Long Châu

Long Châu - Chương 171: Tiến vào mộ địa




Trước mặt đám người lúc này là một tấm bia mộ lớn, bên trên có ghi năm chữ "Hắc Đế Thần chi mộ".

Điều khác biệt là trên tấm bia này được điêu khắc thành hình một chiếc cổng lớn, nhìn qua cũng có thể đoán được đây chính là lối vào, chỉ là hiện tại mộ địa vẫn còn chưa mở ra nên cánh cửa vẫn chưa xuất hiện.

Bí cảnh chưa mở, lúc này Hắc Vũ tranh thủ nhìn quanh đánh giá tình hình một chút.

Hiện tại ở đây gần như đã tập trung đầy đủ toàn bộ thiên tài trên hai bảng danh vọng, chỉ còn sót vài người là vẫn chưa thấy xuất hiện.

Cũng không ngờ là không ai hẹn ai nhưng cả đám người đều cùng lúc xuất hiện trước Hắc Thần mộ địa, hiển nhiên so với những thế hệ trước, bọn hắn có thiên phú mạnh hơn, gan dạ hơn nên không sợ các cạm bẫy trong bí cảnh này.

Hắc Vũ đánh giá thực lực hiện tại đã của đám người một phen, ánh mắt hắn lập tức hiện lên trong sự chấn kinh.

Trong số toàn bộ thiên tài có mặt ở đây thì lúc này Long Tín, Đông Thành, Thiên Nhật và Võ Tuấn Kiệt, cả bốn người bọn hắn lúc này đều đã đột phá Vũ Tiên, đều đồng dạng là Vũ Tiên nhất trọng.

Ngoài đám thiên tài thì xung quanh lúc này còn có rất nhiều tu sĩ khác, đa số đều là Vũ Đế và Vũ Tiên.

Nếu là những lần trước Hắc Thần mộ địa mở ra thì hầu như không ai dám bén mảng tới, nhưng lần này thì khác, có những tên thiên tài tạo hiệu ứng đám đông nên bọn hắn cũng muốn đến thử sức một phen.

Hắc Vũ cũng nhìn thấy Hồng Quan và Long Tiêu ở bên trong đám người, cả hai tên lúc này đều đã là Vũ Đế ngũ trọng.

Hắn phát hiện lúc này ánh mắt Hồng Quan đang nhắm vào một thân ảnh, kẻ này chính là Nguyên Bảo, có lẽ là tên này vẫn còn giữ dị quang thứ tư của hắn.

Vù vù

Cuối cùng cũng đến, trong lúc cả đám đang nóng lòng chờ đợi thì trên tấm bia mộ lớn bắt đầu xuất hiện những vòng xoáy.

Trong thoáng chốc, chỉ thấy bề mặt tấm bia chấn động dữ dội sau đó liền xuất hiện một cái vòng xoáy đen kịt.

Đám người nhìn vào vòng xoáy này thì không khỏi căng thẳng, phía sau nó chính là Hắc Thần mộ địa, nơi không biết có bao nhiêu nguy hiểm đang chờ bọn hắn.

Lấy Võ Tuấn Kiệt và Long Tín dẫn đầu cả hai phe, lần lượt từng người tiến vào bên trong, ai nấy cũng mang một dáng vẻ thận trọng.

Hung danh của Hắc Thần mộ địa đã lan truyền qua nhiều đời, nghe nói vào mười thì ra chỉ còn ba nên không ai dám chủ quan cả.

Nói thêm về Hắc Đế Thần, kẻ này thời còn sống được mệnh danh là một tên ác nhân giết người không ghê tay, thủ đoạn cũng cực kì tàn độc.

Tuy độc ác như vậy nhưng trên thiên hạ gần như không có kẻ nào đủ sức để chế ngự được hắn, ngay cả cường giả cấp Thần được xưng là mạnh nhất thiên hạ lúc bấy giờ cũng không dám gây chuyện với Hắc Đế Thần bởi nếu giữa cả hai xảy ra một trận chiến thì cho dù hắn có giết được Hắc Đế Thần thì cũng chỉ còn nửa cái mạng.

Ngoài gia sản của Hắc Đế Thần ra thì còn một thứ khiến cả thiên hạ thèm muốn đến độ liều mạng xông vào nơi chết chóc này cho bằng được, đó chính là Hắc Đế Pháp.

Hắc Đế Pháp chính là Linh cấp công pháp do Hắc Đế Thần sáng tạo ra, nghe đồn công pháp này có thể chuyển hoá ám thuộc tính bình thường thành dị ám, làm lực chiến tăng gấp nhiều lần.

