Sau lần tỏ tình thất bại Quỳnh Hoa đã quyết định cô sẽ là người thứ 3 cướp hạnh phúc của người khác, tôi tự trao danh phận ” trà xanh” cho chính bản thân mình mà không cần suy nghĩ thêm.
Bà Hương không muốn con gái mình chạy theo thứ tình yêu ngu ngốc đó nhưng vì con gái bà nắm được điểm yêu của bà nên bây giờ bà không biết phải làm gì để ngăn cản con gái bà được nữa,
Ngay ngày hôm sau Quỳnh Hoa đã chủ động tới công ty của Tuấn Khải với tư cách là con gái của ông chủ tịch, Tuấn Khải biết mục đích của Quỳnh Hoa nên anh rất thờ ơ nhạt với cô , anh còn không ngồi tiếp chuyện cô anh lấy cớ là bận việc , nhưng Quỳnh Hoa cũng không ngần ngại vì cô rảnh rỗi cả ngày mà, nên cô có rất nhiều thời gian cô muốn tới lúc nào thì tới mà về lúc nào thì về.
Tuấn Khải giữ vững lập trường của mình vì anh biết bản thân mình nên làm gì và không nên làm gì đối với anh gia đình vợ con và công ty mới là vấn đề anh quan tâm nhất còn Quỳnh Hoa cũng chỉ là con gái của ông chủ tịch mà thôi.
Thế nhưng lúc này công ty của Tuấn Khải gặp vấn đề trục trặc nên nguồn vốn lưu động đã hết ,trong lúc anh đang đau đầu tìm cách giải quyết thì Quỳn Hoa đã mang rất nhiều tiền tới cho anh kèm lời đề nghị
– Tuấn Khải chúng ta hẹn hò đi.
Nhìn số tiền lớn mà Quỳnh Hoa để trên bàn Tuấn Khải có chút mềm lòng vì số tiền đó sẽ cứu công ty của anh, và anh lại càng không muốn công ty bị phá sản , rồi cuộc sống của nhân viên trong công ty sẽ ra sao…
– Nhưng mà anh đã có vợ rồi mà… em đẹp như vậy em thiếu gì sự lựa chọn sao em phải chọn anh chứ?
– Đơn giản vì em thích anh….hãy hẹn hò với em, số tiền này sẽ là của anh, em có thể cho anh tất cả mọi thứ anh biết bố em rồi mà bố em không có gì ngoài tiền anh ạ.
Thấy Tuấn Khải vẫn ngập ngừng Quỳnh Hoa liền ôm anh và nói
– Vợ anh già rồi , vậy tại sao anh không thử cảm giác mới mẻ với một cô gái trẻ như em, em có ràng buộc anh đâu mà anh phải lăn tăn chứ?
Rồi Quỳnh Hoa hôn Tuấn Khải ….và thế là Tuấn Khải sa vào lưới tình mà Quỳnh Hoa giăng ra, hai người đã ôm hôn nhau ngay tại phòng làm việc của Tuấn Khải…
Quỳnh Hoa cười đắc ý, kế hoạch ban đầu của cô đã thành công rực rỡ, cô ôm người đàn ông đã có vợ nhưng cô lại cảm thấy rất hào hứng , cô nghĩ cô là nguười chiến thắng nhưng cô đâu biết rằng Tuấn Khải cũng chỉ lợi dụng cô vì cô cho anh ta nhiều tiền chứ anh ta không hề yêu cô , người anh ta yêu là Ngọc Bích vợ của anh ta , Quỳnh Hoa sẽ không bao giờ sánh với vợ của anh được đâu, xem ra Quỳnh Hoa đắc ý quá sớm rồi.
Mặc dù có bồ bên ngoài nhưng tình cảm Tuấn Khải dành cho vợ không bao giờ thay đổi, anh cầm tiền của nhân tình và mua cho vợ một chiếc túi xách hàng hiệu đắt đỏ nhân ngày sinh nhật của cô ấy, anh còn tổ chức một bữa tiệc rồi anh lái xe chở vợ và con trái tới bữa tiệc cả nhà anh vui vẻ hạnh phúc ăn tối cùng nhau.
Tuấn Khải mua một chiếc điện thoại để liên lạc với Quỳnh Hoa và chiếc điện thoại đó Tuấn Khải luôn để ngoài cốp xe ô tô không bao giờ mang vào nhà, anh còn sắp xếp thời gian hợp lí để gặp Quỳnh Hoa để không ai nghi ngờ, thậm chí anh còn tìm cách mua chuộc Trâm bạn thân của vợ để làm rào chắn giúp anh che giấu mọi tội lỗi của mình.
