Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Long Huyết Thánh Đế

Chương 42: Không Cho, Ta Sẽ Đoạt!




Chương 42: Không Cho, Ta Sẽ Đoạt!

Động tĩnh ở góc tây quảng trường lớn khiến cho không ít đệ tử chú ý, bọn hắn ngừng nghị luận nhìn chăm chú tới, khi thấy Diệp Phong bị một quyền đánh bay, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, bọn hắn thì là vẻ mặt mờ mịt.

Trái lại bên cạnh lẳng lặng đứng đấy, Diệp Thành xem toàn bộ quá trình, ánh mắt cũng co rụt lại, trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên một tia chấn kinh cùng ngoài ý muốn.

Thực lực của Diệp Phong hắn là hết sức rõ ràng, đã là Khí Toàn tam trọng, cũng không phải là những kẻ giá áo túi cơm kia, cho dù vội vàng không kịp chuẩn bị, cũng không đến mức một quyền bị nện hộc máu chứ!

Hơn nữa, thực lực của Diệp Vô Song hắn đã sớm biết rõ, Thối Thể thập trọng mà thôi, cảnh giới yếu hơn Diệp Phong một cấp độ lớn, nhưng kết quả lại một quyền đập bay Diệp Phong.

"Tên phế vật này, từ khi nào có thực lực cường đại như vậy?"

Hơn một tháng trước, Diệp Thành cũng nghe nói qua tên tuổi của kẻ điên Diệp Vô Song, cùng với chuyện chém g·iết Trần Khôn, tuy nhiên hắn cũng không tin, nhưng bây giờ b·iểu t·ình lại cho hắn một cái côn!

Một bên, Diệp Uy càng kh·iếp sợ, Diệp Vô Song ba tháng trước còn như con kiến hôi, đảo mắt lại có thể chống lại Khí Toàn cảnh, đây là phế vật hắn biết kia?

"Diệp Vô Song, ngươi..." Con ngươi của Diệp Uy co rụt lại, nhìn chằm chằm vào Diệp Vô Song, chuẩn bị nói gì đó thì phát hiện đôi mắt hung ác của Diệp Vô Song cũng đang nhìn chằm chằm hắn, khiến hắn nhất thời quên đi lời nói của mình.

"Ngươi cái gì mà ngươi, đồ của ta, ngươi cũng dám tặng người khác." Ánh mắt Diệp Vô Song lạnh lẽo, thu hồi Chân Nguyên đan đi về phía Diệp Uy.

Thấy thế, Diệp Uy làm sao không rõ hàm nghĩa của câu nói "Đồ của ta" trong lòng máy động, chợt quay đầu nhìn qua Diệp Phong đang thất điên bát đảo đứng lên, ánh mắt hắn vừa chuyển, lập tức quát lên: "Diệp Vô Song, ngươi đừng làm càn, đó là đồ vật của ngọn núi, ngươi dám c·ướp?"

"Không chỉ có hắn, ngay cả ngươi cũng giao ra đây cho ta." Nghe được lời của Diệp Uy, Diệp Vô Song cười lạnh một tiếng, làm sao không rõ Diệp Uy đang xúi giục.

"Chẳng lẽ ngươi còn muốn c·ướp tài nguyên tu luyện của ta?" Nhìn chằm chằm Diệp Vô Song, thần sắc Diệp Uy căng thẳng, lúc này quát lớn, ném tới một chữ "Đoạt".

"Đoạt ngươi thì sao?" Thần hai mắt của Diệp Vô Song càng ngày càng lạnh lẽo, từng bước một tới gần, hắn không ngờ Diệp Uy có bản lĩnh đánh cược, không có bản lĩnh thực hiện hứa hẹn của mình.

"Tiểu tử này thật càn rỡ, một tên Tôi Thể thập trọng nho nhỏ mà dám tuyên bố c·ướp Khí Toàn cảnh, muốn c·hết sao?"



Nghe được lời cuồng ngôn của Diệp Vô Song, đám người tràn đầy khinh thường, mang theo ánh mắt miệt thị nhìn chằm chằm vào Diệp Vô Song.

