Long Châu

Long Châu - Chương 163: Ân ái (tiếp)




Dưới dòng nước ầm ầm chảy từ trên thác xuống, ở bên dưới hồ có một nữ nhân không mảnh vải che thân đang ngâm mình, nàng không ai khác chính là Thanh Giang.

Sau trận ân ái vừa rồi, cả hai đã ngủ thiếp đi một lúc, hiện tại người tỉnh dậy đầu tiên là nàng còn Hắc Vũ có lẽ vẫn còn say giấc bên trong.

Nàng lúc này dùng tay khoát nước khiến dòng nước chảy qua khắp thân thể mình, từ vai cho đến cổ, cảnh tượng lúc này cực kì mê mẩn nam nhân.

Lúc này từ phía sau, thân thể trần truồng của Hắc Vũ cũng xuất hiện, hắn bước xuống nước rồi tiến về trước phía nàng.

Thanh Giang cũng đã biết đó là hắn nhưng cũng không phản ứng gì mà chỉ âm thầm chờ đợi.

Hắc Vũ lúc này vòng tay ôm lấy nàng từ phía sau, bàn tay hắn đưa lên bóp vào một bên ngực nàng, mũi cũng đồng thời phả vào cổ nàng một hơi nóng hổi.

- Bảo bối của ta thật đẹp! - Hắn nhu tình nói một câu.

Thanh Giang lúc này thoáng chốc mặt có chút ửng đỏ, nàng cảm giác được lúc này ở bên dưới côn thịt của hắn đã cương cứng trở lại rồi cạ vào giữa khe mông của nàng.

Thanh Giang đánh bạo, một tay nàng thò xuống giữa nắm lấy nó rồi kéo đầu dương vật vào sát với mép thịt của mình.

Hắc Vũ bị hành động đột ngột của nàng làm cho giật mình thì hít sâu một hơi lấy bình tĩnh.

- Muốn làm nữa không? - Thanh Giang ngượng ngùng hỏi, nàng biết lúc này đây dục tính trong người hắn lại một lần trỗi dậy.

- Muốn! - Hắc Vũ nói xong thì cũng lựa thế sau đó đâm vào bên trong nàng từ phía sau trong tư thế đứng.

Lúc này hai người đều đang ở trong nước, có nước bôi trơn nên cũng không cần màn dạo đầu mà trực tiếp bắt đầu luôn.

Thanh Giang bị đâm đột ngột thì ưm lên một tiếng, cơ thể nàng cong lên như thể muốn hắn đẩy sâu vào bên trong nữa.

Hắc Vũ vẫn chưa vội, hắn chỉ đưa hai bàn tay lên xoa nắn hai bên ngực của nàng, hai đầu ti đỏ hồng bị hắn se đến căng cứng, miệng hắn cũng không rảnh rỗi mà hôn lên khắp trên cổ rồi trên gáy nàng.

Thanh Giang bị kích thích một hồi, bên dưới dâm thủy đã sớm tiết ra rồi hoà vào trong dòng nước.

- Ưm, ngươi động đi! - Nàng víu lấy tay hắn rồi nỉ non một tiếng.

Hắc Vũ lúc này chỉ cười thầm sau đó nói:

- Gọi phu quân rồi ta làm cho nàng sướng!

- Ta không gọi! - Thanh Giang lúc này vẫn ngoan cố, nàng mặc dù đã có chút chấp nhận hắn nhưng vẫn thực ra nàng vẫn chưa hoàn toàn mở lòng mình, lúc này muốn gọi hắn là phu quân là điều hơi quá đối với nàng.

- Hừ, nàng thật ngoan cố, rồi sẽ có một lúc nào đó ta sẽ khiến nàng chịu quy thuận ta - Hắc Vũ cũng nhận ra được ý nghĩ của nàng nên kiên quyết nói.

- Để tới lúc đó rồi nói! - Thanh Giang nói sau đó bên dưới nàng bắt đầu chủ động di chuyển.

Hắc Vũ lúc này thật chỉ biết cười khổ, nữ nhân này chưa hoàn toàn mở lòng với hắn nhưng lại luôn chủ động như vậy khiến hắn cảm thấy hiện tại mình không khác gì đồ chơi của nàng.

Bép

- Ai cho nàng tự tiện! - Hắc Vũ vỗ lên cái mông thịt của nàng một cái.

- Ưm, không đùa nữa, không phải muốn làm ta sướng sao?

Thanh Giang lúc này có chịu nũng nịu năn nỉ, nàng đưa cao cặp mông của mình ra trước mặt hắn, bộ mông tròn còn lắc qua lắc lại khiêu khích hắn.