Một công pháp vừa là Linh cấp, vừa có thể làm chuyển ám thuộc tính bình thường thành dị ám, đây chính là thứ hấp dẫn chết người không phải chỉ đối với tu sĩ hệ ám mà là còn đối với cả thiên hạ. cho nên ai cũng muốn truy tìm cho bằng được.

Tuy nhiên thì công pháp này cực kì ảnh hưởng đến tâm trạng tính, nghe nói sau khi Hắc Đế Thần sáng tạo ra nó thì tâm tính cũng bị thay đổi, trở thành một tên ác Thần chuyên đi làm việc ác.

Cũng may hắn là cường giả được tôn là vị Thần mạnh thứ hai thời đó nếu không thì cũng sẽ như Thiết Vương Thần bị một đám vây công đến chết.

Toàn bộ người có mặt ở trên đảo cuối cùng cũng tiến vào hết, Hắc Vũ cũng đã vào trong từ trước cùng với đám người phe Kim Nhật.

Lúc này hắn đang căng thẳng nhìn về khung cảnh phía trước, hô hấp có phần không thông.

Ở trước mặt hắn và đám người lúc này hoàn toàn chả có cái mộ địa nào mà thay vào đó là một vùng hư không tối đen như mức, sâu không thấy điểm cuối.

Thậm chí trong vùng tối tăm này bọn hắn còn không thể dùng thần thức thăm dò mà ngược lại còn cảm thấy từ bên trong có một cảm giác nguy hiểm.

Ngay cả đến kẻ tu luyện ám hệ như Cao Tiến lúc này còn cảm thấy rùng mình vì cảm giác mà nơi này mang lại nói gì đến những kẻ khác.

Trong đám người còn phải kể đến những người như Tú Ngọc, Hồng Quan và Nguyên Bảo, hay như Thiên Nhật và Thiên Nguyệt cùng nhiều tu sĩ hệ quang khác, bọn hắn đều đồng thời cảm nhận được ở trong này thực lực của mình bị lừa giảm sút đáng kể.

Hắc Vũ cũng cảm giác đựợc sự nguy hiểm bên trong, cũng may lần này Đoàn gia lo lắng nên đã không cho Ánh Dương tới Hắc Thần mộ địa, nếu không thì hắn cũng không thể nào an tâm với nàng được.

- Để đảm bảo an toàn chúng ta nên đi cùng nhau! - Tuấn Kiệt nhận thấy nơi này không tầm thường nên liền đưa ra phương pháp.

Bí cảnh lần này quá mức nguy hiểm nên những đệ tử bình thường không được tham gia, chỉ có những người thiên phú nổi bật như đám thiên tài mới đủ tư cách nên lúc này Kim Nhật liên minh cũng chỉ có 6 người.

Một phe 6 người liền tách ra rồi chọn một hướng mà đi, tất cả đều ở trạng thái phòng bị cao nhất cho mọi nguy hiểm.

- Chúng ta cũng đi! - Long Tín nói sau đó cũng dẫn theo năm người khác trong nhóm đi theo một nhóm.

- Các vị, bí cảnh lần này thực sự quá nhiều nguy hiểm, ta nghĩ chúng ta sẽ cũng nên hợp thành một nhóm để tương trợ nhau - Thiên Nhật lúc này nhìn vào đám người ở phe trung lập rồi nói.

Những người còn lại như Thiên Nguyệt, Lý Thăng, huynh đệ Đinh Dũng Đinh Lăng, Lãm Khôi, Tú Ngọc, Bá Biên, Nguyên Bảo, Hồng Quan, Long Tín, Hồ Sơn, Tịnh Hải, Phùng Uyên không có ý kiến, bọn hắn mặc dù là thiên tài đầy kiêu ngạo nhưng cũng ý thức được nơi này là đất hiểm, nếu không liên thủ với nhau e rằng khó mà tồn tại được.

Mười bốn người lập tức kết thành phe, lúc này bên trong bí cảnh này quân số của bọn hắn cũng coi như một là lớn mạnh nhất, toàn bộ cũng liền chọn một hướng mà đi.

Đám tán tu còn lại cũng nhanh chân chia làm ba ngả, mỗi người chọn cho mình một đám thiên tài để bám theo, bọn hắn đương nhiên cũng lo sợ mình sẽ không trụ nổi trong bí cảnh này nên muốn bám theo ba đám người thiên tài để kiếm chút che chở.

...

