Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên

Chương 51: đánh nhau đột phá




Chương 51: đánh nhau đột phá

"Ha ha, thằng nhóc con này thật xảo quyệt." Du Sinh Nguyệt từ chỗ động thiên của mình truyền ra tiếng cười.

Trương Quảng Chi bên ngoài tuy mặt đơ, nhưng bên trong cũng là đen lên, hắn cả đời kiếm chiêu bá đạo, thắng là thắng, thua là thua, không cần dùng âm mưu quỷ kế.

Vậy mà bây giờ đệ tử của hắn trước mặt bao người, lại giở trò hô hư chiêu như thế.

Lôi Phong lúc này thấy mình không có gì phát sinh, liền biết trúng kế của Trương Quân, vốn dĩ hắn còn tưởng sư đệ đang nghẹn đại chiêu, chuẩn bị ứng phó.

Không ngờ chỉ là kế hoãn binh, hồ ngôn loạn ngữ.

"Sư đệ, chiêu này rất hay, vậy tới ta rồi."

Lôi Phong ngưng tụ ra một cây cung lớn, xung quanh toàn thân phát sáng, khiến người ta chói mắt.

Có người ở dưới khán đài nhận ra loại cung này, chính là Phong thần cung.

Lôi Phong tay trái cầm cung, tay phải đưa tay qua một bên, ngưng tụ ra mũi tên lôi điện, nhắm bắn về phía Trương Quân.

Trương Quân giờ này cảm giác mát lạnh, trong lòng trầm xuống, ăn phát này thì coi như cậu xong đời.

"Hừ sư huynh đừng khinh người quá đáng."



Đây chỉ là câu thoại cậu tăng thêm để cổ vũ chính bản thân mình, chứ nếu người ta khinh cậu, sớm đã b·ị đ·ánh bay khỏi lôi đài.

Mũi tên bay ra khỏi dây cung, bằng tốc độ như ánh sáng bay về phía trái tim của Susanoo, nơi Trương Quân đang ở đó.

"Amaterasu."

Trương Quân cố sức dùng Amaterasu bằng mắt phải, biến ngọn lửa đen thành hình dạng tấm khiên, bảo vệ chính mình.

"Đùng, đùng, đùng."

Mũi tên xuyên qua Susanoo, phía sau lôi đài nổ tứ tung, khói bụi mịt mù.

Xong.

Đây là đám người quan sát phía dưới cho là vậy, tốc độ mũi tên quá nhanh, lại cực kỳ mạnh. Susanoo của Trương Quân lúc chống đỡ lấy lốc xoáy lôi điện đã yếu đi rất nhiều.

Lâm Tịnh Tuyền dưới này lo lắng, mặc dù giao lưu sẽ không ảnh hưởng tính mạng, nhưng mà b·ị t·hương chắc chắn sẽ có, nàng không hy vọng Trương Quân sẽ b·ị t·hương. Quan hệ hai người cũng khá tốt.

~~

"Đặc sắc như thế, không ngờ bây giờ đệ tử Trúc Cơ có thể đánh nhau như thế?".

Thái Nhất tông chủ cảm khái không thôi, bên ngoài bây giờ dị tượng cũng đã ngừng lại, chỉ còn mưa rơi mà không còn sét đánh.



Trương Quảng Chi vẫn là bộ mặt lạnh lùng như cha mẹ vừa c·hết, hắn hy vọng đệ tử mình sớm giác ngộ, trên con đường tu luyện, không phải lúc nào cũng là bằng phẳng, cũng như là vô địch.

Càng Vô Cực lúc này cười ha hả không thôi, tiếng cười khiến cho linh khí xung quanh đều muốn b·ốc c·háy.

"Chưa xong đâu." Du Sinh Nguyệt tuy ở phía xa, nhưng là thấy rõ trước mắt. Nàng có thể nhìn thấy rõ huyễn cảnh, cho nên vẫn chưa xong.

"Ồ, nhị sư tỷ đây là ý gì?".

Càng Vô Cực ngạc nhiên, với ánh mắt của hắn, chiêu vừa rồi đã có thể kết thúc mọi chuyện.

~~

Lôi Phong lúc này vẫn là đứng giữ khoảng cách, không tiến lại quá gần đám khói bụi kia. Hắn hít sâu vào một hơi, sau đó thổi thật mạnh, khiến cho khói bụi bay mất.

"Cái này."

Đám người phía dưới, lẫn trên mây, đều nhìn thấy rõ, chính là một khối gỗ nhỏ bị cháy đen, không thấy người đâu.

Lôi Phong hơi nhíu mày, đang muốn tìm kiếm. Thì cách đó không xa dưới mắt đất, nhô lên cái mặt nhỏ của Trương Quân.



"Ăn ta một chiêu, Cường Giả Ngọn giáo đen huyền thoại làm vua hải tặc."

Mangekyou Sharingan đồng tử bắt đầu xoay tròn liên tục, máu tươi cũng đã chảy ra. Trương Quân bây giờ dùng chính là huyễn thuật cùng huyễn âm ra cùng lúc.

Lôi Phong trong lúc không phòng bị liền bị dị dính chiêu, rơi vào huyễn cảnh.

Không gian huyễn cảnh là vùng đất giống như Lôi Âm trì, khắp nơi đều là lôi điện. Nhưng hắn biết nơi này không phải là Lôi Âm trì, chính hắn cũng biết mình đã rơi vào huyễn cảnh.

"Không ngờ sư đệ còn biết dùng huyễn thuật, chỉ cần tìm ra... A, không tốt, đây là thiên kiếp."

Bên ngoài lúc này thấy Trương Quân từ mặt đất ngoi lên, Lôi Phong đứng đối diện nhưng lại đứng yên bất động, khiến cho đám người có chút hoang mang.

Lục Nam lúc này lên tiếng nói:

"Lôi Phong sư đệ có lẽ dính phải huyễn thuật, nhìn xem, đồng tử của hắn bây giờ trong rất vô hồn."

Là một người am hiểu huyễn thuật, Lâm Tịnh Tuyền cũng là gật đầu đồng ý, nhưng hắn chưa bao giờ nghe nói Trương sư huynh biết dùng huyễn thuật nha.

Trương Quân lúc này sức lực mệt mỏi, toàn thân cũng là t·ê l·iệt đi. Nhưng cậu biết lúc này chính là thời cơ của mình, chỉ cần cố gắng thêm một chút là được.

Thanh Nha Lộ ba đóa hoa đều b·ị đ·ánh nát đi, nếu như không phải Lôi Phong ép cảnh giới, mà dùng chân thực cảnh giới, cậu đã thua ngay từ sớm.

Cậu tế ra thanh phế kiếm, dùng một chút linh lực cuối cùng rót vào trong lá phù gia tốc cùng phù sức mạnh vào thanh phế kiếm. Ném thẳng về phía Lôi Phong, khiến cho hắn bay ra khỏi lôi đài.

Nhưng mà thanh phi kiếm vừa mới chạm vào người, liền bị Lôi Phong dùng một tay chụp lấy.

Ánh mắt của Lôi Phong từ vô hồn, trở lại bình thường, người ngoài nhìn vào có lẽ còn thấy trồng đen của mắt Lôi Phong là tím thay vì màu đen như người bình thường.

Khí tức của Lôi Phong cũng thay đổi từ Trúc cơ kỳ lên thẳng tới Trúc cơ viên mãn.