Hắc Vũ cũng thôi không trêu đùa nữa, hắn bước đến rồi đem cự vật của mình đâm vào một cái thật mạnh từ phía sau nàng.

Cú đâm lút cán khiến Thanh Giang hự lên một tiếng, cơ thể của nàng cũng căng cứng theo.

Hắc Vũ tiếp tục nhấp, hắn liên tục đẩy hông về phía nàng, dòng nước bị hai người tác động khiến nó bắn tung toé lên.

Tiếng rên rỉ vì khoái lạc cho của Thanh Giang cũng hoà lẫn với tiếng thác nước chảy, cả một khung cảnh thiên nhiên lúc này tràn đầy âm thanh giao phối.

- A sướng! - Thanh Giang không kìm được mà kêu lên một tiếng.

- Ta cũng sướng, Giang nhi, của nàng thật khít! - Hắc Vũ cũng không nhịn được.

Âm đạo của Thanh Giang lúc này liên tục bóp chặt lấy hắn như không muốn hắn đi mất khiến tiểu đệ của Hắc Vũ cực kì kích thích.

- Mạnh lên chút! Ta sắp ra rồi! - Nàng tiếp tục rên rỉ.

Hắc Vũ lúc này cũng theo ý nàng, tốc độ dập của hắn lại tăng cao, côn thịt ra vào khe hẹp của nàng một cách lia lịa.

Chỉ một lát sau, trước những cú dập đâm sâu đến tận cùng, Thanh Giang cũng không chịu nổi nữa, nàng cong người lên rồi tuôn ra một làn nước ấm bao phủ lấy quy đầu của hắn.

Hắc Vũ lúc này vẫn chưa được thoả mãn, hắn đợi nàng hưởng thụ xong cơn khoái lạc thì liền đem nàng lên bờ rồi lật ngửa lại, hắn tiếp tục nhấp sâu vào bên trong.

Thanh Giang chỉ vừa mới ra lại được tiếp tục công kích khiến tâm trí nàng trở nên trống rỗng, bộ ngực trước những cú đâm cũng theo đó mà nảy tưng tưng trông vô cùng kích thích.

Hắc Vũ công kích liên miên, hai tay hắn đưa lên bóp chặt lấy nhau bộ ngực nàng sau đó gồng người bắn ra một đống tinh dịch vào sâu bên trong.

Cả hai lúc này đều một lần nữa cùng nhau đạt đến khoái lạc của hoan hỉ, Thanh Giang hiện tại nằm thở dốc như sắp hết hơi, còn Hắc Vũ vẫn giữ được chút sức lực.

Hắn vòng tay bế nàng xuống dưới hồ nước rồi tỉ mỉ tắm rửa cho nàng một cách ân cần.

...

- Sắp tới ngươi định làm gì?

Thanh Giang ánh mắt nhìn về phía dòng thác rồi hỏi, nàng và Hắc Vũ lúc này đang ở dưới hồ, thân thể nàng nằm gọn trong lồng ngực hắn.

Hắc Vũ gắc hai tay lên ra sau đầu, trong đầu có chút suy nghĩ rồi mới trả lời:

- Ta có chút kế hoạch, một thời gian nữa sẽ bắt đầu!

Hắn vuốt ve bờ vai của Thanh Giang một chút rồi lúc này mới nhớ ra:

- Đúng rồi, nàng và đám Ngọc Thủy Môn có ân oán thế nào?

Trước đó Thanh Giang bị đám Ngọc Thủy Môn đánh trọng thương, sau đó bọn hắn còn cử thêm cường giả hàng lâm để truy sát cho bằng được nàng, chắc chắn giữa cả hai có ân oán không nhỏ.

Thanh Giang nghe nhắc đến Ngọc Thủy Môn thì lúc này trong mắt hiện lên một cỗ lửa giận, hàm răng nghiến chặt vào nhau.

- Ta vốn là tộc nhân của Đặng gia, một gia tộc lục cấp nhỏ ở Đông Hải, chúng ta cùng Ngọc Thủy Môn vốn không thù không hận gì. Tuy nhiên sau khi một vị trưởng bối thiên tài trong gia tộc vô tình lấy được một bộ công pháp tên là Lôi Thủy Kình Công từ bên trong Tung Sơn bí cảnh thì chúng ta bị rất nhiều thế lực khác chú ý, trong đó có Ngọc Thủy Môn, là một bát cấp thế lực lớn. Bọn chúng bên ngoài mặc dù chỉ tỏ ra không để ý nhưng sau đó lại âm thầm để cường giả mạnh mẽ đến đồ sát toàn tộc của ta, toàn bộ đều làm trong im lặng khiến thần không biết quỷ không hay.

