Lời Hứa Đàn Ông

Chương 9




Mặc dù tôi đã biết Tuấn Khải đã sớm quay lại với Quỳnh Hoa nhưng lần này tôi không nói với một ai cả để tránh đến tai Trâm cô ta biết rồi cô ta lại gọi điện báo cho chồng tôi thì không hay lắm, tôi âm thầm chuẩn bị mọi thứ để có màn chào đón hai người đó khi họ trở về.

Trong khi Tuấn Khải và Quỳnh Hoa đang hú hí với nhau ở nơi xa thì ở nhà Ngọc Bích tới trường võ và rèn luyện kỹ năng đấm bốc của mình , ánh mắt Ngọc Bích rất lạnh lùng lần này khi Tuấn Khải và Quỳnh Hoa trở về tự tay cô sẽ đấm vỡ mồm hai kẻ phản bội đó.

Cô sẽ không bao giờ nhân nhượng nữa và tha thứ cho Tuấn Khải nữa, lần trước cô ngu ngốc tin vào lời hứa của Tuấn Khải để anh ta một lần nữa phản bội cô,anh thấy cô dễ tính quá nên anh không tôn trọng cô , được thôi lần này cô sẽ trả cho anh cả vốn lẫn lãi.

Ngọc Bích tập võ rất chăm chỉ cô tập không nghỉ tới khi toàn thân mệt dã rời cô mới dừng lại

– Cô uống nước đi.

Nghe giọng quen quen cô mới quay lại

– Hoàng Nam .. sao anh lại ở đây?

– Tôi cũng đi tập mà, tôi tập ở bên kia .

– Vậy à…, tôi còn tưởng anh đi theo dõi tôi đó.

– Cô bị phản bội nhiều quá nên giờ nhậy cảm với tất cả mọi người xung quanh à?

– Sao anh nói câu nào là anh mỉa mai tôi câu đó thế?

– Tôi nói đúng sự thật mà,cô suy nghĩ hơi quá rồi.

– Anh cứ nói tôi đi rồi sau này anh sẽ giống như tôi mọc cả đống sừng trên đầu ý, lúc đó tôi sẽ cười vào mặt anh cho bõ tức.

– Haha tôi cũng mong tới ngày đó để xem cảm giác như thế nào.

– Điên khùng.

– Tôi muốn biết cảm giác của cô … tôi muốn biết cô đã đau như thế nào, tôi thật sự muốn biết người mình thích đã trải qua những cảm giác gì, có đau lòng nhiều không… tôi thật sự muốn biết.

– Anh bị khùng rồi hả?

– Tôi thấy cô buồn tôi cũng rất buồn, tôi muốn cô sống thật vui vẻ hạnh phúc, tôi muốn thấy cô cười, tôi thật sự muốn chăm sóc cô.

Tôi biết Hoàng Nam thích tôi nhưng bây giờ ngoài việc trả thù chồng tôi và Quỳnh Hoa ra thì tôi không để tâm tới bất cứ chuyện gì khác cả, tôi không nói gì và đứng dậy đi về, Hoàng Nam đi phía sau tôi và rủ tôi

-Cô đói không chúng ta đi ăn gì đi.

– Tôi không đói.

– Thế chúng ta đi uống cà phê nhé?

– Tôi mới uống cà phê rồi.

– Vậy chúng ta đi ăn chè sầu nhé.

– Tôi không đi anh đừng có rủ tôi, rủ người khác đi.

– Ở đây tôi không có bạn , ngoài cô ra tôi không có bạn.

– Kể cả anh không có bạn thì tôi cũng không đi.

Hoàng Nam vẫn năn nỉ tôi

– Tôi làm bao nhiêu việc cho cô mà cô không thể bố thí cho tôi một chút thời gian sao?

Nghe anh ta nói câu bố thí tôi có chút động lòng tôi thở dài và nói

– Đi thôi.

Hoàng Nam nhảy cẫng lên

– Cô đồng ý rồi nhé , cô không được nuốt lời đâu nhé?

– Chúng ta đi ăn vặt ở vỉa hè nhé tôi biết một chỗ đồ ngon lắm.

