Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1052




Anh bơi tới bên cạnh Tống Vy, ôm lấy cô, giữ lấy đầu cô liền hôn xuống.

“Ưm…” Tống Vy trừng to mắt.

Người đàn ông này làm sao, tại sao lại hôn lên?

Tống Vy dùng sức đẩy Đường Hạo Tuấn ra, thở hồng hộc hỏi: “Anh làm gì vậy?”

Đôi mắt của Đường Hạo Tuấn trầm lại nhìn cô: “Không có cách nào, vợ của anh quá mê người, cho nên anh không nhịn được.”

Nói xong, anh nắm cằm của cô, lại hôn xuống.

Lần này, Tống Vy cũng không còn cách nào đẩy anh ra, bởi vì anh mang cô đến bờ của bể bơi, đặt cô dựa vào tường bể bơi, để cô không có cách nào động đậy.

Trong lúc nhất thời, trong hồ bơi to như vậy, ngoại trừ thanh âm sóng nước dập dờn ra, cũng chỉ có âm thanh vang lên của nam nữ khi hôn nhau.

Không biết qua bao lâu, Đường Hạo Tuấn cảm giác Tống Vy có cảm giác, mới buông cô ra.

Ngoài việc anh hôn toàn thân của Tống Vy mấy lần ra, thì cũng không làm gì khác với cô.

Chủ yếu là tối hôm qua cô đã mệt mỏi, thân thể còn chưa khôi phục.



Tống Vy dựa vào lồng ngực của Đường Hạo Tuấn hơi thở hổn hển, ngước mắt u oán nhìn anh một cái: “Đều tại anh, hiện tại em cũng không muốn nghịch nước nữa.”

Hiện tại cô quá mệt mỏi cũng không muốn nhúc nhích một chút, nói gì đến việc nghịch nước.

Đi du lịch cùng người đàn ông này, thật sự là một quyết định sai lầm.

Đường Hạo Tuấn ôm Tống Vy, nghe cô phàn nàn, cười hai tiếng trầm thấp: “Không sao, anh ôm em, em có thể tắm hai lần, coi như chơi.”

Tống Vy bị anh chọc cười: “Anh thật đúng là…”

“Thật là cái gì?” Đường Hạo Tuấn cúi đầu nhìn cô.

Tống Vy lườm anh một cái: “Thật sự là có một phong cách riêng!”

Nói xong, cô đẩy anh ra, bơi tới đi một bên khác.

Hai tay Đường Hạo Tuấn chống bên bờ, nhảy lên một cái, an tĩnh ở trên bờ, sau đó nhìn cô gái vui sướng bơi lội ở trong bể bơi, giống một mỹ nhân ngư, trông rất đẹp mắt.

Tống Vy đã nhận ra ánh mắt sáng rực của Đường Hạo Tuấn, trồi lên mặt nước, vẫy tay với anh: “Anh không bơi sao?”

“Anh nhìn em bơi là được rồi.” Đường Hạo Tuấn trả lời.

Tống Vy cũng không khuyên anh, lại lập tức lặn xuống trong nước.

Bơi khoảng hơn hai giờ, Tống Vy rất mệt mỏi, lúc này mới lưu luyến không rời đi ra từ bể bơi

Đã nhiều năm cô không bơi lội, lần này thật đúng là bơi rất thoải mái.

“Thỏa mãn sao?” Đường Hạo Tuấn thấy cô đi lên, lấy khăn tắm quấn lên người cô.

Tống Vy cười gật đầu: “Thỏa mãn.”

“Vậy đi nghỉ ngơi một lát đi, ban đêm không phải em còn muốn đi xem buổi hòa nhạc sao?” Đường Hạo Tuấn lau tóc cho cô nói.

Tống Vy vâng hai tiếng.

Hai người trở lại phòng, đến phòng tắm tắm rửa một lần, sau khi sấy khô tóc, liền nằm ngủ thiếp đi.

