Lời Nguyện Ước Vì Anh

Chương 4: Nguyện ước cho.....những cuộc gặp gỡ ở Hẻm Xéo (1)




Sáng hôm đó thật tràn đầy năng lượng, mà Isabella, có thể vì quá hào hứng, đã có một đêm không yên lành chút nào.Nhưng cô vẫn cố gắng thức dậy thật sớm, xoa xoa đôi mắt gấu trúc rồi vội vã thay đồ an vị ở dưới phòng khách. Mẹ cô có vẻ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, sau đó lại mỉm cười vui vẻ, cũng là lần đầu tiên Isabella thấy bà mẹ yêu dấu của mình ăn mặc chỉnh chu...thật may là mẹ cô có sở thích nghiên cứu những thứ của dân không-phép-thuật, nên bà nhìn có vẻ rất bình thường, hệt như những bà mẹ một con khác...Cô còn nhớ trước kia gặp qua một ông lão phù thủy nào đó ở hội chợ phù thủy, mặc một chiếc đầm bầu màu tím hoa cà, đầu lại đội nón cao - bồi, chân xỏ dép lê, báo hại cô một trận cười lăn cười bò trên lề đường phố Paris.

"Con mau ăn sáng trước đi, đợi ba trở về đã"- Mẹ cô nói, liếc qua khuôn mặt bơ phờ vì ngủ không đủ giấc của con gái, chỉ vào bữa sáng còn nóng hổi trên bàn. Isabella nhún vai, quên mất đêm qua ba cô phải thay trực ở bệnh viện, đến giờ vẫn chưa thấy có mặt ở nhà...

"Ba về rồi đây, hai mẹ con chuẩn bị xong chưa?"- Khoảng nửa tiếng sau, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong phòng khách, vui vẻ nói to làm cô giật cả mình. Ba của cô đã trở về, không còn mặc áo chùng lương y mà đã thay thường phục, nhìn rất chỉnh chu phong độ. Isabella mỉm cười, tông mạnh cái ghế đang ngồi nhảy ra đứng cạnh ba, cả gia đình bước tới chiếc lò sưởi duy nhất, trông có vẻ khá cũ kĩ trong góc phòng khách, nơi còn rơi vãi một ít bột trắng. Isabella bước tới nhận lấy một ngụm bột Floo từ tay mẹ, nhíu nhíu mày khó xử...

"Con đi trước đi Isa, ba mẹ theo sau... nhớ đọc kĩ chữ một chút"-Ba cô đẩy cô tới trước. Isabella bất đắc dĩ bước vào lò sưởi khá nhiều bụi cùng đất, khó chịu quăng nắm bụi vào miệng, la to:

"Hẻm Xéo"

Dùng mạng lưới Floo để duy chuyển không phải là sở trường của Isabella cô chút nào...mặc dù đây không phải là lần đầu tiên cô sử dụng. Sống cũng nhiều năm trong gia đình phù thủy, Isabella đã quá quen thuộc với những điều này, nhưng mà do ở miền Nam nước Pháp, nơi cô sống vốn rất ít khi dùng tới thứ này, đại đa số mọi người vẫn sử dụng xe ngựa riêng hoặc chổi bay (nếu muốn nhìn ngắm phong cảnh và ngửi mùi nho chín mọng trên đồng). Còn nữa, trải nghiệm sử dụng thứ này thật kinh khủng...đây là dành cho những ai chưa biết đến, đại loại như:

- Thân thể như bị ếm lời nguyền dẻo quẹo.

- Tóc muốn làm một chuyến phiêu lưu rời khỏi da đầu yêu dấu.

- Mắt mũi bị sặc thứ bột giặt Floo quái quỉ kia, mặt có mặt nạ bồ hóng và rêu bụi miễn phí.

- Còn nữa, nếu không cẩn thận khi ra khỏi lò sưởi, có thể gặp phải mấy vụ gãy chân tay gì đó, chuyện thường tình thôi nha!

Nhưng lần này thì Isabella may mắn an toàn tuyệt đối, cô nhảy ra khỏi lò sưởi, lập tức nhìn thấy một cái khung cảnh nhếch nhác khó chịu...không còn xa lạ gì nữa, đúng là quán rượu Cái Vạc Lủng, nơi này chỉ có lác đác vài bộ bàn ghế thấp chủng, khách cũng lặng lẽ không kém, thỉnh thoảng còn nghe được tiếng lau ly sau quầy hay tiếng hút ống bíp của một bà già đội mũ phù thủy có vành to trong góc trái. Khách đi đường bên ngoài thì không ngừng lướt qua xem nơi này như ảo ảnh...có vẻ như Harry cùng bác Hagrid đã đi mất. Isabella có phần hơi tiếc nuối một chút, thì thấy ba mẹ cô xuất hiện.

"A, anh Lucien, lâu quá mới gặp"

Người đàn ông nhỏ đội một cái nón cao và ông chủ quán rượu - Tom lần lượt bắt tay với ba của Isabella, trông hớn hở ra mặt.

"Chào buổi sáng, Tom, Dedalus, cũng lâu rồi nhỉ ?. Quán dạo này làm ăn tốt chứ?"- Ông Will cười.

"Vẫn như cũ từ khi anh đi thôi, chỗ tôi lúc nào cũng có mối mà khấm khá. Hai người đưa con gái đi mua dụng cụ học tập à? Cô bé này quả thật rất xinh đẹp, chẳng khác gì cô Loraine đây hồi trẻ nhỉ?"

Mẹ của Isabella tức Loraine mỉm cười tươi tắn.

