Lôi Quân

Chương 5






Nhìn Dương Tuấn từ lôi đài đi xuống, Lương Đổng hướng hắn giơ lên ngón tay cái:
-" Dương sư huynh vẫn như năm nào, phong cách chiến đấu mãnh liệt, không để cho đối thủ có hội thở dốc a.

"
Chính bản thân bắn cũng không ít lần bị Dương Tuấn mãnh liệt chiến đấu như vậy cho ăn thiệt thòi, chỉ cần lộ ra một chút sơ hở sẽ bị Dương Tuấn bắt lấy điên cuồng đánh tới, thật sự là có chút không chịu nổi.
Tông môn thi đấu vẫn tiếp tiếp tục diễn ra đến chiều tối, hơn một trăm người tham gia cho đến lúc này chỉ còn lại có hai mươi người.

Trong đó trải qua nhiều lần " khổ " đấu Dương Tuấn cũng may mắn nằm trong danh sách hai mươi người cuối cùng này.

Không biết có phải hay không vận may rơi trúng đầu, sau lượt đầu, hai lượt chiến đấu còn lại của hắn đối thủ phân biệt đều là luyện khí tầng năm cùng luyện khí tầng sáu, không có một cái tu vi vượt qua bảy tầng.
Cho nên ngay từ đầu Dương Tuấn liền mở ra " Đánh nhanh thắng nhanh " chiến thuật, không ngừng đè ép bọn hắn, tiếp đến chính là liên miên chiêu thức đem từng người đánh bại.

Trái ngược với Dương Tuấn, Lương Đổng trận thứ hai còn dễ dàng nhưng đến trận thứ ba lại không may gặp phải một cái Luyện khí tầng bảy, mặc dù dựa vào thiên phú chiến đấu quần ẩu nhưng cũng chỉ có thể cùng đối thủ miễn cưỡng đánh cái ngang tay, xong đến cuối cùng bởi vì linh lực cạn kiệt, hắn đành phải nhận thua.

Đến lúc này, tông môn thi đấu cũng không có tiếp tục đánh mà chuyển sang ngày mai.

Trở về nơi ở, Dương Tuấn trước tắm rửa sạch sẽ sau đó mới lên giường ngồi xếp bằng, chỉ một lát thổ nạp, toàn bộ ban ngày chiến đấu mệt mỏi đem lại lập tức biến mất không thấy.

Khẽ vươn vai hô một tiếng thoải mái, Dương Tuấn bắt đầu suy nghĩ về ngày mai tranh giành top mười.
-" Ngày mai ta chỉ cần thủ thắng một trận là đủ rồi, sau đó trực tiếp nhận thua đi, dù sao tham gia thi đấu chỉ vì hệ thống ban thưởng, chứ cái gì đệ nhất đệ nhị cũng chẳng quan trọng.

"
Nghĩ như vậy, Dương Tuấn mỉm cười thỏa mãn sau đó nằm trên giường đánh một giấc tới sáng.




.

.

Mặt trời vượt qua đỉnh núi, ánh sáng ban mai xuyên suốt tầng mây.

Sáng sớm, Xích Nhật Môn môn diễn võ trường đã tập trung đông đảo đệ tử, tất cả tụ lại hào hứng bàn tán xem tông môn thi đấu đệ nhất là ai? Mười cái danh ngạch là người nào?
Dương Tuấn tại tông môn cũng không có cái gì nổi bật danh tiếng, bởi hắn phần lớn thời gian đều ở bế quan tu luyện, không thì cũng ra bên ngoài làm nhiệm vụ.

Lần này lọt vào top hai mươi người, các đệ tử khác đều cho rằng hắn ăn may, vận khí tốt!
-" Dương sư huynh cố gắng, ta tin tưởng ngươi sẽ cướp vào trước mười, lần này Hồng Hạnh sư muội cũng đến đây cổ vũ, đừng để nàng thất vọng.

"
Ông!
Lương Đổng lời nói như sét đánh ngang tai, Dương Tuấn trong lòng cảm thấy khó ở, quái vật thể hình này cũng đến?
Bề ngoài tỏ ra trấn tĩnh, hắn hai mắt ngược lại lại không ngừng đảo xung quanh tìm kiếm, khi không phát hiện quái vật kia thân ảnh mới thở ra một hơi.
Bá!
Một cước đạp bay Lương Đổng, Dương Tuấn xoa xoa quả đấm, nói: -" Mẹ nó, đang yên đang lành không có chuyện gì nói hay sao, ngứa da? "
Không để ý đến Lôi Đổng nằm một chỗ giãy đành đạch, Tông chủ cùng trưởng lão lúc này đã tại quan chiến đài cao ngồi xuống.

Chương trưởng lão vẫn như thường lệ tiến lên phát biểu vài lời rồi tuyên bố thi đấu bắt đầu.
Dương Tuấn bị điểm tên trận đầu tiên, hắn đối thủ là một cái luyện khí tầng bảy tên Mạch Nha.