- Cũng may là lúc đó ta vẫn còn là một thiếu nữ lại đang ra ngoài làm công việc nên thoát được chết, tuy nhiên phụ mẫu ta là trưởng lão của Đặng gia nên không may mắn như vậy - Nói đến đây khoé mắt nàng bỗng có chút ướt át.

- Sau đó ta một mực tu luyện, dựa vào một phần được truyền lại của Lôi Thủy Kình Công nên cũng có chút tiến bộ. Ta cũng thường xuyên bí mật công kích, quấy phá đám Ngọc Thủy Môn đó nên bị bọn chúng truy sát.

Hắc Vũ nghe câu chuyện của nàng thì có phần thương cảm, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán sau đó ôm nàng vào lòng an ủi.

Hắn không ngờ nữ nhân của hắn có quá khứ bi thương đến vậy, chỉ là một thiếu nữ đã phải tự mình đơn độc để sống sót vừa chống lại cả một bát cấp thế lực.

Việc này càng làm hắn có hận với Ngọc Thủy Môn, chỉ cần sau này đủ mạnh hắn sẽ liền đem bọn chúng tru diệt, lấy lại Lôi Thủy Kình Công để nàng rửa hận.

- Ta chắc chắn sẽ vì nàng mà diệt Ngọc Thủy Môn! - Hắc Vũ ôm chặt Thanh Giang vào lòng rồi khẳng định với nàng một câu.

- Hừ, khoác lác! Ngươi mới chỉ là Vũ Đế tam trọng, đủ sức diệt bọn hắn sao? Đến ta cũng chưa thể.

Thanh Giang lúc này đã là Vũ Tiên tam trọng nhưng vẫn không là cái gì so với thế lực của Ngọc Thủy Môn, huống hồ hắn mới là Vũ Đế, bất quá trong lòng nàng vẫn có chút mong chờ vào tên này.

- Nam nhân của nàng đã nói được thì chắc chắn làm được, cứ đợi ta vài năm nữa, lúc đó thiên hạ này không yên với ta - Hắc Vũ tự tin nói.

Trong lòng hắn lúc này sinh ra một tia tham vọng lớn chưa từng có, hắn thề bằng mọi giá mình phải trưởng thành nhanh nhất có thể.

...

Ở Bắc Cực, trong căn nhà gỗ, Anh cô lúc này đang ngồi khoanh chân, trước mặt người là một tấm bản vẽ.

- Hà hà, cuối cùng cũng có cơ hội để luyện nó!

Anh cô cười phá lên một tiếng, đồng thời lúc này bên cạnh người, ở phía trong chiếc hắc đỉnh, một đám dịch lỏng lúc này đang sôi sùng sục.

Đám chất lỏng này được nung ra từ rất nhiều loại thiên tài địa bảo, khoáng vật đa dạng, đây cũng chính là nguyên liệu để luyện ra Hồn khí dành cho Hắc Vũ.

Hồn lực trong đầu Anh cô như thác lũ tuôn ra, vô tận hồn lực hướng về tâm hắc đỉnh mà vào, Anh cô thậm chí lúc này trên mặt còn hiện lên một vẻ khó khăn, mồ hôi chảy dài xuống trên gò má.

Bà không ngờ rằng cái Hồn khí này lại tiêu hao lớn cho nàng như vậy, cũng một phần là bởi vì đẳng cấp của nó khá cao.

- Kết bảo cho ta!

Anh cô quát lên một tiếng, hồn lực liền mạnh mẽ đem đám chất lỏng kết thành hình dạng Hồn khí.

Đám chất lỏng bên trong lúc này kêu xèo lên một tiếng rồi trở thành hình dạng một chiếc đỉnh luyện đan, đặc biệt hình dạng của nó khá khác biệt so với những chiếc đỉnh khác, nhìn qua trông rất góc cạnh, bên trên có nhiều mép rãnh chứng tỏ nó được ghép lại với nhiều mảnh khác nhau chứ không phải được đúc thành một khối.

- Ha ha, thành công!

Anh cô cười phá lên một tiếng sau đó trên tay lại xuất hiện ba mảnh Kim Lân Chiến Giáp, người lập tức đem chúng quăng vào giữa đáy của chiếc đỉnh.

Chỉ thấy chiếc đỉnh như nuốt trọn ba mảnh vỡ, nó khiến chúng tan chảy ra rồi hút vào bên trong.

Ngay chính lúc này, một luồng khí tức mạnh mẽ bộc phát ra từ trên thân đỉnh khiến nó run rẩy một cái.

Chỉ sợ nếu bất cứ ai cảm nhận được khí tức này sẽ không nhịn được mà lập tức lao vào tranh cướp, bởi khí tức mà nó toả ra lúc này chính là Siêu cấp Linh bảo...