– Ô kê, đi đâu cũng được miễn là có cô.

– Thế đi ch-ết anh cũng đi à?

– Cô sẽ không ch-ết đâu… cô bản lĩnh mạnh mẽ như vậy sao cô ch-ết được.

– Không ai nói trước được điều gì đâu, anh đừng có ngu ngốc.

– Thôi cô dẫn tôi đi đâu vui vẻ một chút chứ đừng dẫn tôi đi ch-ết mà, tôi còn chưa lấy vợ đâu đấy, giờ ch-ết thì uổng lắm .

– Trêu anh vậy thôi chứ tôi muốn sống chứ không muốn ch-ết đâu, chúng ta đi ăn nhé?

– Đi thôi nào.



Tôi và Hoàng Nam đi ăn vặt ở vỉa hè, chúng tôi vừa ăn vừa uống rượu , cả hai cùng nói rất nhiều chuyện vui vẻ, Hoàng Nam là một người tốt nói chuyện với anh ta rất vui

– Tôi thấy rất tốt và thú vị đấy chỉ tiếc là tôi không có em gái để giới thiệu cho anh , à tôi có đứa bạn tên Trâm chưa có chồng hiện đang làm bác sĩ anh có hứng thú không tôi cho số mà làm quen.

– Tôi cũng không có hứng thú với em gái cô hay bạn gái cô đâu mà sao cô có thể giới thiệu cho tôi một người bạn khốn nạn như vậy hả, nghe nói cô ta bán đứng cô mà.

-Đấy là đối với tôi thì cô ấy như vậy, biết đâu quen anh thì cô ấy thay đổi thì sao?

– Thôi thôi, tôi có người mình thích rồi mà

– Ai thế tôi biết không?

– Cô cũng biết đấy.

– Tôi cũng biết sao , ai vậy hả?

-Là cô chứ ai… mấy tháng nay tôi thích cô mà, cô không nhận ra tình cảm của tôi à?

Tôi thấy Hoàng Nam nói thẳng thật quá tôi vội lảng sang chuyện khác

– Anh thấy đồ ăn ở đây ngon không?

– Ngon đấy, nhưng lát về có đau bụng không vậy?

– Yên tâm đi , tôi ăn nhiều rồi mà không sao đâu.

….

Ăn uống xong tôi và Hoàng Nam đi về nhà, tới đầu ngõ vì say rượu nên tôi loạng choạng Hoàng Nam đỡ lấy tôi

– Cô không sao chứ?

– Tôi không sao cám ơn anh.

Thế nhưng lúc đó ở bên kia đường Trâm đã nhìn thấy cô nhanh chóng lấy điện thoại và chụp lại sau đó cô gửi cho Tuấn Phong..



Tuấn Phong đang ôm nhân tình ở khách sạn nhưng khi nhìn thấy ảnh vợ trong tay người đàn ông khác thì anh ta lại tức lồng lộn lên, anh ta lấy cớ xuống quầy lễ tân mua đồ để Quỳnh Hoa không nghi ngờ rồi anh ra ngoài cổng khách sạn để gọi điện cho Trâm

– Alo.

-Cô nhìn thấy vợ tôi và thằng đó ôm nhau à?

– Vâng

– Thế giờ vợ tôi về nhà hay sang nhà thằng đó hả?

– Vợ anh về nhà còn người đàn ông kia cũng về nhà rồi, không có vấn đề gì cả.

– Mẹ kiếp thằng chó giám ôm Ngọc Bích hôm nào tôi về thì nó chết chắc.

– Anh cũng lạ nhỉ, đi du lịch với nhân tình mà vẫN sợ vợ ở nhà theo thằng khác à, yêu vợ thế sao anh không chấm rứt với Quỳnh Hoa đi.

– Tôi nói rồi công ty tôi đang gặp khó khăn mà, tôi vẫn cần Quỳnh Hoa , cô ở nhà để ý vợ tôi giúp tôi đừng để thằng cho kia ve vãn vợ tôi nhé.?