"Ngươi có cho hay không?"

Diệp Vô Song không để ý ánh mắt của người khác, thân thể rảo bước tiến lên, con ngươi lạnh như điện gắt gao khóa chặt Diệp Uy.

"Không cho!" Diệp Uy lạnh lùng phun ra hai chữ, hắn biết rõ đánh cược, hắn quả thực đã thua, điểm này Diệp Nhu có thể làm chứng, muốn chối cũng chối không được, nhưng bảo hắn đưa tài nguyên tu luyện cho Diệp Vô Song, không thể nghi ngờ là nằm mơ!

"Ngươi không cho, ta tự tới lấy!" Nghe được câu trả lời của Diệp Uy, con ngươi của Diệp Vô Song lóe lên lạnh lẽo, thân thể b·ạo đ·ộng, giống như một con vượn giận dữ, oanh một tiếng xông về phía Diệp Uy.

Diệp Uy biến sắc, hét lớn: "Diệp Vô Song, ngươi điên rồi, nơi này là nội môn, ngươi muốn làm gì!"

Nhưng mà, Diệp Vô Song không dừng lại.

"Ầm ầm!"

Ngay lúc đó, Diệp Phong vừa đứng lên, vẻ mặt hung ác, cũng sát cơ đầy mắt lao về phía Diệp Vô Song: "Diệp phế vật, dám đánh ta, ta g·iết ngươi!"

"Cút ngay!"

Nhìn thấy Diệp Phong xông lên cản đường, Diệp Vô Song lạnh lùng hét lên, bọc lấy sóng âm cuồn cuộn gào thét mà ra.

Ầm ầm!

Nhưng, Diệp Phong sát ý bành trướng, nắm đấm bá đạo mang theo chân khí cuồng loạn, oanh sát tới, dọc đường khí lưu bị quyền cương sinh ra sóng xung kích gạt ra, hình thành từng vòng sóng khí.

"Diệp Phong thật mạnh!" Nhìn Diệp Phong bộc phát lực lượng, một ít đệ tử Khí Toàn tam trọng kh·iếp sợ, nếu bọn họ xuất thủ, tuyệt đối không đạt được năng lượng khủng bố như vậy.

Đấu chiến Bát Sát!



Thấy Diệp Phong vừa ra tay chính là tử thủ, Diệp Vô Song cũng là nộ từ tâm lên, lực lượng toàn thân cũng bộc phát ra, đấu chiến bát sát đạn pháo giống như cách không một quyền oanh bạo hư không công sát qua.

Ầm ầm, hai quyền chạm vào nhau, nổ đùng như sấm, lực xung kích khủng bố khuếch tán ra xung quanh, không khí đều sôi trào, bức lui các đệ tử vây xem bên cạnh.

"Bảo ngươi cút thì cút!"

Cả người Diệp Vô Song đột nhiên bay lên, đạp mạnh một cái là mấy mét, như man vương viễn cổ, cách không xuất một quyền, quyền phong ngưng tụ thành quyền ấn vù một tiếng, đánh nổ cả không khí, thế lớn lực trầm, lực lượng vô song.

Thấy thế, sắc mặt Diệp Phong đại biến, không nghĩ tới lực bộc phát cùng lực phản ứng của Diệp Vô Song lại mạnh như thế, vội vàng thu cánh tay lại bảo hộ trước người.

Ầm ầm, lại là một tiếng, nắm đấm túm chặt giống như là một đống thần thiết, hung hăng nện ở trên cánh tay Diệp Phong, răng rắc một tiếng, cánh tay của hắn truyền đến âm thanh xương vỡ, chợt bành một tiếng, thân thể b·ị đ·ánh bay hơn mười mét.

"Làm sao có thể?"

Một màn này làm cho những đệ tử kia kinh hồn táng đảm, Diệp Vô Song mới chỉ là Thối Thể thập trọng, ngay cả Diệp Phong khí toàn tam trọng cũng đánh bại, đây cũng quá hung mãnh đi.