Thế nhưng linh cảm của người vợ đã giúp Ngọc Bích tìm ra sự thật… Tuấn Khải cặp với Quỳnh Hoa được tròn 3 tháng thì Ngọc Bích đã phát hiện ra chồng cô ngoại tình.
…
Trở lại với hiện tại
Mặc dù Ngọc Bích đã biết chồng cô ngoại tình với Quỳnh Hoa con gái của ông chủ tịch , cô rất đau khi biết chồng mình phản bội mình nhưng cô đã 35 tuổi rồi cô không còn trẻ để đi đánh ghen ầm nữa, như vậy vừa xấu hổ cho gia đình cô vừa ảnh hưởng tới công việc hiện tại của cô, đâu dễ gì mà cô lên được cái ghế phó giám đốc bệnh viện như bây giờ đâu, bao nhiêu nỗ lực cố gắng của cô suốt 10 năm qua không thể bị huỷ hoại vì một đứa con gái mang nhãn mác trà xanh được.
Ly hôn với chồng là việc Ngọc Bích chưa từng nghĩ tới nhưng có giữ được chồng hay không thì cô lại không chắc chắn vì cô biết Quỳnh Hoa trẻ đẹp hơn cô giàu có hơn cô , Quỳnh Hoa có thể cho chồng cô mọi thứ nhưng cô thì không cô chỉ có thể cho chồng cô một mái ấm hạnh phúc mà thôi, mặc dù biết là rất khó có thể giữ chồng nhưng Ngọc Bích vẫn muốn thử một lần cô sẽ cố gắng giữ lấy hạnh phúc của mình… ly hôn sẽ là phương án cuối cùng cô lựa chọn, còn nước còn tát phải không …
” Ngọc Bích cố lên”
Tôi thở dài một hơi rồi lấy điện thoại nhắn tin cho chồng
” Hôm nay mấy giờ anh về ạ”
Một lát sau chồng tôi nhắn tin trả lời
” Nay anh đi gặp khách hàng tầm 9 giờ anh về, em và con ăn cơm đi nhé”
” Vâng ạ”
Chồng tôi nói đi gặp khách hàng ư, khách hàng hay là Quỳnh Hoa , tôi bật cười nhưng nước mắt cứ chảy ra, sau điện thoại của tôi đổ chuông là số của Nam anh chàng hàng xóm
– Tôi nghe..
– Chồng cô đang ăn cùng Quỳnh Hoa ở chỗ tôi, để tôi chụp cho cô mấy tấm hình nhé?
– Không cần tôi sẽ tới đó…tôi muốn tận mắt nhìn thấy…
Tôi lái xe thật nhanh tới nhà hàng của Nam, anh ấy đứng chờ tôi ở bên ngoài… vừa nhìn thấy xe ô tô của chồng tôi ở bên ngoài tim tôi đau thắt lại… vừa nãy trên đường tới đây tôi đã xin chúa hãy cứu giúp cuộc hôn nhân của tôi, xin chúa hãy cho tôi thấy mọi chuyện chỉ là hiểu lầm và chồng tôi không ngoại tình tất cả chỉ là hiểu lầm thôi nhưng tất cả đã xụp đổ khi tôi nhìn Thấy chồng tôi đang ngồi ăn cùng Quỳnh Hoa trong đó, họ tình tứ đút thức ăn cho nhau, tôi nắm chặt bàn tay mình lại… tôi rất muốn đấm vào mặt người chồng phản bội kia mấy phát … mọi người đọc tới đây chắc mọi người đã hiểu tôi đau đớn tới mức nào phải không???
Nam đặt tay lên vai Ngọc Bích
– Ngọc Bích cô ổn chứ?
– Tôi không ổn một chút nào cả … tôi sắp gục ngã rồi..
– Cô có thể dựa vào vai tôi …tôi sẽ là chỗ dựa để cô dựa vào.
Mặc dù tôi đang yếu lòng nhưng tôi vẫn từ chối Nam
– Cám ơn ý tốt của anh nhưng tôi không sao đâu..
Nam lại nhắc lại
– Cô hãy ly hôn đi, chồng cô đã yêu người khác rồi, cô không nên cố chấp ở bên anh ta nữa.
– Phải ly hôn thật sao…?
– Đúng vậy, cô còn trẻ mà, không việc gì phải ở bên cạnh người đàn ông tồi tệ đó cả đời như thế, cô không thấy thương bản thân mình sao??
Tôi thở dài và nói
– Thôi được rồi , tôi sẽ suy nghĩ về chuyện đó .. cám ơn anh.
