Phóng viên ở dưới sân khấu càng trở nên điên cuồng, ai ai cũng hưng phấn, hận không thể nhảy lên sàn chữ T, nhét micro vào miệng Anna, lấy được nhiều tin tức bùng nổ hơn.
"Nhà thiết kế Anna, xin hỏi tại sao lại nói ban giám khảo có mờ ám, có phải cô biết điều gì đó không?" Có phóng viên lớn tiếng hỏi.
Những phóng viên khác, cũng nhìn chằm chằm vào Anna.
Trần Châu Ánh khẽ đẩy Tống Vy: "Vy Vy, cô nói xem có phải cô ta bị điên rồi không, tại sao lại nói giám khảo như vậy, giám khảo ở hiện trường đều là những nhà thiết kế quần áo và thiết kế trang sức hàng đầu thế giới, cô ta cùng lúc đắc tội với tất cả mọi người, tôi xem sau này cô ta lăn lộn thế nào."
"Ai biết được chứ." Tống Vy nhún vai, bày tỏ không biết tại sao Anna cảm thấy trong đó có mờ ám.
Nhưng cô tin rất nhanh sẽ biết được.
Quả nhiên, Anna bắt đầu trả lời.
Nhưng trước khi trả lời, cô ta quay đầu nhìn Tống Vy.
Tống Vy nhướng mày.
Thế nào?
Không phải có liên quan đến cô chứ?
Anna cầm lấy micro trong tay của người dẫn chương trình: "Sở dĩ tôi nói có mờ ám, là vì lúc nãy nhà thiết kế Tống chính miệng nói với tôi."
"Hả?" Tống Vy sừng sờ.
Quả nhiên có liên quan đến cô.
Nhưng cô nói lời này với Anna lúc nào?
Đừng nói là Tống Vy, ngay cả Trần Châu Ánh và Lase đều sững sờ.
Lase sững sờ là tại sao chuyện quan trọng như thế này mà Anna không nói cho cô ta biết.
Còn Trần Châu Ánh sững sờ là vì cảm thấy kỳ lạ.
"Vy Vy, cậu thật sự đã nói với cô ta?" Trần Châu Ánh chỉ vào Anna
Tống Vy trợn tròn mắt: "Sao có thể, tôi chưa từng nói với cô ta."
"Vậy tại sao cô ta lại nói là cô nói với cô ta." Trần Châu Ánh ngạc nhiên chớp chớp mắt.
Tống Vy xòe tay ra: "Sao tôi biết được, nên nhà thiết kế Anna, vấn đề này, tôi cũng rất muốn biết, tôi nói với cô ban giám khảo có mờ ám lúc nào?"
Cô cầm lấy micro của người dẫn chương trình mới vừa đưa qua, biểu cảm bình tĩnh nhìn Anna, hoàn toàn không vì lời nói của Anna mà có một chút hoảng loạn nào.
Những phóng viên ở bên dưới sân khấu, và toàn bộ những người xem livesrteam trên toàn thế giới, nhìn thấy cô bình tĩnh như vậy, cũng không nghĩ là cô đã nói những lời này.
"Lúc nãy." Anna và Tống Vy nhìn nhau.
Tống Vy nhướng mày: "Lúc nãy."
"Không sai, lúc nãy, trước khi có kết quả, mọi người đều rất căng thẳng, chỉ có cô và Trần Châu Ánh không như vậy, cô nói với Trần Châu Ánh, nói quyền tham gia thi đấu của hai người đã chắc chắn, thử hỏi lúc đó vẫn chưa có kết quả, sao hai người biết là đã chắc chắn rồi, bên đáp án chỉ có một, đó chính là ngay từ đầu mấy người đã biết mình sẽ tham gia thi đấu, còn về tại sao sẽ tham gia thi đấu, bởi vì mấy người đã mua chuộc những ban giám khảo này." Anna chỉ vào một hàng giám khảo bên dưới.