"Anh quá lời rồi Tom"

"Hai người biết gì chứ? Ban nãy chúng tôi vừa gặp Harry Potter!, cũng mới đây thôi, hai người bỏ lỡ thật là đáng tiếc...Thằng bé quả thật như lời đồn, đôi mắt giống hệt Lily lúc đó, còn rất lễ phép dễ thương nữa."- Dedalus Diggle bất ngờ chen vào, khoa ra chiến tích mới gặp nhân vật nổi tiếng của lão.

"Thật sao? Đáng tiếc quá, chúng tôi vậy là bỏ lỡ rồi hả?Cậu bé đi cùng với ai?"- Ba cô có vẻ hào hứng hùa theo.

"Là lão bợm nhậu Hagrid, dạo này cụ Dumbledore có vẻ rất coi trọng lão mà, nghe đâu là lão cực kì khoái chí với những nhiệm vụ của cụ ấy. Tạm thời còn chưa có rắc rối nào xảy ra, tôi hoàn toàn tin tưởng quyết định của cụ Dumbledore, phải không anh Diggle?"

Nhân lúc cuộc nói chuyện giữa ba và hai người kia còn sôi nổi. Isabella nhanh chóng quan sát xung quanh, nãy giờ mãi miết nói chuyện nhiều quá làm cô quên bẵng đi mất...không phải là người kia vẫn còn đang ngồi đây hóng chuyện chứ ?. Ngay lập tức, từ góc tối tăm nhất của căn phòng, Isabella thấy được một người đàn ông...nhếch nhác cực độ, hệt như mấy ngày chưa trở về nhà ăn uống, mặt thì như bị ép mật ra đến xanh ngắt. Trang phục của ông ta càng làm tăng thêm vẻ kỳ cục, giấu đi gần hết cả cơ thể, cộng thêm một cái khăn trùm đầu to lớn quấn-không-biết-bao-nhiêu vòng trên đầu. Khi thấy cô nhìn về phía này, ông ta vội vội vàng vàng né tránh.

" Xin chào, giáo sư Quirell " - Mẹ cô cười nhìn người kia.

"Chào...chào...c...cô...cô...cô...cô Loraine. Đã...lâu...lâu...rồi...k..không gặp cô. Con...con...con...gái...cô...Hogwarts...đúng...k..k..không?R...r...rất...vu...vui...được gặp em. Hi...v...vọng...em...thi...thi...thích...mô...môn Phòng Chống Nghệ...Thu...th...Thuật Hắc Ám"- Giáo sư Quirell vô cùng khó khăn rặn ra từng chữ một để chào hai mẹ con, nhìn ông ta có vẻ vô cùng chật vật khờ khạo. Isabella chỉ có thể tự cảm thán, ai mà nghĩ được kẻ như thế này lại có thể là tay sai của Voldemort nhỉ? Thật là một vỏ bọc quá hoàn hảo đi, đợi xem cô vặt mặt ông ta như thế nào. Cô lễ phép chào lại người đàn ông trước mặt một câu, ánh mắt lại hướng lên khăn trùm đầu của ông ta.

"Hai mẹ con, đi nào, chúng ta còn phải mua sắm nhiều thứ nữa."- Ba cô đến cạnh, chào giáo sư Quirell một cái. Isabella vội vàng kéo bà mẹ của mình đi mất, còn không quên liếc ông ta một cái rõ kêu.

Ông Will cầm đũa phép lên gõ vào tường...giống hệt như trong phim, những bức tường gạch tưởng chừng vô cùng kiên cố lại nhanh chóng thay đổi, xếp lại mở ra cánh cổng đi vào trong Hẻm Xéo. Mấy cái thùng rác vừa dơ vừa cũ bên cạnh biến đâu mất tăm, thay vào đó là một con đường dài ngoằn ngoèo trải đá cuội quanh co khúc khuỷu, thi thoảng lấp lánh ánh vàng của một buổi sáng đẹp trời đầy nhộn nhịp.

"Được rồi! Ba sẽ vào nhà băng Gringotts lấy thêm ít tiền để đi mua áo chùng và những vật liệu khác. Hai mẹ con đi mua sách nhé, chúng ta sẽ cùng đi mua đũa phép cho con sau."

Nói rồi ông biến mất.

Isabella bước lần theo mẹ trên con đường đá của Hẻm Xéo, ánh nắng vàng chiếu ấm áp khắp cả mọi nơi...làm cô nhớ đến con đường trong Alice lạc vào xứ sở thần tiên, chỉ là đáng tiếc không có dát vàng mà thôi. Cảnh vật ở nơi đây quả thật có hàng ngàn, thậm chí là hàng vạn thứ tuyệt vời, còn hơn cả những miêu tả trong truyện hay phim : Cờ hoa, dây kim tuyến và chong chóng giăng đầy khắp mọi ngõ ngách, tiếng kèn từ những tiệm Giỡn hòa vào không khí náo nhiệt tươi cười ở tứ phía, các tiệm sách đầy ắp những loại sách khác nhau, chất cao chạm cả nóc nhà. Hay những tiệm vật dụng độc dược bán đủ thứ từ chân ong bắp cày đến sừng rồng ba đầu...Cô còn thoáng thấy được ai đó trông như gia đình tóc đỏ Weasley đứng trước cửa tiệm Apothecary, vẫn đang do dự về việc mua gan rồng. Rồi hai mẹ con đi qua những Sở Cú, cửa hàng bán dụng cụ Quidditch, nơi có cây chổi Nimbus 2000 nổi tiếng... Isabella nghĩ nghĩ gì đó, quay đầu lại nói với mẹ mình đằng sau.....