Đến ban đêm, Tống Vy bị Đường Hạo Tuấn đánh thức dậy ăn cơm tối.

Sau bữa ăn, hai người liền xuất phát đến buổi hòa nhạc.

Buổi hòa nhạc được tổ chức trong kiến trúc mái vòm cực lớn của thành phố.

Mái vòm này chuyên môn dùng để cử hành vài lễ lớn, tỉ như lễ khai mạc thế vận hội Olympic, buổi hòa nhạc cỡ lớn của một vài minh tinh.

Bởi vì mái vòm đủ lớn, có thể chứa khoảng hơn mười vạn người xem, cho nên rất nhiều siêu sao thế giới đều thích tới đây tổ chức buổi hòa nhạc.

Trên xe, Tống Vy lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại Giang Hạ: “Giang Hạ, các cậu tới rồi sao?”

“Chúng tớ đến rồi, đã ngồi ở vị trí rồi, Tống vy, cậu và sếp Đường đang ở đâu, tại sao không thấy được các cậu?” Ở đầu bên kia điện thoại, Giang Hạ lớn tiếng trả lời.

Thật ra là do bên phía cô ấy quá ồn, chỉ có thể nói lớn tiếng.

Cô ấy sợ nói nhỏ, Tống Vy không nghe được.

Tống Vy hơi cầm di động ra xa một chút, lúc này mới trả lời: “Chúng tớ còn chưa tới, còn đang trên đường, chắc khoảng mười mấy phút.”

“Vậy sao, vậy các cậu nhanh lên, Hạ Bảo Châu cùng Trần Châu Ánh đều ở đây.” Giang Hạ nói.

Tống Vy ừ một tiếng: “Tớ biết rồi, lát nữa gặp.”

“Lát nữa gặp!”

Trò chuyện kết thúc, Tống Vy buông di động xuống.

Không sai, mấy người Giang Hạ cũng tới xem buổi hòa nhạc, dù sao lúc trước phía tạp chí cho rất nhiều vé, đương nhiên cô cũng cho mấy người Giang Hạ.

Mấy người Giang Hạ hôm qua mới vừa tới quốc gia này, nhưng không phải đi cùng với cô và Đường Hạo Tuấn, mà là tự bọn họ đi máy bay đến.

Bởi vì không muốn quấy rầy tuần trăng mật của cô và Đường Hạo Tuấn.

Nhưng chỗ ở của bọn họ, là Hạo Tuấn để Trình Hiệp sắp xếp, sắp xếp ở một khách sạn khác, cách bọn họ cũng không quá xa.

Nhìn thấy Tống Vy để điện thoại di dộng xuống, Đường Hạo Tuấn mở miệng hỏi: “Mấy người Giang Hạ đã đến?”

“Đúng vậy.” Tống Vy gật đầu.

Đường Hạo Tuấn cười: “Bọn họ thật đúng là tích cực.”

Tống Vy trả lời: “Đó là bởi vì hôm nay trong buổi hòa nhạc, có mấy minh tinh đều là thần tượng của bọn họ, bọn họ có thể không tích cực sao.”

Nói đến đây, cô liền có chút buồn cười.

Đường Hạo Tuấn bỗng nhiên híp híp mắt: “Vậy còn em?”

“Em?” Tống Vy nghi hoặc chỉ chỉ mình: “Em thì sao?”

“Em có thần tượng không?” Đường Hạo Tuấn nhìn cô chằm chằm.

Tống Vy nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu: “Có!”

Sắc mặt của Đường Hạo Tuấn lập tức không tốt, mấp máy môi mỏng, trong giọng nói còn không che giấu vị chua: “Ai? Nam hay nữ vậy?”

Tống Vy biết bình dấm chua là anh lại đổ, dở khóc dở cười lắc đầu đồng thời cũng có ác ý muốn đùa anh.

Cô cười hì hì trả lời: “Đương nhiên là nam, con gái thích thần tượng, tám mươi phần trăm đều là nam.”

