Nếu anh ta bây giờ yêu Tống Vy, vậy anh ta tất nhiên sẽ vì Tống Vy có thể buông tha một vài thứ, ví dụ như ân oán với Đường Hạo Tuấn, thậm chí là Duy Tâm.
Tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Đường Hạo Minh, Lâm Giai Nhi quyết liệt lắc đầu: "Anh đúng là điên rồi, anh xem Duy Tâm quan trọng như vậy, anh lại thật sự đồng ý buông tha nó vì Tống Vy, anh..."
Cô ta bị chọc tức cả người phát run.
Cô ta không phải tức Đường Hạo Minh vì một người phụ nữ buông tha sự nghiệp, ngược lại, cô ta chỉ mong Đường Hạo Minh buông tha.
Nhưng muốn buông tha cũng không phải bây giờ, anh ta bây giờ buông tha tất cả, ẩn cư với Tống Vy ở đây, vậy cô ta thì sao? Cô ta còn cần sự bảo vệ và thế lực của anh ta.
Quan trọng nhất chính là, bây giờ còn chưa có được thế lực của anh ta, tự nhiên không hy vọng anh ta buông xuống.
Trừ phi cô ta có thể lập tức đoạt được thế lực của Đường Hạo Minh, nhưng không thể, tổ chức sau lưng anh ta, cô căn bản không liên lạc được, nếu không bây giờ cô ta có thể tố cáo Đường Hạo Minh phản bội, sau đó thừa kế địa vị cao tầng của anh ta.
Đáng tiếc lâu như vậy, cô ta cũng không có cách nào lấy được cách liên lạc với tổ chức kia.
"Được rồi, đây là quyết định của tôi, cô kích động như vậy làm gì?" Đường Hạo Minh nhìn Lâm Giai Nhi, khóe miệng châm chọc: "Không biết, còn tưởng rằng cô đang quan tâm tôi."
"Tôi không phải quan tâm anh, chẳng qua là tôi..."
"Tôi biết cô muốn làm cái gì." Đường Hạo Minh hừ lạnh một tiếng: "Nhưng tôi khuyên cô bỏ ý niệm của cô đi, nếu không mục đích không đạt được, ngược lại cả người dính vào, tôi chỉ nói đến đây, cô tự thu xếp ổn thỏa đi."
Nói xong, Đường Hạo Minh đứng dậy rời khỏi phòng ăn, để lại Lâm Giai Nhi giận mà không dám nói.
Cô ta siết chặt lòng bàn tay trợn mắt nhìn Đường Hạo Minh rời đi, hận không thể cầm dao dĩa trên bàn đâm anh ta.
Nhưng không được, ít nhất bây giờ không được.
Nếu như bây giờ cô ta đâm, cô ta tuyệt đối cũng không sống nổi.
Cho nên cô ta phải nhẫn nại, nhưng cô ta cũng phải tăng nhanh tiến triển, tranh thủ tìm ra cách Đường Hạo Minh và tổ chức liên lạc, như vậy, cô ta mới không cần luôn sống dưới những ràng buộc của Đường Hạo Minh, cô ta có thể trả lại toàn bộ những sỉ nhục Đường Hạo Minh làm với cô ta.
Còn cả Tống Vy, Đường Hạo Tuấn, cô ta cũng sẽ không bỏ qua!
Mặt Lâm Giai Nhi nhăn nhó dữ tợn nghĩ.
Bên kia, Đường Hạo Tuấn đã tới xưởng sản xuất máy bay trực thăng propeller, tìm hiểu được tất cả xưởng của các bộ phận của máy bay trực thăng, nhất là xưởng của hệ thống máy bay trực thăng, sau khi anh tìm hiểu được lập tức đến đó.
Đến xưởng sản xuất đó, đã là sáng hôm sau, bởi vì nơi xưởng đó, lại là quốc gia khác.
Đường Hạo Tuấn được cao tầng của xưởng hệ thống định vị tự mình tiếp đón, biết ý của Đường Hạo Tuấn, cao tầng đồng ý giúp anh xác định vị trí máy bay trực thăng.
"Đây chính là số hiệu của máy bay trực thăng đó, các anh chắc có thể căn cứ số hiệu tìm được vị trí chiếc máy bay trực thăng kia chứ ?" Đường Hạo Tuấn nhìn cao tầng, đáy mắt đầy vội vàng.
Anh khẩn cấp muốn tìm được Tống Vy.
Bây giờ đã là ngày thứ ba, không biết Tống Vy thế nào.
Cao tầng nhận lấy tấm hình Đường Hạo Tuấn đưa: "Sếp Đường từng đến xưởng sản xuất thân máy bay?"
"Không sai, tôi đã đến xưởng chế tạo propeller trước, ở đó biết rõ cách các xưởng lắp ráp cả chiếc máy bay, số hiệu máy bay trực thăng, chính là xưởng chế tạo thân máy bay cung cấp." Đường Hạo Tuấn gật đầu trả lời.
Cao tầng cười một tiếng: "Tôi đã biết, bây giờ tôi sẽ để bộ kỹ thuật tìm hệ thuống vị trí chiếc máy bay trực thăng kia."
"Cảm ơn." Đường Hạo Tuấn nghe nói như vậy, chân mày nhíu ba ngày, rốt cuộc buông lỏng một chút.
Quá trình xác định hệ thống vị trí máy bay trực thăng rất chậm, bởi vì vị trí máy bay trực thăng quá xa, tín hiệu lúc có lúc không.