– Thế bây giờ cô định làm gì?
– Tôi ra đó cùng Chồng tôi tiếp khách khách, chồng tôi nói đi tiếp khách quan trọng lắm mà…!
[..]
Chương 4
Tuấn Khải và Quỳnh Hoa đang ngồi ăn uống vui vẻ, Tuấn Khải gắp thức ăn cho Quỳnh Hoa
– Em ăn nhiều chút nhé?
Quỳnh Hoa nũng nịu
– Em muốn anh đút cho em ăn cơ… em muốn làm công chúa của anh..
Tuấn Khải mỉm cười anh vui vẻ đút miếng cá Tầm vào miệng Quỳnh Hoa, Quỳnh Hoa thích lắm nhưng cô chưa kịp nuốt miếng cá thì Tuấn Khải nói
– Dự Án hôm nọ anh bàn với em đó, em bảo với bố chưa?
– Dạ em bảo bố rồi ạ?
Tuấn Khải vui vẻ đút một miếng nữa vào miệng Quỳnh Hoa
– Thế bố bảo thế nào ?
– Bố nói bố cần thời gian suy nghĩ anh ạ, vì số tiền đó không nhỏ nên bố cần thời gian suy nghĩ ạ.
Nghe vậy thôi là Tuấn Khải đã sầm mặt lại
– Ừm…
Câu ” Ừm ” đầy nặng nhọc của Tuấn Khải khiến Quỳnh Hoa lo lắng cô vội nói
– Anh cứ yên tâm nhất định em sẽ thuyết phục được bố đầu tư cho anh mà, số tiền 10 tỷ đối với bố em không hề hấn gì đâu ạ.
Tuấn Khải lúc này mới nở một nụ cười lạnh nhạt
– Anh đợi tin tốt của em… công chuá của anh.
Tuấn Khải vui vẻ đút thức ăn cho Quỳnh Hoa, ngoài mặt anh cười vui vẻ là thế nhưng tất cả chỉ là giả tạo vì anh chỉ coi Quỳnh Hoa là một quân cờ mà thôi, anh lợi dụng Quỳnh Hoa giàu để có tiền lo cho công ty trong thời gian khủng hoảng này mà thôi, nếu Quỳnh Hoa không có nhiều tiền thì anh chẳng bao giờ thèm để ý tới cô.
Ngọc Bích giả vờ đi ngang qua chỗ Tuấn Khải và Quỳnh Hoa , Ngọc Bích giả vờ như tình cờ đi qua nhau vậy sau đó Ngọc Bích quay lại và làm bộ mặt ngạc nhiên
– Anh Khải….??
Tuấn Khải giật mình hoang mang khi nhìn thấy vợ … còn Quỳnh Hoa thì thản nhiên mỉm cười như không có chuyện gì,cô ta đúng là coi trời băng vung rồi, thậm chí cô ta còn cảm thấy rất vui khi thấy vợ của Tuấn Khải biết chuyện, Tuấn Khải vội vàng đi lại chỗ vợ và hỏi
– Em tới đây làm gì thế, em tới tìm anh à?
– Em không… em tới đây mua cá tầm cho con trai, con nói thích ăn lẩu cá tầm anh ạ.
– À vậy à..
– Anh đi ăn với con gái chủ tịch để bàn công việc à?
– À ừ.. anh chỉ đi bàn công việc…
Quỳnh Hoa không hề sợ bị đánh ghen cô thản nhiên nói
– Chị Bích ăn chưa? Chưa ăn thì lại cùng ăn với chúng tôi đi, hôm nay tôi mời.
Tôi nghĩ trong bụng như vậy cũng tốt, tôi sẽ nhân cơ hội rằn mặt cô ta luôn
– Thế cũng được.
Sau đó tôi đi lại và ngồi cạnh chồng tôi, tôi nhìn chồng tôi với ánh mắt thật tình cảm tôi sẽ phát cơm chó cho cô ta vì cô ta ngồi đối diện với vợ chồng tôi mà
– Anh có mệt không ạ, đi làm cả ngày cả tối vất vả, em thương anh quá ạ.
Vừa nói tôi vừa nắm tay chồng tôi, anh ấy ngại ngùng nói
– Anh không sao mà, hôm nay anh và cô Quỳnh Hoa đi bàn bạc về dự án mới của công ty và cô ấy là nhà đầu tư cho dự án mới của anh đó em à?
– Dạ…
Sau đó tôi quay sang nhìn Quỳnh Hoa và nói
– Cám ơn cô đã giúp đỡ chồng tôi, tôi sẽ khắc ghi lòng tốt của cô mãi mãi.