Nói xong, cô nhìn Đường Hạo Tuấn.

Quả nhiên thấy sắc mặt của người đàn ông càng thêm khó coi, quanh thân phát ra vị chua, rõ ràng đến có thể thấy hơi.

Trong nội tâm cô đều sắp cười nghiêng ngửa, nhưng trên mặt vẫn phải bảo trì bình tĩnh.

Có trời mới biết cô nhịn vất vả như thế nào.

“Ồ? Nam ......” Đường Hạo Tuấn thâm trầm nhìn Tống Vy: “Anh còn không biết, em thế mà cũng sẽ theo đuổi thần tượng!”

“Điều này rất bình thường, không phải sao?” Tống Vy buông tay.

Đường Hạo Tuấn tức giận hừ một tiếng: “Thần tượng của em là ai?”

“Anh hỏi điều này làm gì?” Tống Vy cố ý cảnh giác nhìn anh: “Anh sẽ không nghĩ xem làm gì đó với thần tượng của em chứ?”

Tâm tư bị nói trúng, Đường Hạo Tuấn chột dạ đảo mắt: “Không có, anh chỉ là muốn biết anh ta là ai, thế mà có thể trở thành thần tượng của em.”

“Anh không đẹp trai sao? Dáng người không tốt sao?”

Cô vậy mà thần tượng người đàn ông khác, tức chết anh rồi!

Tống Vy cắn cắn miệng, cố gắng nhịn cảm giác muốn cười xuống, ho hai tiếng trả lời: “Anh ấy sao, anh ấy là một người đàn ông cực kì ưu tú hoàn mỹ, anh ấy có thiên phú rất cao, có một đôi tay như thần, còn có một nội tâm dịu dàng.”

Càng nghe mặt của Đường Hạo Tuấn lại càng thối!

Ưu tú hoàn mỹ?

Đôi tay như thần?

Nội tâm dịu dàng?

Cô thực sự đã thổi phồng thần tượng của mình đến mức không có một chút khuyết điểm.

“Anh không ưu tú hoàn mỹ sao?” Đường Hạo Tuấn giữ chặt tay Tống Vy, đặt tay của cô lên trên ngực, nhìn chằm chằm cô nói: “Anh không có thiên phú cao sao? Thiên phú kinh doanh của anh là giả sao? Anh không có đôi tay như thần sao? Không phải mỗi lần anh đều dùng đôi tay này, để em vui vẻ sao? Em…”

“Đừng nói nữa!” Khuôn mặt Tống Vy xấu hổ vội che lấy môi mỏng của anh, quay đầu nhìn về phía ghế lái.

Nhìn thấy ở ghế lái là lái xe người nước ngoài, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Còn tốt, người tài xế này hẳn là không nghe hiểu tiếng nói của bọn họ.

Tống Vy tức giận trừng người đàn ông một chút.

Thật sự là, đang êm đẹp, anh thế mà bắt đầu nói linh tinh.

Mặc dù điều anh nói là sự thật, tay của anh quả thật khiến cô cao trào mấy lần, nhưng anh cũng không cần nói ra đi!

Xem ra là mình đùa anh quá mức đến phát hỏa, để anh thật sự ăn dấm đến mức tức giận.

Thở dài, Tống Vy dở khóc dở cười lắc đầu nói: “Được rồi, đừng ghen nữa, em sẽ nói cho anh biết, thần tượng của em là thầy em, thầy có được thiên phú thiết kế rất cao, tay của ông ấy có thể vẽ ra tác phẩm cực kì hoàn mỹ, đây không phải bàn tay của thần thì là cái gì, thầy làm người hiền lành, đây không phải nội tâm dịu dàng thì là cái gì, cho nên em nói ông ấy là một người ưu tú hoàn mỹ, cũng không có sai mà.”

Đường Hạo Tuấn sửng sốt, mấy giây mới phản ứng lại

Thần tượng của cô, là đại sư Mercedes?