– Tôi mệt với anh qúa đấy.

– Cô cố gắng giúp tôi, tôi chuyển tiền cho cô tôi có để cô thiệt đâu chứ?

– Tôi biết rồi.

Tuấn Khải lại tiếp tục gọi điện cho con trai để hỏi xem Ngọc Bích có ngủ ở nhà hay không

– Bố ơi con nghe.

– Mẹ con về chưa con?

– Dạ mẹ con về rồi, mẹ con ngủ rồi bố ạ

– Ừ thế hai mẹ con ngủ đi nhé, hôm nào bố về bố mua quà cho hai mẹ con, bố yêu hai mẹ con nhiều lắm.

– Dạ con chúc bố ngủ ngon ạ



Tuấn Khải đã kiểm tra và biết Ngọc Bích ở nhà rồi nhưng anh vẫn không thể vui vẻ được , càng nghĩ Tuấn Khải càng tức với Hoàng Nam anh lẩm bầm

” Cái thằng hàng xóm khốn kiếp chờ đấy, chuyện này chưa xong đâu”

Quỳnh Hoa thấy Tuấn Khải lẩm bẩm cô liền hỏi

– Anh lẩm bẩm gì thế ạ?

– À không có gì đâu , em ngủ đi.

– Anh lên ôm em đi… em muốn ôm anh ngủ.

– Ừm.

Tuấn Khải lên giường ôm Quỳnh Hoa nhưng tâm trí của anh đang ở nhà, cả đêm đó Tuấn Khải mất ngủ… trên đời này đúng là chuyện gì cũng có thể sảy ra được , rõ ràng là Tuấn Khải cặp bồ anh đang du lịch với bồ vì bồ đầu tư nhiều tiền vào công ty của anh nhưng tâm trí anh lại nhớ về vợ anh ở nhà , anh còn thuê bạn thân của vợ ở nhà canh vợ giúp mình , không hiểu anh ta đang nghĩ gì trong đầu nữa.



Ngày hôm sau Tuấn Khải và Quỳnh Hoa đi chơi và mua sắm rất nhiều đồ nhưng người trả tiền lại là Quỳnh Hoa có thể nói Tuấn Khải vừa được ăn vừa được nói vừa được gói mang về là như thế, mua đồ xong hai người đi ăn uống , Quỳnh Hoa suy nghĩ rồi hỏi Tuấn Khải

– Anh à, nếu bây giờ em có thai thì sao ạ?

Ngay lập tức Tuấn Khải gạt đi

– Không được đâu, chúng ta không thể có con lúc này được đâu.

– Tại sao ạ?

– Có ai đi cặp bồ mà có con không em, em tỉnh táo lại rồi suy nghĩ đi.

Nghe Tuấn Khải nói vậy Quỳnh Hoa thấy hơi thất vọng , cô có linh cảm Tuấn Khải không hề thật lòng với cô , anh chỉ đang lợi dụng cô vì cô có tiền mà thôi, dù thất vọng nhưng Quỳnh Hoa không nói ra nhưng trong đầu cô đã bắt đầu có suy nghĩ khác…

Tối hôm đó sau khi làm chuyện ấy xong Tuấn Khải đưa cho Quỳnh Hoa viên thuốc tránh thai và nói

– Em uống đi…

Lần nào xong cũng vậy Tuấn Khải đều chuẩn bị sẵn thuốc cho cô rất cẩn thận , Quỳnh Hoa cho viên thuốc vào miệng nhưng cô không nuốt cô ngậm trong miệng khi Tuấn Khải Quay đi cô liền lấy viên thuốc ra và vứt xuống gầm giường….

Hết kỳ nghỉ dưỡng Tuấn Khải và Quỳnh Hoa trở về nhưng lịch bay của anh Ngọc Bích đã nắm rõ , Ngọc Bích đã chuẩn bị tinh thần để dạy dỗ cho người chồng phản bội một bài học rồi.

….

Tôi nhìn đồng hồ và đứng dậy
” Đến giờ rồi”

Tôi lái xe ra sân bay để chào đón chồng yêu của tôi đi công tác về.