Đây là một cái khó dây dưa đối thủ, Dương Tuấn cũng có quan sát qua đối đối phương chiến đấu một lần, không chỉ chiến đấu kinh nghiệm dày dặn, Kiếm pháp còn vô cùng lăng lệ, biến hóa khôn lường.


Gặp phải loại đối thủ như vậy, hắn hôm nay muốn thắng thì sợ rằng phải trổ hết tài nghệ!
Đứng trên lôi đài, Mạch Nha chắp tay hướng Dương Tuấn cười nói: -" Dương huynh đệ, mong được chỉ giáo! "
-" Không dám, không dám! " Dương Tuấn cũng chắp tay chào đối phương, nói: -" Mạch huynh thực lực xuất chúng, lát nữa có gì mong rằng nương tay một hai.

"
-" Nếu đã sẵn sàng thì bắt đầu trận đấu đi! " Đứng một bên trọng tài không kiên nhẫn nói.

Dứt lời, hai bên lập tức lâm vào thế chiến đấu.
Mạch nha trong tay kiếm cũng rút ra, lưỡi kiếm bị ánh mặt trời chiếu lên càng làm nó thêm sắc bén, băng lãnh.
Nhìn đối phương, Dương Tuấn không chần chừ lập tức công kích đến, mở đầu vẫn là một chiêu viêm bạo, tiếp sau đó liền là liên miên thủy đạn không ngừng.

Đứng trước bão táp công kích, Mạch nha bình tĩnh dị thường, hắn kiếm trong tay huy động, Tật Lôi kiếm pháp bắt đầu đánh ra.

Tật lôi kiếm pháp là một môn trung phẩm Hoàng kỹ, kiếm pháp lấy nhanh làm chủ, kiếm kiếm chém ra đều nhanh như điện quang, theo đó còn kèm theo giống như sấm nổ âm thanh đem địch nhân tinh thần ảnh chưởng.

Nhìn trước mắt tất cả công kích bị dễ dàng ngăn lại, Dương Tuấn không hoảng mà vẫn tiếp tục lao đến.

Biết được đối phương kiếm pháp cao minh, Dương Tuấn cũng không có trực tiếp cùng hắn giao thủ mà mở ra Truy Phong Bộ tại trên lôi đài xung nhẹ nhàng du tẩu.
Cùng lúc hai tay mở ra, năm đạo chưởng ảnh cũng được đánh ra đem mê huyễn đối phương tầm mắt.
Bất quá Mạch Nha kiếm pháp cực nhanh, Ngũ Ảnh Chưởng vừa ra đã dễ dàng bị hắn chém tan.
Nhìn xem lôi đài bên trên du tẩu Dương Tuấn, hắn kiếm trong tay đột nhiên bổ xuống, kiếm ảnh lóe lên, một đạo màu bạc kiếm quang lập tức phá không mà ra.
Kiếm quang thế như sóng dữ, nơi nó đi qua không khí theo đó mà không ngừng ông ông tác hưởng.

Tật lôi kiếm pháp thức thứ nhất "Tật phong lãng!"
Biết một kiếm này đáng sợ, Dương Tuấn không có chủ quan, lập tức đánh ra một chiêu Ngũ Ảnh chưởng.

Thế nhưng đối mặt với một kiếm này, ngũ ảnh chưởng giống như tờ giấy dễ dàng bị xé rách.

-" Lợi hại như vậy! "
Dương Tuấn hai mắt trừng lớn, trong lòng thầm kêu khổ không thôi, nhưng đến bước này hắn chỉ còn cách đấu đến đùng, hệ thống phần thưởng ngay ở phía trước còn đang chờ hắn nhận lấy đây.
-" Nếu đã không tránh được vậy thì chỉ còn cách liều đi! "
Nghĩ đến đây Dương Tuấn không chút do dự vận chuyển linh lực đem huyết dịch toàn thân bắt đầu cấp tốc vận chuyển.

Chớp mắt lòng bàn tay huyết khí tụ lại, một vòng huyết sắc quang sáng lên sau đó rất nhanh liền ngưng tụ lại tạo thành một cái huyết sắc bàn tay.
Huyết La chưởng!
Khí huyết ngưng tụ mà thành huyết sắc cự chưởng, một chưởng vừa ra không khí chấn động, Trung phẩm Hoàng cấp võ kỹ uy lực cũng không phải để trưng.
Phút chốc Huyết chưởng cùng kiếm khí va chạm, cả hai giằng co một lát rồi đồng thời tan vỡ, một đạo đinh tai tiếng nổ lớn vang lên.
Nhìn xem mình kiếm chiêu bị phá, Mạch Nha ánh mắt lóe lên kinh ngạc, hắn không nghĩ tới kiếm khí của mình lại bị ngăn lại, thế nhưng rất nhanh khóe miệng lại nhếch lên cười nói:
-" Có thể vào tới đây Dương huynh đệ thực lực quả nhiên không kém, bất quá vừa rồi chỉ khởi động, giờ mới chính thức bắt đầu, xem ta một chiêu Tật Phong Quyển! "
Dứt lời, Mạch Nha kiếm trong tay chớp mắt hướng Dương Tuấn vị trí chém đến, xung quanh gió lốc nổi lên, một con cao ba mét lốc xoáy lâp tức ập đến.

