thấy những người đó có vấn đề ở chỗ này, thành kiến, thậm chí có ý đồ riêng.

- Thành tích Ban quản lý khu Khai Phát làm ra đủ để đám người đó ngậm miệng. Tôi nghĩ Triệu Quốc Đống giữ chức Phó chủ nhiệm không cần Ban Tổ chức cán bộ khảo sát, đủ tư cách.

Lô Vệ Hồng cũng gật đầu đồng ý lời Mao Đạo Lâm nói. Y đúng là có cái nhìn với Vương Đức Hòa. Đợt tết còn dẫn theo Quách Chiêm Xuân đến hỏi mình về vấn đề điều chỉnh nhân sự. Vương Đức Hòa làm Phó bí thư phụ trách thì hỏi cũng là bình thường. Chẳng qua bộ máy Công an huyện vừa điều chỉnh, bây giờ lại cần điều chỉnh để cháu y lên chức, điều này làm Lô Vệ Hồng rất bực tức. Nhưng nghĩ Vương Đức Hòa còn có năm nữa là lui, y lại không tiện từ chối nên đành đồng ý.

- Bí thư Lô, tôi vẫn có ý kiến như năm trước. Đồng chí Triệu Quốc Đống mặc dù trẻ nhưng tư thưởng chính trị và công tác làm rất tốt. Từ thành công của việc thu hút đầu tư là có thể thấy, nên giao thêm trọng trách.
Mao Đạo Lâm nghiêm túc nói.

- Năm sau huyện ta còn có một chuyện rất quan trọng, đó là việc Bí thư Ninh tiến hành cải cách một số công ty, công tác này khá phức tạp, liên quan rộng lớn. Giang Khẩu được xác định là huyện thí điểm, sợ rằng phải đạt thành tích mới được, nếu không khó báo cáo với Thị ủy, Ủy ban thành phố. Tôi nghĩ lão Lương nên dồn trọng tâm vào công việc này. Bên khu Khai Phát thi thoảng đến kiểm tra là được.

- Lão Mao, anh nói là muốn Triệu Quốc Đống làm Phó bí thư Đảng ủy Ban quản lý khu Khai Phát?

Lô Vệ Hồng liền nghe ra ý trong lời của Mao Đạo Lâm. Mao Đạo Lâm nói có lý, việc cải cách công ty nhà nước liên quan tới lợi ích rất nhiều người, hơi không cẩn thận là có phong ba. Nhưng Bí thư Ninh lại rất coi trọng, mấy hội nghị năm trước cũng nhắc tới vấn đề này, yêu cầu huyện thí điểm phải có sự dũng cảm và đầu óc, thí điểm cho tốt. Lương Kiến Hoằng bây giờ phụ trách nhiều công việc, nếu dồn vào việc này thì không còn sức đâu mà lo cho khu Khai Phát.

- Tôi có ý này, Cù Vận Bạch phụ trách toàn diện, Triệu Quốc Đống và Bặc Viễn hỗ trợ. Nhưng Triệu Quốc Đống dù sao còn trẻ, thêm trọng trách sẽ khiến đồng chí này nhanh chóng trưởng thành.
Mao Đạo Lâm gật đầu nói.

Lô Vệ Hồng cũng có ấn tượng tốt đối với Triệu Quốc Đống, dù là không có Lôi Chiêu gọi, Lô Vệ Hồng cũng hiểu Triệu Quốc Đống là nhân tài đáng dùng. Chỉ là lần trước khi Mao Đạo Lâm nói ra, thái độ của Vương Đức Hòa và Quách Chiêm Xuân rất kiên quyết. Dù y có ủng hộ Mao Đạo Lâm và mạnh mẽ thông qua cũng có tác dụng phụ.

Thấy Lô Vệ Hồng trầm ngâm không nói gì, Mao Đạo Lâm biết đối phương lo gì. Mao Đạo Lâm không nói gì thêm mà bổ sung một câu:
- Sau đợt lễ sẽ nghiên cứu vấn đề nhân sự. Tôi nghĩ gồm cả việc này vào thảo luận. Với biểu hiện của Triệu Quốc Đống thì có lẽ không ai có thể nói gì.

Gộp mấy việc này vào thảo luận? Mắt Lô Vệ Hồng sáng lên. Lão Mao này đúng là giỏi tính. Xem ra Vương Đức Hòa nhảy lên nhảy xuống cũng không giấu được Mao Đạo Lâm. Ừ, cùng đưa vào Hội nghị thường ủy nghiên cứu, cùng thông qua. Lão Mao coi như nắm chắc chỗ hiểm của Vương Đức Hòa.

Lô Vệ Hồng cũng thấy rõ Mao Đạo Lâm muốn đẩy Triệu Quốc Đống lên thì không phải do năng lực và thành tích đặc biệt. Người có thể được Lôi Chiêu nói giúp với mình, như vậy đương nhiên có thể tìm người nói với Mao Đạo Lâm. Điều này Lô Vệ Hồng cũng có thể hiểu. Dù sao ở vị trí này là không thể tránh, cũng không phải vi phạm nguyên tắc mà.

- Ừ, tôi thấy có thể lo lắng. Cù Vận Bạch là nữ đồng chí nên cần một Phó chủ nhiệm cứng rắn phối hợp triển khai công việc. Khu Khai Phát đang trong thời kỳ rất quan trọng, tất cả phải xuất phát từ công việc thực tế. Chỉ cần có lợi cho công việc thì Huyện ủy, Ủy ban phải kiên quyết ủng hộ.