Long Phượng Song Bảo: Tổng Tài Daddy Xin Tắt Đèn

Chương 121




"Cưới cô?"

Mặt Kiều Tư Nam lộ ra vẻ không thể tin nổi, gần như quát lên đối với cô: "Có phải cô điên rồi không, lại còn muốn gả cho anh ấy, cô bị thiêu một lần chưa đủ sao, còn muốn bị thêm lần thứ hai?"

Lê Vãn Ca xoa lỗ tai: "Kiều nhị thiếu gia, mời anh chú ý một chút, giọng của anh quá lớn, tất cả mọi người ở đây đều đang nhìn anh kìa."

"Hãy nói cho tôi biết kế hoạch của cô là gì, cô không thật sự muốn gả cho anh ấy, đúng không?"

Kiều Tư Nam bướng bỉnh chấp nhất muốn biết chuyện này, cũng không sợ chính mình trở thành trò cười trong mắt mọi người.

"Anh suy nghĩ nhiều quá, tôi không có kế hoạch gì cả, tôi chỉ muốn kết hôn với anh ấy." %3D

Lê Vãn Ca vỗ nhẹ lên mặt hắn, khẽ cười quyến rũ nói: "Mộ Thừa Huyền chính là rồng giữa loài người, người phụ nữ nào mà không muốn gả cho anh ấy, tôi cũng là người phụ nữ như vậy, xu lợi tị hại (*) đó không phải là chuyện thường tình hay sao?"

(*) Xu lơi tị hại: thấy việc lợi thì hâm hở chạy tới, thấy việc hại thì tránh ra chỗ khác.

"Rồng giữa loài người là cái chó gì, rồng giữa súc vật còn nghe được!"

Kiều Tư Nam tức giận đến mức chửi thề, hắn bị kích thích đến phát ra ý chí chiến đấu, bàn tay to nắm chặt cổ tay của cô, nói ra lời tàn nhẫn: "Xem ra cô đã phát điên rồi, dùng phương pháp bình thường không thể thay đổi lý trí của cô, tôi chỉ có thể dùng phương pháp là cướp lấy cô!"

"Cướp lấy?"

"Nếu cô đã không muốn tự nguyện vào vòng tay của tôi, vậy tôi chỉ có thể dùng phương pháp là cướp lấy cô từ trong tay của tên cầm thú Mộ Thừa Huyền, để cô ở bên cạnh tôi!"

Lê Vãn Ca bị bộ dáng lời thề son sắt của hắn làm cho hết cách, nên đành chịu.

Rốt cuộc người đàn ông này đang suy nghĩ cái gì vậy, vì sao không làm theo lẽ thường chứ?

Đáng lẽ, sau khi nghe lời nói này của cô, đàn ông bình thường không phải sẽ xoay người rời đi, sẵn đó sẽ mắng cô vài câu không biết điều sao?

Hắn thì ngược lại... Đối với cô dây dưa không dứt.

Lê Vãn Ca cảm thấy thật đau đầu.

Kế hoạch báo thù hoành tráng này đã đủ phức tạp rồi, cô thầm nghĩ sẽ làm cho nó trở nên đơn giản một chút.

Vậy mà, Kiều Tư Nam lại cắm vào một chân, sẽ chỉ khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn.

"Đừng lãng phí thời gian nữa, đi theo tôi!"

Sau khi Kiều Tư Nam thanh toán tiền xong, liền lôi kéo cô đi khỏi nhà hàng.

"Anh đưa tôi đi đâu vậy, Kiều nhị thiếu gia?"

Lê Vãn Ca bị động đi theo phía sau hắn, hỏi với vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Không phải đã nói qua trong điện thoại rồi sao, tôi muốn cùng cô đi ngắm trăng, ngắm sao, tôi muốn cùng cô khiêu vũ dưới bầu trời đầy sao, cùng với cô tâm sự từ thơ ca đến triết lý cuộc sống!"

"Anh cảm thấy làm những chuyện này có ý nghĩa sao?"

"Ý nghĩa, đương nhiên là có ý nghĩa!"

