Sau những phút giây bàn luận, nhóm người Tần Trương đã thống nhất sẽ cùng nhau đi xuống mà không ai ở lại cả. Lão Bạc thấy tinh thần cao thượng của họ thì cũng suýt xoa vỗ tay ra vẻ khen ngợi tâm đắc. Rồi lão nói với mọi người xin hãy ra ngoài để lão chuẩn bị một số vật dụng cần thiết. Trong lúc ở bên ngoài chờ đợi, Ngũ Ca mới từ từ đến bên cạnh Tần Trương mà khuyên bảo:
Tôi biết cậu là một người rất trượng nghĩa Tần Trương à. Nhưng chuyển đi này thực sự rất nguy hiểm tôi nghĩ cậu nên ở lại đây vẫn hơn.....Tôi biết huynh lo cho tôi nhưng tôi thấy mình thật sự cần phải đi chuyển này. Thân là người thừa kể của quan huyện nhà Tần nhưng tôi thấy mình thật vô dụng khi không giúp ích gì được cho mọi người cả. Nếu ngay cả chút việc cỏn con này mà tôi cũng e sợ và ở lại thì khác nào hồ thẹn với vong linh của người cha đã khuất. Mối thù diệt tộc vẫn còn đang ở trên vai tôi nên tôi nhất định sẽ không chịu khuất phục trước bất kì gian nan nàoNhững lời tâm sự thủ thỉ của Tần Trương khiến cho lòng Ngũ Ca dâng lên một cảm xúc nghẹn ngào khó tả. Cậu định nói điều gì đó nhưng dường như lại không đủ can đản để đối diện với người trước mắt. Y chỉ đành khẽ thở dài để lấy lại bình tĩnh rồi ngập ngừng nói tiếp:
- Ý cậu đã quyết tôi đã hiểu. Đây cậu cần lấy thứ này và gắt nó lên thanh đao của cậu đi. Nó có thể sẽ có ích khi cậu xuống âm giới.
Vừa nói, Ngũ Ca vừa lấy ra hai viên đá nhỏ trong suốt pha chút ánh vàng bắt mắt. Tần Trương ngay lập tức nhận lấy và để lên trên cán hai thanh đao của mình theo lời Ngũ Ca. Ngay lập tức, một luồng sáng vàng xuất hiện chạy dọc khắp thanh đao. Đến khi ánh sáng vụt tắt hắn thì viên đá đã hòa làm một vào thứ vũ khí ấy. Lưỡi đao cũng trở nên bóng loáng và sắc bén hơn. Ngoài ra nó còn được phủ lên trên bề mặt những dòng chữ cổ kì lạ tạo cho người ta có cảm giác hoài nghi thích thú
Đây.đây là gì vậy?À đây là đá Tử Sinh vừa nãy tôi mới đổi được với một người bán hàng ở trên núi. Viên đá này đã hòa làm một với thanh đao của cậu và khiến nó trở nên sắc bén hơn. Không chỉ có vậy nó còn có thể chạm vào mọi vật thể kể cả là hồn ma hay bất kì điều gì khác. Có nó khi xuống âm giới cậu không cần phải lo nếu bị người khác tấn công nữa.Lời nói của Ngũ Ca vừa dứt, ngay lập tức có tiếng mở cửa cọt kẹt phát ra từ phía sau. Mọi người lần lượt tiến vào.
Giữa căn nhà kia đã bày một bàn lễ vô cùng thịnh soạn gồm vài đĩa hoa cúc trắng một con gà luộc, vài đĩa gạo nếp cắm mấy nén nhang cùng với vài thứ quả rừng lặt vặt. Phía dưới nền nhà thì được vẽ năm vòng tròn đỏ tươi được liên kết lại với nhau tạo thành hình thù gần giống như vị trí sắp xếp của Ngũ hành ( đại khái là giống như hình ngôi sao nhưng có vòng tròn ở các đầu mỗi cánh và xung quanh cũng được bao bọc bởi một hình tròn lớn ).
Ở giữa trận pháp ấy còn đặt một chiếc gương đồng cỡ lớn, thứ mà được cho là cánh của dẫn tới bên kia của người chết. Lão Bạc lúc này đã thay một bộ quần áo nhìn có vẻ tươm tất hơn nhưng cái nét mắt cùng với ánh mắt gớm giếc kia vẫn không làm người ta hết sợ chút nào.
Mọi thứ ta đã chuẩn bị xong nhưng đề mà vào được âm giới thì.....Được rồi, nói đi ông cần bao nhiêu?Khà khà khá lắm tên tiểu tử này không ngờ lại hiểu ý ta. Thôi không vòng vo nữa, ta chỉ cần 15 năm là đủ.
- Khà khà khá lắm tên tiểu tử này không ngờ lại hiểu ý ta. Thôi không vòng vo nữa, ta chỉ cần 15 năm là đủ.
Nghe thấy con số như vậy Ngũ Ca vẫn không chút hoảng sợ mà gật đầu đồng ý ngay. Lão Bạc thấy thế bèn lấy một thau nước lạ cùng một con dao nhỏ đưa cho Ngũ Ca. Riêng Tần Trương và Sương Nguyệt đứng nãy giờ vẫn không hiểu nổi hai người kia đang nói gì. Còn ông Sở đứng bên thì lại lắc đầu ngao ngán
Tận 15 năm âm thọ quả thực là cái giá quá đắt!Âm thọ là sao ạ - Sương Nguyệt lên tiếng hỏiÂm thọ là tuổi thời gian mà con người sẽ lưu lại dưới âm phủ sau khi mất. Người càng tích nhiều phúc đức thì âm thọ càng nhiều kiếp sau cũng sẽ càng sung sướng hạnh phúc. Nói cho dễ hiểu hơn thì là như thế này: Khi con người ta chết đi sẽ được cho uống một thứ gọi là Canh mạnh bà. Món canh này sẽ xóa hết kí ức của con người ta ở trên trần gian bao gồm cả tích cách hay những bản năng cơ bản của con người. Và sau khi uống canh xong những linh hồn kia sẽ được đưa đến một nơi khác để được các quỷ sai dạy lại cách làm người cũng như trau dồi thêm các kiến thức kĩ năng. Nếu người nào âm thọ ngắn đồng nghĩa với việc đi đầu thai sớm và nhân cách cũng như trí tuệ sẽ khó mà hoàn thiện. Còn ngược lại nhưng ai nhiều âm thọ thì thời gian ở lại sẽ lâu hơn và nhân cách cũng như trí tuệ dĩ nhiên sẽ vượt trội hơn người thường. Thứ mà con người gọi là tài năng thiên bẩm thực chất cũng bắt nguồn từ việc học tập trước ở dưới địa phủ trước khi đi đầu thai mà thôi.Nghe xong lời giải thích của ông Sở, Tần Trương vội vã lao tới chụp lấy con dao trên tay của Ngũ Ca ngăn không cho y nhỏ máu của mình xuống dưới thau nước kia. Nhưng không may, ngón tay của cậu đã chạm phải lưỡi dao tạo ra một vết rạch nhỏ và khiến cho một giọt máu của cậu rơi độp xuống dưới.
- A!