Các giám khảo nghe thấy câu nói này, không nhịn được lần lượt bật cười.
Tống Vy và Trần Châu Ánh cũng cười.
Chỉ có phóng viên và Anna không hiểu gì, không biết bọn họ cười cái gì.
"Chưa từng thấy ai ngu ngốc như vậy." Trong phòng nghỉ, Đường Hạo Tuấn nheo mắt, độc mồm nói một câu.
Tống Hải Dương gật đầu: "Đúng vậy, ngu ngốc như vậy còn không biết che giấu, nhất định phải để lộ ra, nghĩ gì không biết."
Tống Dĩnh Nhi nhìn ba mình, lại nhìn anh trai, không hiểu bọn họ nói gì.
"Nhà thiết kế Tống, xin hỏi những điều nhà thiết kế Anna nói có phải là thật không? Cô thật sự đã mua chuộc ban giám khảo?" Phóng viên lúc nãy lại hỏi.
Tống Vy nhìn anh ta giống như nhìn một tên ngốc: "Anh cảm thấy là thật sao? Anh cảm thấy tôi có bản lĩnh kia, mua chuộc được mười sáu nhà thiết kế hàng đầu sao?"
Nghe thấy câu nói này, tất cả mọi người đều bừng tỉnh.
Đúng vậy, mặc dù bây giờ Tống Vy có danh tiếng, nhưng nhiều nhất vẫn là một nhà thiết kế mới, thử hỏi một nhà thiết kế mới, sao có thể có bản lĩnh mua chuộc những nhà thiết kế hàng đầu.
Một nhà thiết kế hàng đầu cũng không mua chuộc được, chứ đừng nói đến là mười sáu người.
"Tôi chưa từng nói cô mua chuộc toàn bộ ban giám khảo, nhưng cô chắc chắn đã mua chuộc một số người trong đó, thầy của cô thì không cần phải nói, chắc chắn sẽ để cô tham gia thi đấu, mà những người khác, theo những gì tôi biết, cũng là bạn của thầy cô, nói không chừng...."
"Câm miệng!" Tống Vy không đợi Anna nói xong, sắc mặt lạnh lùng ngắt lời cô ta: "Cô nói tôi thì được, nhưng không thể nói thầy của tôi và những người khác, bọn họ là những tiền bối đức cao vọng trọng, không đến lượt cô nói."
Những giám khảo ở bên dưới, nghe thấy lời này của Tống Vy, lần lượt hài lòng gật đầu.
"Mercedes, đệ tử này của ông không tồi nha." Thầy thiết kế ở bên cạnh Mercedes cười haha tán thưởng nói.
"Làm gì có, cũng bình thường thôi." Thầy thiết kế Mercedes khẽ trả lời, dáng vẻ không cho là như vậy.
Đương nhiên tiền đề là không nhìn thấy động tác vuốt râu đắc ý của ông ta.
"Bọn họ làm thì cũng làm rồi, còn không cho phép tôi nói?" Anna tức cười nói.
Tống Vy nắm chặt lòng bàn tay: "Vậy cô có bằng chứng gì mà nói bọn họ bị tôi mua chuộc?"
"Bằng chứng chính là lời nói lúc nãy của cô." Anna lại đá quả bóng trở về.
Phóng viên kia cũng hỏi: "Nhà thiết kế Tống, mời cô giải thích một chút câu nói kia của cô, tại sao vẫn chưa có kết quả, cô đã biết cô sẽ thăng cấp."
"Đương nhiên là được." Tống Vy thờ ơ liếc nhìn Anna, cầm micro, cao giọng nói: "Sở dĩ tôi biết chúng tôi sẽ thăng cấp trước, là vì lúc người mẫu của chúng tôi đi catwalk, tôi có quan sát biểu cảm của các thầy thiết kế, lúc bọn họ nhìn thấy thiết kế của tôi và Trần Châu Ánh, đều gật đầu, trong mắt đều có sự tán thưởng, nên tôi mới đoán, chúng tôi đã thăng chức.”