Kiều Tư Nam giống như một đứa trẻ, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn háo hức: “Cô không biết đâu, những chuyện này tôi đã tưởng tượng ra trong đầu rất nhiều năm rồi, hiện giờ những chuyện tưởng tượng này sắp thành hiện thực, cô nói xem có thú vị hay không?"

"Có lẽ hình ảnh mà anh tưởng tượng ra, sau khi thành sự thật, nó sẽ không đẹp đẽ như anh tưởng tượng thì sao?"

"Có đẹp hay không, cảm nhận một chút chẳng phải sẽ biết sao?"

Kiều Tư Nam mặt dày mày dạn nói: "Hiện tại tôi mới hiểu, muốn có được người phụ nữ mà mình thích chỉ có thể giành lấy, lúc trước, trong hai giây đó tôi đã do dự mới bỏ lỡ cô, nên mới để cho tên cặn bã Mộ Thừa Huyền đó có cơ hội, nếu anh ấy biết quý trọng cô cũng liền thôi nhưng mà hắn lại hủy hoại cô... Hiện giờ, có một cơ hội đang khác đang diễn ra trước mắt tôi, cô cảm thấy tôi sẽ dễ dàng buông tay sao?"

"Vậy tùy anh."

Lê Vãn Ca thấy Kiều Tư Nam như vậy, cũng từ bỏ chống cự.

Dù sao, mặc kệ là Mộ Thừa Huyền hay Kiều Tư Nam, cũng đều là công cụ trên đường sống lại và phản kích của cô, cô sẽ vĩnh viễn không phát sinh tình cảm gì với bọn họ.

Kiều Tư Nam dẫn Lê Vãn Ca đi vào tầng cao nhất của tòa nhà Bắc Thành, đây là quán bar ngoài trời có cảnh đêm đẹp nhất, nơi có thể ngắm sao trong toàn thành phố, là địa điểm yêu thích của nhiều nhân vật nổi tiếng trong xã hội.

Chủ đề tối nay của quán bar là mặt nạ, mỗi người vào đây đều sẽ đeo một chiếc mặt nạ lông vũ.

Sau khi Lê Vãn Ca đeo mặt nạ vào cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, cô vốn có khí chất mê người, nên khi đeo mặt nạ lông vũ vào lại càng tăng thêm vẻ bí ẩn, giống như thay đổi thành một người khác

Có lẽ Kiều Tư Nam là khách quen ở đây, dù hắn đã đeo mặt nạ nhưng khi hắn bước vào vẫn bị nhiều người nhận ra.

"Kiều nhị thiếu gia, hôm nay mặt trời mọc hướng tây hay sao, anh vậy mà lại mang bạn gái đến đây?"

Ông chủ quán bar Charles cầm hai ly rượu, đi lại đây bắt chuyện.

Sau khi anh ấy nhìn Lê Vãn Ca từ trên xuống dưới, đưa một tay đang cầm ly rượu qua nói: "Xin chào người đẹp, tôi là ông chủ của quán Sky Bar này, đồng thời cũng là anh em tốt với Kiều nhị thiếu gia, nhiều năm như vậy cô là người phụ nữ đầu tiên mà anh ấy dẫn đến đây, có thể thấy được vị trí quan trọng của cô trong lòng anh ấy không phải bình thường nha?"

Lê Vãn Ca bình tĩnh cầm lấy ly rượu, chiếc mặt nạ lông vũ màu trắng tôn lên vẻ tao nhã của cô, giống như một con thiên nga trắng.

Cô mím môi, cười không tự ti cũng không kiêu ngạo trả lời: “Nếu tôi là người phụ nữ đầu tiên mà anh ấy đưa tới, vậy những người trước kia anh ấy dẫn đến đây đều là đàn ông sao, trước đây nghe nói Kiều nhị thiếu nam nữ đều ăn, xem ra không phải lời đồn nha?”

"Haha!"