Nhưng cũng may cuối cùng trời không phụ người có lòng, Đường Hạo Tuấn có được kết quả mong muốn.
"Sếp Đường, tra được rồi." Cao tầng cầm một văn kiện đi tới trước mặt Đường Hạo Tuấn: "Chiếc trực thăng ba ngày gần đây luôn ra vào lãnh thổ nước L."
"Nước L." Đường Hạo Tuấn híp mắt, lại nghe được tên quốc gia này.
Cao tầng gật đầu: "Không sai, bây giờ chiếc máy bay trực thăng dừng ở bãi đậu máy bay nước L."
Cho nên Tống Vy ở nước L?
Đường Hạo Tuấn nắm chặt quả đấm.
Không, còn có thể chẳng qua là Đường Hạo Minh cố ý lưu lại che mắt, có lẽ đến nước L, Tống Vy lại bị anh ta dùng những công cụ giao thông khác đưa đi cũng không nhất định.
Nghĩ vậy, Đường Hạo Tuấn lại hỏi: "Chiếc máy bay trực thăng, hai ngày nay có đi chỗ khác không?"
"Có, căn cứ xác định vị trí, máy bay trực thăng ba ngày trước ở khu vực biển sâu nước L biến mất, cũng mất tín hiệu, nhưng chỉ biến mất không bao lâu, lại có cảm ứng, bởi vì chiếc máy bay trực thăng trở về địa điểm xuất phát, trở lại bãi đậu máy bay tôi vừa nói, nhưng mà ngày hôm qua, chiếc máy bay trực thăng lại bay đi khu vực biển sâu, tín hiệu lần nữa biến mất, cũng không lâu lắm, lại lần nữa trở về địa điểm xuất phát, cho nên tôi đoán tín hiệu biến mất, là bởi vì máy bay trực thăng đi qua bầu trời hải vực có sương mù dày đặc và từ trường." Cao tầng giải thích nói.
Môi mỏng Đường Hạo Tuấn mím chặt: "Tín hiệu máy bay trực thăng biến mất rồi xuất hiện, đoạn thời gian này, đại khái là bao lâu?"
"Khoảng nửa tiếng." Cao tầng trả lời.
Trong mắt Đường Hạo Tuấn tóe ra ánh sáng mãnh liệt: "Nửa tiếng... . Tôi nhớ khu vực biển sâu nước L, cách lục địa bên kia khoảng năm giờ đúng không."
"Đúng vậy."
Đường Hạo Tuấn nắm chặt quả đấm đang run rẩy, đáy mắt không che giấu được kích động.
Quãng đường năm giờ, nói rõ nơi tín hiệu máy bay trực thăng biến mất, cách đại lục bên kia, ít nhất còn hơn nghìn hải lý.
Mà máy bay trực thăng căn bản không bay được xa như vậy, quan trọng nhất chính là, máy bay trực thăng mỗi lần biến mất trong biển sâu nửa tiếng rồi quay về, điều này nói rõ cái gì.
Nói rõ máy bay trực thăng dừng giữa biển sâu!
Ngày hôm qua cũng đã nói, giữa vùng biển sâu nước L có rất nhiều hải đảo, bây giờ chứng minh, máy bay trực thăng dừng ở một hải đảo, mà Tống Vy, ở trên hải đảo đó!
Nghĩ thông suốt những điều này, Đường Hạo Tuấn hận không thể đi ngay bây giờ, lập tức chạy máy bay trực thăng, đi hải đảo biển sâu tìm Tống Vy.
Nhưng lý trí làm anh bình tĩnh lại.
Anh hít sâu một cái nhìn cao tầng: "Không thể kiểm tra ra tung tích máy bay trực thăng sau khi tín hiệu máy bay trực thăng biến mất sao?"
"Không được Sếp Đường, hệ thống định vị của chúng tôi đã là tân tiến nhất trên thế giới, hợp tác với nhiều quân đội các quốc gia, nhưng khoa học kỹ thuật cũng không sánh bằng lực lượng thiên nhiên, khu vực biển sâu nước L hàng năm sương mù nồng nặc, lại có từ trường, tất cả thiết bị điện tử đến nơi đó, cũng sẽ mất đi tín hiệu, dù là khoa học kỹ thuật cao hơn cũng vô ích, có thể kiểm tra ra tín hiệu máy bay trực thăng biến mất ở đó, chúng tôi đã tận lực." Cao tầng cười khổ nói.
Đường Hạo Tuấn cũng biết không có thể làm khó bọn họ, nhéo mi tâm: "Tôi biết rồi, cảm ơn."
"Không khách khí Sếp Đường, có chuyện gì lúc nào chỉ cần nói là được." Cao tầng cười cười.
Đường Hạo Tuấn gật đầu một cái, sau đó cáo từ rời đi.
Đi ra xưởng chế tạo, điện thoại anh vang lên, là Hải Dương gọi tới: "Ba, tình hình thế nào?"
Lâu như vậy, cũng không biết ba tìm được đầu mối không.
Đường Hạo Tuấn nghe giọng con trai, mắt hơi nhu hòa mấy phần: "Ba đã tìm được tung tích của mẹ, ở một hải đảo khu vực biển sâu nước L."
"Nói như thế suy đoán hôm qua của con là đúng!" Hai mắt Tống Hải Dương sáng rực lên.
Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng, tán dương: "Không sai, suy đoán của con là đúng."
"Tốt quá rồi, cố gắng lâu như vậy, cuối cũng đã tìm được tung tích của mẹ." Tống Hải Dương vui muốn khóc.