Thể loại: Cổ đại, huyễn huyễn, ngược thê thảm (cân nhắc trước khi đọc)
Converter: Meoconnular (Tàng Thư Viện)
Editor: Docke
Văn án:
Hắn khổ sở đợi bảy trăm năm, rốt cục cũng đợi được nàng!
Cũng là khuôn mặt ấy, vừa mở miệng đã gọi lên cái tên năm đó nàng gọi hắn.
Thậm chí ở trên người nàng, hắn cũng ngửi thấy được hơi thở giống như vậy.
Chỉ có một điểm bất đồng duy nhất, nàng kiếp trước, trong mắt chỉ có Quân gia, chỉ có dân chúng. Còn kiếp này, nàng đơn thuần chuyện gì cũng rất tò mò, cũng không hề bài xích sự thân cận của hắn.
Hắn quyết định cả đời này sẽ không chỉ ngây ngốc ở bên cạnh nàng nữa.
Hắn muốn nàng thích hắn, yêu hắn, gả cho hắn!
———- *** ———-
Thân là tế chủ Quân gia, nàng vốn không thể động tình, không thể lập gia đình.
Cả đời này nên hoàn toàn kính dâng cho thương thiên, cho dân chúng.
Long Thần lại đi vào giấc mộng, nói muốn cưới nàng, cùng nàng trở thành đôi thần tiên quyến lữ chân chính.
Nàng không hiểu vì sao hắn lại cố chấp đến như vậy, chỉ cảm thấy tình yêu của hắn thật thâm sâu, nghĩa vô phản cố (làm việc nghĩa không được chùn bước), không chỉ lại ra tay cứu nàng một lần nữa, thậm chí còn tín nhiệm tiết lộ cho nàng biết thiên cơ.
Đáng giận, trên vai nàng lại gánh vác trách nhiệm, nhận lòng đồng tình. Khiến cho, khi hắn giáng mưa làm ngập lụt Hàng Châu, số lượng dân chúng phải chết giảm đi rất nhiều, hại hắn không thể báo cáo kết quả công tác.
Kết quả, hắn chẳng những không trách nàng, mà khi nàng bị quỷ bắt hồn, hắn còn làm ngập địa phủ, ép Diêm Vương giao người.
Kêu nàng làm sao mà không yêu hắn cho được đây?
Nhưng tất cả những gì hắn làm, chỉ vì hắn xem nàng là tế chủ đời thứ nhất của Quân gia, người đã chết cách đây bảy trăm năm…
———— *** ————
Ngàn năm trước, trên thiên giới có một viên linh thạch, sau khi hấp thu linh khí của Vân Trì, hóa thành hình người. Chẳng những có năng lực suy xét, còn đem lòng yêu Long Thần – người cùng ở chung sớm tối. Cho nên, vì muốn kết duyên cùng người mình yêu – Long Thần, linh thạch đã khẩn cầu thiên đế. Tỏ vẻ nguyện sẽ dùng mười kiếp luân hồi tẩm bổ đại địa để đổi lấy ba kiếp tình duyên cùng Long Thần.
Nếu sau ba kiếp, Long Thần không thể hưởng ứng mảnh tình này, linh thạch sẽ hóa thành bụi đất. Nếu Long Thần nhận lời song túc lưỡng cư, vậy thì bọn họ có thể trở thành một đôi thần tiên quyến lữ chân chính.
Vì thế, thiên đế đã đáp ứng linh thạch.
Trong kiếp đầu tiên hạ phàm, linh thạch đem thân nguyên thạch chia ra làm ba. Một ở lại thiên giới, một ở nhân gian, một rơi vào hoàng tuyền. Chỉ vì con đường nối tiếp nhân gian luân hồi, chính là nhân gian và hoàng tuyền.
Khối thạch ở lại nhân gian kia, rơi xuống Thiên Trúc Sơn ở Hàng Châu, chỉ vì muốn chờ đợi cơ hội được gặp nhau.
Khối thạch còn lại đặt tại bờ vong xuyên hoàng tuyền. Làm như vậy, chỉ vì… để bản thân không thể quên.
Trải qua ngàn năm, mọi người nghe nói trên Thiên Trúc Sơn có một tảng đá có linh tính, ào ào chạy đến trước tảng đá kia nói hết lời thề. Bất kể là lời thề ước kia có thành sự thật hay không, hay cho dù đã bị rơi vào quên lãng thì sau khi chết đi xuống hoàng tuyền, đi ngang qua tảng đá bên bờ vong xuyên, sẽ có thể nhớ lại mối tình thuần túy nhất trước kia.
Vì thế, hai khối thạch kia được mọi người gọi là Tam Sinh Thạch, ghi lại mối tình sâu đậm nhất của mọi người.