Thế không thể đỡ!
Nhìn bề ngoài cơn lốc chỉ là giống như bình thường lốc xoáy, tuy nhiên tu vi cao một chút tu sĩ quan sát sẽ thấy đây là một cơn do vô số kiếm khí tạo thành lốc xoáy, dạng này nếu mà sơ sẩy lọt vào, sợ rằng chớp mắt sẽ bị xé rách thành mảnh nhỏ.

Biết rõ cơn lốc đáng sợ, Dương Tuấn không dám đối cứng mà tránh né, một bên hắn vừa chạy vừa không ngừng công kích cơn lốc, thế nhưng tất cả đều bị kiếm khí bên trong chém nát.

Còn đáng sợ hơn là, cơn lốc giống như có linh tính, dù hắn chạy tới đâu nó vẫn theo sát không ngừng, đã thế tốc độ còn vô cùng nhanh.
-" Mẹ mày! "
Dương Tuấn rốt cuộc không nhịn được chửi bẩy một tiếng, thật sự là làm người tức chết, hắn lúc này có hối hận, ngày trước nếu như hắn thật tốt đổi vài bộ lợi hại võ kỹ thì bây giờ hoàn cảnh có lẽ đã khác.
Liều mạng đánh ra ba cái Huyết La chưởng, cơn lốc kiếm khí lúc này mới miễn cưỡng bị ngăn lại.

Mặc dù thành công ngăn lại nhưng Dương Tuấn trạng thái cũng không tốt, ba cái huyết la chưởng đem hắn huyết khí rút đi một phần năm, thiếu máu trầm trọng lập tức khiến hắn sắc mặt trở nên trắng bệch.


Nhìn xem hắn bộ dạng thê thảm, Mạch nha cười lạnh một tiếng, ban đầu còn tưởng là một tên không kém đối thủ, ai ngờ chỉ là cái yếu gà, có thể lọt vào top hai mươi người, xem ra may mắn là không thể thiếu.

Bên dưới lôi đài, Lôi Đổng, Hà Thanh, Trác Tiêu lắc đầu thở dài, theo bọn hắn Dương Tuấn kết quả đã định sẵn, đối thủ thực sự quá mạnh, chỉ riêng bá đạo chiêu thức đã khiến bọn hắn tê cả da đầu.

-" Mạch Nha kẻ này cũng quá lợi hại đi, làm sao trong tông môn lại chưa từng nghe hắn danh tiếng? " Hà Thanh nghi hoặc nói.

Một bên, Lương Đổng cùng Trắc Tiêu lắc đầu, bọn hắn cũng chưa nghe qua mạch nha cái tên này.
-" Hẳn bên ngoài lịch luyện mới trở về đệ tử đi! "

.

.
Chú ý tới Mạch Nha biểu lộ, một cỗ vui sướng từ Dương Tuấn trong lòng dâng lên, hắn chờ chính là giờ phút này.

Từ đầu đến cuối chịu thê thảm như vậy chính là muốn đối phương đối với hắn sinh ra khinh thường, cảm giác thấy bản thân không có tính uy hiếp phía dưới mà buông lỏng.

Hắn rốt cuộc chờ đến!
Mặc dù như vậy, Dương Tuấn bề ngoài vẫn tỏ ra chật vật, điên cuồng, hắn đột nhiên gầm lên một tiếng, giọng điệu kiên quyết:
-" Danh ngạch lần này ta nhất định phải đoạt được, Mạch nha, tao liều với mày! "
Giống như đánh mất lí trí, Dương Tuấn điên cuồng lao tới Mạch Nha, bộ dáng chẳng khác nào muốn một mất một còn với đối thủ.

Càng như vậy, Mạch Nha lại càng khinh thường, hắn hừ lạnh một tiếng nói: -" Muốn chết? Hắc, may mắn có tông môn bảo hộ, bằng không ta cũng không ngại tiễn ngươi một đoạn, thế nhưng đoạn cái tay cái chân vẫn được! "
Đang lúc Mạc Nha định chém ra toàn lực nhất kích lúc, đột nhiên thân thể khẽ khựng lại, mặc dù chỉ là nửa giây, nhưng đối với tu sĩ mà nói đã có thể là lật bàn cơ hội.

Cũng vào lúc nào, nhanh như chớp Dương Tuấn đã đến trước mặt Mạch Nha, Hỏa Độc chưởng không chút lưu thủ đánh lên đối phương ngực.

-" Dám đè đánh Dương gia gia người, hắn mộ cỏ đều đã mọc cao ba mét! ".