Nhóm người phe Kim Nhật bước đi trong màn đêm tối mịt, phía sau là một đám tán tu đang bám sát, tuy nhiên bọn chúng cũng không dám tới quá gần mà chỉ giữ khoảng cách ở phía sau.

Ở nơi này tầm nhìn là cực kì thấp, mỗi người đều phải vận dụng hết thần thức của mình nhưng chỉ cần cách nhau khoảng ba bước chân là người đã mất đi phương hướng của người kia rồi.

Những tu sĩ hệ hoả như Võ Tuấn Kiệt hay Hắc Vũ cũng đã thử dùng hoả diễm để soi sáng đường đi, bất quá cả hai liền phát hiện ra bóng tối ở nơi này cực kì mạnh mẽ khác xa so với bên ngoài.

Ngọn lửa của hai người bọn hắn trong hoả hệ cũng có thể coi là mạnh nhất nhì, tuy nhiên khi vừa thắp lên thì ngọn lửa lập tức bị vô số hắc ám không vây quanh rồi thôn phệ, chỉ rất nhanh ngọn lửa của bọn hắn đã tắt ngúm như thể bị chửi nước dập.

Hai người cũng đã cố để thắp lại ngọn lửa nhưng nhận ra chỉ có thể hiện duy trì được trong chốc lát, muốn có đủ ánh sáng mai để soi đường thì dù có tiêu hao cạn nguyên khí cũng chưa chắc có thể tìm ra Hắc Thần mộ địa.

- Hắc ám thật khủng khiếp! - Mọi người có mặt chứng kiến cảnh này đều thầm nuốt nước bọt, hắc ám mạnh mẽ như vậy bọn hắn đều chưa từng thấy qua.

Ở trong đám đông cũng có vài tên là tu sĩ hệ ám nhưng cũng không nhịn được mà tỏ ra có chút kinh sợ.

Lực lượng hắc ám này cực kì hữu ích cho việc tu luyện của bọn hắn, tuy nhiên với cường độ như vậy thực sự là quá mạnh, chỉ cần dại đột thử hấp thụ một chút hắc ám thuộc tính này cũng đủ để bọn hắn nội thương rồi, nếu như có thể giảm uy lực này xuống một nửa thì may ra bọn hắn mới có thể sử dụng được.

Không rõ tên Hắc Đế Thần này đã làm cách nào để tạo ra một môi trường khủng bố như vậy, thậm chí cho dù có bố trí Tụ Linh Trận, là trận pháp có thể tập trung một loại thuộc tính trong thiên địa thì cũng không thể nồng đậm như thế này.

- Mọi người giữ khoảng cách, cố gắng bám sát nhau - Võ Tuấn Kiệt lập tức ra hiệu.

Ở trong đám hắc ám này bọn hắn vẫn chưa biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì, nếu không cẩn thận lạc mất nhau thì có thể mất mạng như chơi.

Đám người tán tu ở phía sau nghe thấy cũng liền tăng tốc bám sát bọn hắn thêm một chút để tránh bị bỏ lại.

- Quái lạ! Đã đi lâu như vậy rồi tại sao vẫn chưa thấy gì? - Một vài kẻ tự hỏi.

Kể từ lúc tiến vào vùng bóng tối này thì bọn hắn cũng đã đi được một đoạn khá xa, tuy nhiên vẫn chưa thấy bất kì cạm bẫy nào như những người khác thường kể, tất cả chỉ có một vùng không gian cực kì im lặng.

- Khoan! Kia là thứ gì?

Rốt cuộc cũng có người phát hiện, ở trong bóng tối phía trước lúc này vậy mà có hiện lên một điểm sáng.

- Chẳng lẽ là lối ra?

Thấy vậy tất cả liền thận trọng tiến về phía vãi đốm sáng đó, cả đám đều hi vọng đây chính là lối để thoát khỏi vùng tăm tối này.

Những bước chân chậm rãi tiến đến, tuy nhiên cả đám lại phát hiện dường như đốm sáng này ở rất xa, bởi bọn hắn dù cố gắng lại gần nhưng đốm sáng vẫn chỉ nhỏ tí.

- Đợi chút, bên này cũng có!

Lại có một kẻ nữa phát hiện, lần này ở một phía khác lại có xuất hiện thêm một cái đốm sáng nữa, kích thước cũng tương tự như đốm sáng kia.

- Đây nữa!

Thêm một tên nữa hô lên, chỉ thấy giữa bóng tối lúc này có tận ba cái đốm sáng đang lơ lửng.