"Không sai, nếu như mấy người không tin, có thể đi kiểm tra camera, hỏi các thầy thiết kế." Trần Châu Ánh cũng đứng dậy nói.
Quả nhiên có phóng viên đi hỏi ban giám khảo.
Một thầy đứng dậy nói: "Nhà thiết kế Tống nói rất đúng, lúc đó chúng tôi nhìn thấy ba nhóm người mẫu đi ra, quả thật lộ ra sự hài lòng và tán thưởng, đây là điều không thể phủ nhận, bây giờ nhà thiết kế Anna kia còn gì để nói không."
Trong ánh mắt thầy thiết kế nhìn Anna tràn đầy sự chế nhạo, xem thường.
Anna thẹn quá hóa giận: "Các người cùng một giuộc, đương nhiên là nói giúp nhau rồi, mấy người còn không biết đâu, chồng của Tống Vy này rất có thế lực, cho dù Tống Vy không thể mua chuộc được các thầy thiết kế, thì chồng của Tống Vy chắc chắc có thể làm được."
Thấy cô ta không chỉ kéo các thầy vào, còn kéo cả Hạo Tuấn vào, Tống Vy thật sự đã nổi giận.
Vô lạnh lùng cười một tiếng: "Cô đã cho rằng chồng tôi đã mua chuộc các thầy, đổi lại quyền tham gia thi đấu, vậy tôi hoan nghênh cô đi điều tra ghi chép tài chính của chồng tôi."
"Chúng tôi cũng có thể để cô điều tra." Các thầy thiết kế ở bên dưới cũng trả lời.
Tống Vy cũng nở một nụ cười cảm ơn với bọn họ, sau đó sa sầm mặt nhìn Anna nói: "Nghe thấy chưa? Tất cả chúng tôi đều có thể để cô điều tra, cô có dám điều tra không? Nếu như cuối cùng điều tra ra có vấn đề, Tống Vy tôi sẽ rút khỏi giới thiết kế, ngược lại thì cô phải rút lui, thế nào, có dám không!"
"Thêm tôi nữa, có vấn đề tôi cũng sẽ rút lui." Trần Châu Ánh đứng ra nói.
Anna không ngờ Tống Vy lại to gan như vậy, há hốc miệng, có chút hoảng loạn, nói không nên lời.
Những người khác nhìn cô ta như vậy, biết là cô ta không dám, từng tiếng cười chế giễu vang lên.
Mà những người đứng xem đến nay cũng hiểu sơ sơ rồi, tất cả chỉ là Anna không phục khi bị loại, cố ý gây chuyện, muốn kéo đám người Tống Vy xuống, thực ra không có chuyện ban giám khảo có mờ ám.
Cho nên lúc này trên mạng xuất hiện những lời mắng chửi Anna, mắng cô ta lòng dạ hẹp hòi, không chấp nhận được việc mình bị loại, lại dùng mưu kế bôi đen người khác, mắng cô ta không có tài năng gì, lòng dạ độc ác.
Mắng rất khó nghe.
cho dù lúc này Anna không nhìn thấy tình hình ở trên mạng, nhưng thông qua ánh mắt và biểu cảm xem thường, ghét bỏ của mọi người ở hiện trường cũng có thể đoán được.
Nhất thời, cô ta hận không thể ngất đi.
"Xem ra nhà thiết kế Anna không dám rồi." Tống Vy gảy móng tay nói.
Anna cắn môi dưới, tức giận lườm cô: "Được, tôi thừa nhận chuyện này cô thắng, tôi đi được chưa?"
Cô ta không thể tiếp tục đứng trên sân khấu được nữa, những ánh mắt xem thường cô ta kia, chế nhạo đến mức cô ta cảm thấy cả người đều khó chịu.
Tống An khẽ cười, ý cười không đến đáy mắt: "Ai nói cô có thể đi?"