Charles bị lời nói của cô chọc cười, anh ấy nói: "Yên tâm đi người đẹp, giới tính của Kiều nhị thiếu gia là bình thường, chỉ ăn nữ không ăn nam, đêm nay cô phải cẩn thận đừng để bị anh ấy ăn luôn nha!"

"Charles, đừng nói giỡn như vậy, cô ấy và những người phụ nữ khác không giống nhau."

Kiều Tư Nam có chút tức giận, hiếm khi dùng giọng điệu nghiêm túc nói.

"Được được được, là tôi sai, tôi xin lỗi người đẹp..."

Sau khi Charles nói xong liên giới thiệu: "Nửa tiếng nữa sẽ diễn ra buổi khiêu vũ tập thể, tối nay sẽ có phần thưởng đặc biệt cho vũ vương và vũ hậu (*), hai người hãy nắm chắc cơ hội này cho thật tốt nhé!"

(*) Danh hiệu mà người nam/nữ đạt được khi có biểu hiện tốt nhất buổi khiêu vũ

"Phần thưởng đặc biệt?"

Kiều Tư Nam cảm thấy hứng thú, lập tức hỏi: "Cậu nói cho tôi biết đi, đó là phần thưởng gì? Để tôi xem có xứng đáng để giành lấy hay không."

"Nếu nói ra sẽ không còn bất ngờ nữa, phải chính mình thắng rồi công bố mới thú vị!" Charles nói.

"Cũng đúng."

Kiều Tư Nam gật gật đầu, quay qua Lê Vãn Ca nói với vẻ tự tin: "Tôi có nữ thần nhà tôi là bạn gái, giành được danh hiệu vũ vương và vũ hậu là chuyện đương nhiên."

"Đừng nói tự tin như vậy, tối nay có rất nhiều người đẹp tới tham gia, bọn họ cũng không phải người bình thường..."

Charles nói xong lại nhỏ giọng, thần bí nói: "Tôi lén lút nói cho hai người, Quý Minh Xuyên cũng đến đây, thường là những nơi mà ông ta đi qua đều là mưa gió máu tanh, hai người muốn nổi trội cũng không dễ dàng vậy đâu!"

"Quý Minh Xuyên?"

Kiều Tư Nam nghe nói đến cái tên này liền cau mày lại: "Hiện tại bản thân ông ta là chủ của Võ Thần Điện, ông ta không ở doanh trại Đông Nam để củng cố lòng binh của ông ta, lại chạy tới nơi ăn chơi trác táng này để tìm hoan mua vui, thực không bình thường nha?"

Quý Minh Xuyên, người giang hồ xưng là "Quý Tam Đao", rất nhiều người chỉ nghe qua tên, lại chưa thấy qua người thật.

Sở dĩ có danh hiệu là "Quý Tam Đao", bởi vì thứ nhất, tên ông ta có một chữ "Xuyên (*)" giống như ba thanh đao, thứ hai, bình thường ông ta muốn lấy mạng của ai thì chỉ cần dùng đến ba nhát đao, cho dù đối thủ của ông ta là Diêm Vương cũng không ngoại lệ.

(*) Chữ Trung Quốc của từ Xuyên là J.

Ông ta là người được mệnh danh là siêu chiến thần trong truyền thuyết 50 năm mới có một người, nắm trong tay hàng vạn binh mã, là chủ của Võ Thần Điện, là một tổ chức bí mật, nơi quy tụ những võ sĩ tài ba trên khắp thế giới, gặp thần giết thần, gặp quỷ giết quỷ... Là người mà không ai dám trêu chọc, nghe thấy danh tiếng đều phải khiếp sợ.

"Nói đi, cậu đã gặp qua Quý Tam Đao, người mà đến quỷ gặp đều phải sợ hãi chưa?"

Charlie hỏi Kiều Tư Nam.

"Người có danh tiếng vang dội như Quý Minh Xuyên, tôi đương nhiên là "

Kiều Tư Nam kéo dài câu cuối, làm cho Lê Van Ca đều nhịn không được cũng cảm thấy tò mò.

Sau đó, hắn làm bộ dáng thiếu đánh mà nói: "Chưa từng gặp."

Xem