"Sao lực lượng của tên này lại mạnh đến vậy, là do Diệp Phong không dùng toàn lực?" Cả đám người khó mà tin được sự thật trước mắt, trong lòng bọn họ hiểu rõ mình không bằng Diệp Phong, nhưng Diệp Phong bây giờ bị một Thối Thể thập trọng một quyền đánh bay, chẳng lẽ bọn họ còn không bằng một Thối Thể cảnh?

Diệp Thành lẳng lặng quan sát cũng là một mảnh kh·iếp sợ, từ biểu hiện vừa rồi, hắn rõ ràng Diệp Vô Song có chút thực lực, nhưng không nghĩ tới thực lực của Diệp Vô Song lại mạnh như thế.

"Diệp phế vật, ngươi ép ta!"

Diệp Uy cũng rung động không thôi, chợt quát một tiếng, nhân cơ hội đánh g·iết về phía Diệp Vô Song.

Diệp Vô Song thật đáng sợ!



Hắn muốn phát chế nhân, phế Diệp Vô Song trước, bằng không, một khi Diệp Vô Song cường đại đến hắn cũng nhìn không được, như vậy hắn chỉ có ngoan ngoãn đem tài nguyên tu luyện đưa lên, đây là hắn không cho phép.

Giết!

Tranh minh một tiếng, Diệp Uy rút ra một thanh cổ kiếm, xuyên không đánh tới, mũi kiếm cổ tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo chấn động tâm hồn, trên thân kiếm còn có ba đạo minh văn lóng lánh, ánh sáng chói mắt.

Tam phẩm linh khí!

Nhìn chằm chằm vào thanh cổ kiếm này, có người ánh mắt co rụt lại, giật mình kinh hô, tam phẩm linh khí đều đã dùng ra rồi!

"A, Diệp phế vật, ta muốn g·iết ngươi, g·iết ngươi!"

Một bên khác, Diệp Phong lần nữa bị một quyền đánh bay, tức giận đến mặt mũi dữ tợn, đứng lên liền đánh về phía Diệp Vô Song, ngũ phẩm chiến kỹ mang đến chưởng ấn khủng bố, vỗ hư không đều có chút vặn vẹo, lực lượng hủy diệt dập dờn, hướng Diệp Vô Song nghênh đón đánh tới.

"Mẹ kiếp, hai người lại đồng loạt ra tay!"

Nhìn qua Diệp Uy và Diệp Phong liên hợp, không để ý lấy nhiều bắt nạt ít, lấy mạnh bắt nạt yếu, mỗi người đều thi triển ra thủ đoạn khủng bố g·iết về phía Diệp Vô Song, đám người đều mở to hai mắt nhìn.

"Hai người giáp công, Diệp Vô Song lần này gặp phiền toái, chỉ sợ cũng bị hai người phế đi!" Không ít người lập tức nghĩ đến.

"Tên nhóc này vừa nãy quá càn rỡ, chọc hai người, đáng đời." Có người lạnh lùng nói, vẻ mặt lạnh lùng.

Thật không biết xấu hổ!

Mà ở trong đám người, một thanh niên lại khinh thường hừ nói, hai người đều đã là Khí Toàn cảnh, còn liên thủ đối phó một Thối Thể cảnh, quả thực vô sỉ!

Không chỉ có thanh niên này, bên cạnh hắn còn có một thanh niên ôm kiếm, đồng dạng lông mày cũng trầm xuống, trong đôi mắt sắc bén của hắn hơi chớp động một cái, chợt khóe miệng lại nghiêng một cái, quay đầu nhìn về phía Diệp Thành.

Mà Diệp Thành, một mực lẳng lặng nhìn chăm chú, thần sắc lạnh lùng, dù ba người kia đều là con cháu Diệp gia, hắn cũng không có nghĩ tới muốn ra tay ngăn cản, phảng phất không quan tâm sinh tử của ba người.

Hoặc là hắn đã rõ ràng kết cục cuối cùng không thể nghi ngờ là Diệp Vô Song tàn bại, cho nên, không quan tâm, mặc kệ!

"Liên thủ?"

Diệp Vô Song nhìn hai người đang công sát tới, con mắt nhíu lại, hàn mang nở rộ: "Sợ các ngươi sao!"